Mãng Hoang Kỷ

Chương 392: Chương 392: Gia nhập Ứng Long Vệ. (2)




- Sao lại thế này?

Mộc Tử Sóc truyền âm nói:

- Khi trước Đông Hà Phi Vân còn khá hay nói. Bây giờ làm sao mà lại còn lạnh hơn cả băng vậy? Hơn nữa, không ngờ hắn còn cụt một tay...Chỉ là cụt một tay. Dùng vài cái linh đan mọc lại tay chân là có thể. Mà một tên Vạn Tượng chân nhân lại cũng có thể dùng nguyên lực để mọc lại chân tay. Tại sao hắn lại cứ để cánh tay cụt đó?

Kỷ Ninh lắc đầu.

Hắn cũng nhận ra...Sau khi trải qua rèn luyện, Đông Hà Phi Vân kia đã có biến hóa rất lớn.

Lại qua nửa ngày nữa. Có thêm vài người tu tiên đã trở lại.

- Nhìn kia, Mạnh Liễu Thanh.

Mộc Tử Sóc truyền âm cho Kỷ Ninh:

- Sáu tên vây giết chúng ta khi trước, bây giờ chỉ còn lại một mình nàng còn sống.

- Mạnh Liễu Thanh?

Kỷ Ninh cũng nhìn về phía người nữ tu tiên kia.

Mạnh Liễu Thanh đáp xuống. Vừa nhìn thấy hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc thì sắc mặt lập tức hơi biến đổi nhưng rồi vội vàng quay sang một bên...

- Mạnh Liễu Thanh!

Một âm thanh lạnh lẽo vang lên.

Mạnh Liễu Thanh quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy một thanh niên áo trắng, cụt một tay đang tỏa ra sát khí ngập trởi. Trong mắt của hán hiện đầy sự lạnh lẽo:

- Thù giết muội muội của ta. Đông Hà Phi Vân ta nhất định sẽ báo. Mạnh Liễu Thanh...Ngươi chờ chết đi! Còn năm tên khác, ta cũng sẽ không tha cho đâu!

Là đệ tử của Đông Hà tộc nên hắn dám nói thẳng những lời này ra!

- Năm tên khác?

Mạnh Liễu Thanh lắc đầu:

- Đông Nhất thì ta không biết. Nhưng bốn người khác là Bắc Hà Trú, Từ Mãn Tuyền, Lộng Tán, Tịch Kha đều đã chết rồi.

Đông Hà Phi Vân ngẩn ra:

- Đã chết ư?

Một đám người tu tiên ở xung quanh đều nhìn tới?

Bốn gã Vạn Tượng chân nhân đều chết hết? Điều này làm đám người tu tiên rất tò mò...Rốt cuộc thì đã có chuyện gì xảy ra?

- Chết trong tay hai huynh đệ Hắc Bạch học cung này.

Mạnh Liễu Thanh lườm một cái về phía hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc ở xa xa. Nàng kết thù kết oán với hai người Kỷ Ninh nên dĩ nhiên cũng muốn cho hai người Kỷ Ninh rây thêm chút phiền toái. Vừa rồi nàng còn cố ý báo tên bốn người Bắc Hà Trú là để cho sư huynh đệ của bốn người bọn Bắc Hà Trú biết.

- Con tiện nhân kia!

Mộc Tử Sóc đứng phắt dậy, gầm lên:

- Khi trước, sáu người các ngươi bày cạm bẫy, tấn công huynh đệ chúng ta. Đã chết bốn tên rồi mà vẫn còn ngấm ngầm mưu tính với chúng ta cơ à? Con tiện nhân kia, nghe cho kỹ. Sau này đừng để ta gặp ở bên ngoài. Một khi gặp được, ta nhất định sẽ giết chết ngươi.

- Đúng.

Kỷ Ninh lạnh lùng nhìn ả ta.

Nơi này là nơi đóng quân của Ứng Long Vệ nên không ai dám động tay động chân.

Mạnh Liễu Thanh cũng lườm hai người Kỷ Ninh. Đã có thù rồi thì sợ cái gì nữa?

- Kỷ Ninh. Mộc Tử Sóc. Hai vị đạo huynh.

Đông Hà Phi Vân nhìn về phía hai người Kỷ Ninh, khom người hành đại lễ nói:

- Sáu người kia không đi giết đại yêu mà ngược lại đi giết người tu tiên cướp của. Chết trên tay hai vị đạo huynh cũng là đúng tội trừng phạt. Sau này hai vị đạo huynh có chuyện gì, cứ việc ra lệnh cho ta một tiếng. Đông Hà Phi Vân ta dù phải vượt qua sông lửa cũng sẽ tới.

- Khách khí quá. Chúng ta cũng chỉ vì bị giết, cướp nên mới tiện tay giải quyết.

Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc cùng tiến tới nâng Đông Hà Phi Vân dậy.

...

Rất nhanh, toàn bộ người tu tiên còn sống đều đã trở về. Hồng Diệp chân nhân kia cũng đã trở lại. Nhưng Hồng Diệp chân nhân không hề biết người trong trận khi trước là hai người Kỷ Ninh và Mộc Tử Sóc! Nhưng hắn vẫn nhớ lời mà Long Kình đại yêu đã nói: 'Muốn trách thì trách Kỷ Ninh'. Nên dĩ nhiên cũng lườm một cái thật sâu về phía Kỷ Ninh.

- Năm mươi hai người các ngươi đều còn sống. Nếu có mang được thi thể Vạn Tượng đại yêu về thì có thể gia nhập Ứng Long Vệ ta.

Lão già gầy nói:

- Đi thôi. Vào trong Truyền Tống Trận để tới dãy núi Xích Long.

Năm mươi hai người tu tiên cùng tiến vào trong Truyền Tống Trận.

Rất nhanh, Truyền Tống Trận sáng lên.

Năm mươi hai người đám Kỷ Ninh bị đưa tới dãy núi Xích Long cách đó hơn hai trăm vạn dặm.

Dãy núi Xích Long liên miên không thấy cuối. Cho dù là đôi mắt của người tu tiên thì cũng không thấy nổi.

Trên đỉnh một ngọn núi trong đó, đại trận hình cái tháp lại lóe sáng lên.

Vù vù!

Năm mươi hai người nhóm Kỷ Ninh lại xuất hiện trong đại trận.

- Thật quá nhanh.

Kỷ Ninh dõi mắt nhìn bốn phía. Tuy đã từng đi một lần kiểu này nhưng tốc độ của Truyền Tống Trận vẫn làm hắn phải sợ hãi mà than.

- Các ngươi chờ ở đây. Ứng Long Vệ sẽ cử người tới đón các ngươi.

Một lão già mặt đỏ cầm đầu trong mười lão già ăn mặc giản dị canh Truyền Tống Trận hô lên.

Năm mươi hai người nhóm Kỷ Ninh cùng ngoan ngoãn rời khỏi bệ của đại trận, đứng sang một bên lặng lẽ chờ.

Rất nhanh.

Ở xa xa đã có một con thuyền lớn xuyên qua mây mù bay xuống, đè lên không khí tạo thành từng làn sóng, đáp thẳng xuống ngọn núi.

Từ trên thuyền, một nữ tử áo trắng vô cùng xinh đẹp bay xuống. Phía sau nàng có một đám mỹ nữ xinh đẹp khác. Trong lúc nhất thời...quảng cảnh như tiên nữ xuống trần gian. Một đám nữ tử từ trên thuyền bay xuống. Tiếp theo là một vài linh thú cũng bay theo. Những linh thú này chia ra chạy về phía đám người tu tiên.

- Bạch thúc!

Kỷ Ninh chỉ vừa liếc mắt một cái là đã nhận ra Bạch Thủy Trạch giữa đám linh thú.

Trong đôi mắt của Bạch Thủy Trạch cũng có nét vui mừng. Trong hơn ba tháng qua, hắn ngày qua ngày lo lắng. Bởi vì một khi chủ nhân chết là linh thú lập tức có được tự do nên linh thú có thể tự cảm nhận được an nguy của chủ nhân. Liên tục có những linh thú rời đi rồi lại một đám khác đi theo. Những linh thú còn lại cũng hiểu được...đã có rất nhiều người tu tiên chết!

- Ninh nhi.

Bạch thúc tới bên cạnh Kỷ Ninh. Bỗng nhìn thấy con rắn nhỏ màu xanh cuốn trên cổ tay của Kỷ Ninh ngẩng đầu lên, hắn không khỏi kinh ngạc:

- Ninh nhỉ. Con rắn nhỏ này là?

- Đây là Không Thanh Xà.

Kỷ Ninh trao đổi qua tâm linh:

- Nàng chính là con Không Thanh Xà mà ta giao chiến khi lưu lạc tới Đông Sơn Trạch. Lần này chúng ta trùng hợp gặp lại được nhau ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch. Cũng coi như đã trả qua sống chết với nhau. Nhưng do ta có ơn cứu mạng với nàng nên nàng chủ động muốn trở thành linh thú của ta. Vì thế nên...Cứ vậy luôn đi.

Bạch Thủy Trạch gật nhẹ đầu, nhìn về phía Không Thanh Xà với ánh mắt đầy ý tốt, đồng thời dùng tâm linh truyền âm với Kỷ Ninh:

- Không Thanh Xà có thể phát hiện ra rất nhiều nơi giàu có. Hơn nữa tiềm lực cũng rất kinh người. Đúng là rất thích hợp đi với Ninh nhi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.