Trường Thanh Kiếm Tiên Đạo Tổ Khôi Lỗi đã điên:
- Chỉ một mình hắn chắc chắn ta có thể giết!
Thật ra Trường Thanh Kiếm Tiên không chắc.
Vì Kỷ Ninh bày ra thực lực vượt xa dự đoán của Trường Thanh Kiếm Tiên, nhưng gã biết rõ suy xét nguyên chiến trường thì gã phải giết hắn, giết thật nhanh, kéo dài càng lâu Thất Diệu Thiên Thần ở trong đại quân Vô Gian môn giết càng sướng tay.
Trong kế hoạch lúc trước dù là Trường Thanh Kiếm Tiên hay Đạo Tổ, Thần Vương, các đại năng giả Vô Gian môn đều cho rằng Hình Thiên Thần Kỷ Ninh và Thất Diệu Thiên Thần cộng lại mới miễn cưỡng kiềm chế Đạo Tổ Khôi Lỗi được. Nếu Thất Diệu Thiên Thần to gan giết hướng đại quân thì Kỷ Ninh sẽ bị giết ngay, sau đó Đạo Tổ Khôi Lỗi có thể một mình đi giết Thất Diệu Thiên Thần. Nên việc Thất Diệu Thiên Thần vứt bỏ Kỷ Ninh lao vào đại quân là điều bọn họ cầu còn không được.
Nhưng kế hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa.
Trên chiến trường đúng là Thất Diệu Thiên Thần giết hướng đại quân, Đạo Tổ Khôi Lỗi chỉ phải đối diện một mình Hình Thiên Thần của Kỷ Ninh. Nhưng Đạo Tổ Khôi Lỗi có giết được không?
Đạo Tổ Khôi Lỗi nhện to lớn hóa thành ánh sáng gấp khúc nhiều lần lao vào Kỷ Ninh Hình Thiên Thần:
- Chết đi chết đi chết đi!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Kỷ Ninh huơ hai thanh A Nan Phổ Thế kiếm to lớn, uy thế của hắn sánh bằng Hình Thiên Vũ Càn Thích. Lực lượng của Kỷ Ninh trên cơ Trường Thanh Kiếm Tiên, kiếm pháp giỏi về phòng thủ, mặc cho Đạo Tổ Khôi Lỗi liều mạng cũng không tổn thương được một móng tay của hắn.
Xích Minh Đạo Tổ ở trên Bát Long Vân thành xem cuộc chiến mừng rỡ reo lên:
- Hay!
Mặc Trúc Đạo Tổ trên Vô Gian thành thì sắc mặt âm trầm.
Thua.
Khi Đạo Tổ Khôi Lỗi liều mạng mà không giết chết Kỷ Ninh được là Mặc Trúc Đạo Tổ biết phe mình thua rồi.
Thất Diệu Thiên Thần, Kỷ Ninh liên hợp giữ chân Đạo Tổ Khôi Lỗi là bọn họ đã sắp thua chứ đừng nói chỉ một mình hắn bám giữ.
Một giọng nói trầm thấp vang lên trong đầu Trường Thanh Kiếm Tiên:
- Không giết được thì mặc kệ Kỷ Ninh đi.
Trường Thanh Kiếm Tiên giật mình kêu lên:
- Là Thần Vương!
Trường Thanh Kiếm Tiên biết Thần Vương luôn xem chiến tranh đã thiếu kiên nhẫn nên tự ra lệnh.
- Mau chóng giết hướng đại quân Xích Minh giới vực, giết chúng cho đại quân phe ta có thể rút lui nhiều chút.
Thần Vương kiềm nén tức giận truyền âm ra lệnh:
- Điên cuồng giết đi, cố gắng giết. Ngươi bám giữ tiên ma Xích Minh giới vực càng nhiều thì phe ta có nhiều người rút lui hơn.
Trường Thanh Kiếm Tiên tuân mệnh:
- Rõ!
Đạo Tổ Khôi Lỗi to lớn bỏ đi, muốn lao vào đại quân Xích Minh giới vực.
- Muốn đi?
Kỷ Ninh chạy nhanh như bay, uy năng cường đại khiến hắn có được tốc độ kinh người. Có lẽ về tính nhanh nhẹn thì Hình Thiên Thần kém hơn chút nhưng chỉ bàn về tốc độ chạy nhanh, Kỷ Ninh khống chế chín mươi phần trăm uy năng Hình Thiên Thần mạnh nhất có tốc độ không thua Đạo Tổ Khôi Lỗi.
Bàn về lực lượng Hình Thiên Thần mạnh hơn Đạo Tổ Khôi Lỗi nhiều, về tốc độ cũng không thua kém.
Kỷ Ninh mới chạy nhanh tám bước đã vung kiếm quang chặn đường Đạo Tổ Khôi Lỗi
Vèo!
Trường Thanh Kiếm Tiên Đạo Tổ Khôi Lỗi giật mình kêu lên:
- Cái gì?!
Đạo Tổ Khôi Lỗi xẹt qua vệt sáng gấp khúc muốn né tránh.
Hình Thiên Thần trần trụi chỉ mặc váy da thú bước nhanh, chỉ vài bước đã đuổi kịp lại chém kiếm quang, uy lực kiếm quang cực kỳ lợi hại.
Xích Minh Đạo Tổ rất sung sướng:
- Ha ha ha! Đạo Tổ Khôi Lỗi hoàn toàn bị bám giữ, không thể kéo chân đại quân phe ta được. Cứ giết đi, giết thoải mái!
Nhóm Hạ Hoàng ức chế đã lâu giờ thì bùng nổ:
- Giết thoải mái!
Các con ứng long, nhiều Bàn Cổ chiến trận, càng nhiều Hình Thiên Thần điên cuồng giết chóc. Một số Thiên Thần Khôi Lỗi bị ức chế hoàn toàn, một số bị hút vào pháp bảo.
Đặc biệt Thất Diệu Thiên Thần một cây trường thương hoàn toàn là tàn sát.
Phập! Phập! Phập!
Máu tươi tung toé, nhiều tiên ma chết.
Tàn sát, Thất Diệu Thiên Thần dẫn dắt cuộc tàn sát, phe Vô Gian môn có dấu hiệu tan vỡ.
Không ai ngăn Thất Diệu Thiên Thần được, Đạo Tổ Khôi Lỗi có thể ngăn cản thì bị Kỷ Ninh Hình Thiên Thần mạnh đến không tưởng bám giữ.
Trường Thanh Kiếm Tiên kiểm soát Đạo Tổ Khôi Lỗi ngây như phỗng:
- Sao có thể như vậy? Tại sao thành ra thế nào?
Cuộc quyết chiến cuối cùng Trường Thanh Kiếm Tiên cố gắng trở mình thành người chói mắt nhất, nhưng gã không ngờ sẽ thành ác mộng.
Đúng, là ác mộng.
Hình Thiên Thần đáng sợ trước mắt gã chỉ là một Hình Thiên Thần, là vài Thiên Tiên, tán tiên hình thành đại trận nhưng sao có thể bám giữ Đạo Tổ Khôi Lỗi vô cùng quý giá, cực kỳ cường đại?
Trường Thanh Kiếm Tiên nóng nảy:
- Tại sao hắn mạnh vậy được? Hình Thiên Thần, Bạch Kiểm Giao, trong tam giới có rất nhiều đại trận giống vậy nhưng tại sao qua tay Kỷ Ninh thống lĩnh có uy lực đáng sợ đến thế? Vốn . . . vốn nên là ta tung hoành tứ phương, giết chóc bọn họ.
Trường Thanh Kiếm Tiên không dám tưởng tượng làm sao đối mặt người khác.
Kỷ Ninh hoàn toàn ức chế Đạo Tổ Khôi Lỗi, khiến tốc độ chạy trốn của nó chậm rì không thể đụng đến tiên ma nào phe Xích Minh giới vực.
Kỷ Ninh đã bám chân Đạo Tổ Khôi Lỗi, cho phe Xích Minh giới vực thoải mái tàn sát.
Giọng Thần Vương vang trong đầu Kỷ Ninh:
- Kỷ Ninh, ngươi dừng tay, dừng tay!
- Thần Vương?
Kỷ Ninh lạnh lùng nói:
- Đây là chiến tranh.
Bùm!
Kỷ Ninh lại chém một kiếm làm Đạo Tổ Khôi Lỗi lảo đảo ra sau.
Thần Vương uy hiếp:
- Nhanh chóng dừng tay, nếu không đừng trách ta không khách sáo giết Dư Vi đạo lữ của ngươi, để nàng chết thật!
Mắt Kỷ Ninh vẫn lạnh băng:
- Ngươi muốn giết cứ giết.
Thần Vương cứng họng.
Kỷ Ninh bình tĩnh nói:
- Sư tỷ chịu đủ hành hạ trong vô tận địa ngục, bị giết xem như giải thoát.
Thần Vương cảm giác lạnh lẽo đáng sợ.
Thần Vương truyền âm cho Mặc Trúc Đạo Tổ:
- Hãy rút lui đi!
Mặc Trúc Đạo Tổ vội truyền âm:
- Rút ngay bây giờ? Không có Đạo Tổ Khôi Lỗi đoạn hậu thì chúng ta sẽ tổn thất nặng nề, e rằng chết một nửa. Ngươi dùng Dư Vi uy hiếp Kỷ Ninh cũng vô dụng? Hắn hơi nương tay chút là Đạo Tổ Khôi Lỗi có thể chạy thoát hỗ trợ đoạn hậu.
Nếu rút lui chạy tán loạn thì không thể dốc hết sức ngăn cản phe Xích Minh giới vực chém giết, sẽ đối mặt sự tàn sát. Lần này khác với trước, lần trước hai bên cách biệt không quá lớn, nếu chạy tứ tán sẽ bị tổn thất không nhỏ.
Hai phe cách biệt quá lớn.
Thần Vương truyền âm:
- Không còn cách nào, rút đi, rút càng sớm thì chúng ta còn có thể sống sót nhiều chút.
Mặc Trúc Đạo Tổ sắc mặt khó xem nói:
- Được rồi.