Mãng Hoang Kỷ

Chương 670: Chương 670: Hai kiện bảo vật tiên giai (2)




Khi mình chọn nó là nghĩ đến Bạch thúc. Bạch thúc là trận pháp tông sư nhưng còn thiếu thủ đoạn tấn công. Thiên Địa Nhân Tam Tài huyền ảo do Tam Tài Tỏa Tiên Quyển biến hóa thi triển ra khá phức tạp nhưng lại thích hợp nhất với trận pháp tông sư như Bạch thúc. Sẽ không còn cần Bạch thúc phải cận thân liều mạng, quả thực thích hợp!

Lần bế quan này trải qua một tháng, Kỷ Ninh thay đổi một ít với thức thứ chín Kiếm Du Tam Giới của Tam Xích Kiếm, càng thêm nội liễm, lúc điều khiển càng thêm mạnh, càng thêm nhanh!

Đối với Bắc Hành tiền bối mà nói, thức thứ chín Kiếm Du Tam Giới này là một cái cực hạn, còn đối với chính mình mà nói, thức thứ chín này cũng chỉ là một thức trên đường, mình chắc chắn phải sáng tạo thức thứ mười, thức thứ mười một.

- Mùa hè rồi?

Kỷ Ninh đi ra khỏi Tiên phủ của mình liền cảm nhận mặt trời treo cao, cực kì nóng bỏng.

Bất kì thế giới nào đều nằm dưới ánh sáng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh.

Ngay cả thế giới trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động này cũng thế. Mỗi thế giới đều có bóng dáng Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh, ví dụ như ở thế giới Đại Hạ thì có một mặt trời và một mặt trăng! Bởi vì khoảng cách giữa Thái Dương Tinh và thế giới Đại Hạ ngắn hơn nên 'mặt trời trong thế giới Đại Hạ lớn hơn chút, 'mặt trăng nhỏ hơn chút.

Mặc dù chỉ là bóng dáng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh nhưng uy năng vẫn rất kinh người. Hiển nhiên với tư cách đứng đầu các sao, uy năng của Thái Dương Tinh, Thái Âm Tinh sâu không lường được.

- Sư thúc.

- Sư tổ.

- Sư tổ.

Các đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch đang tụ tập trên bãi đất trống bên ngoài Thần Tiên Cung, có tĩnh tu tham ngộ, có luận đạo, nhàn nhã tự tại. Nhìn thấy Ninh Kỷ đến, cảm đám đều đứng dậy cung kính hô.

Thời gian ba mươi năm, đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch bội phục tôn trọng Kỷ Ninh xuất phát ra từ chân tâm!

- Ừm.

Kỷ Ninh chỉ khẽ gật đầu rồi lập tức đi vào Thần Tiên Cung, đi từ tầng thứ nhất lên đến tầng thứ chín.

Ở lan can tầng chín Thần Tiên Cung, Ngân Nguyệt sư huynh mặc áo bào trắng đang ngồi dưới đất dựa vào lan can, bên cạnh còn có một ít tiên tửu, các loại thức ăn như gà quay...vv Quạt lông của hắn cũng đặt ở trên bụng, cứ thế ngủ say.

Kỷ Ninh không vội mà bước đến bên cạnh một giá sách ở bên trong, cầm lên thư tịch kiếm thuật Lê Thiên.

Điển tịch ở tầng thứ chín này đều không phải bình thường.

Kỷ Ninh mở bản tóm lược của nó ra, khẽ gật đầu và lộ vẻ tươi cười. Lê Thiên quả thực do Lê Thiên Lão Tổ trong tam giới sáng chế nên, cần dùng chín thanh kiếm thi triển, tốt nhất là có Tam Thập Lục Trọng Lê Thiên Trận Pháp dung nhập ở trong đó.

- Lê Thiên này lấy hành thủy, hành thổ làm sâu xa, dung nhập sự ảo diệu của Càn Khôn Đại Đạo, cuối cùng thi triển thông qua kiếm đạo.

Kỷ Ninh gật đầu, hành thủy, càn khôn, kiếm đạo mình đều khá am hiểu, về phần hành thổ... Lê Thiên Kiếm Pháp cũng có nhiều, chắc đây là Lê Thiên Lão Tổ chuẩn bị một ít kiếm pháp trụ cột cho môn hạ đệ tử.

Mặc dù hắn hiểu rất ít về hành thổ nhưng vẫn hoàn toàn có thể thi triển ra những kiếm thuật không chứa hành thổ. Tin rằng trong tương lai, trên mặt hành thổ cũng sẽ tiến bộ.

- Sư huynh, sư huynh.

Kỷ Ninh để bản tóm lược xuống, đi tới bên cạnh Ngân Nguyệt sư huynh, rồi liền gọi, thậm chí còn giơ tay lay.

- Sư huynh!

- Ah.

Ngân Nguyệt sư huynh lúc này mới mở mắt ra.

- Sao thế, sao thế?

- Sư huynh, ta muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp chín kia.

Kỷ Ninh mở miệng nói.

- Khôi lỗi cấp chín?

Ngân Nguyệt liền đứng dậy, cầm quạt lông kinh ngạc cười nói:

- Sư đệ, có nắm chắc không?

- Chưa từng giao thủ qua nên không dám nói gì.

Kỷ Ninh nói.

- Tiểu sư đệ, ngươi khiêm tốn rồi, đi đi, đi nhanh chút, để cho sư huynh mở mang.

Ngân Nguyệt dẫn Kỷ Ninh đi xuống dưới Thần Tiên Cung, đi tới trên bãi đất trống kia.

Trên bãi đất trống ở bên ngoài tụ tập rất nhiều đệ tử Phương Thốn Sơn nhất mạch, ngay cả Tiểu Thanh, Bạch thúc cũng chạy tới vì trước đó Kỷ Ninh đã truyền âm tâm linh cho hai người, nói cho họ biết mình muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp chín. Tiểu Thanh và Bạch thúc đều tạm thời dừng tu luyện lại, chạy đến xem cuộc chiến.

- Không lẽ Kỷ Ninh sư tổ lại muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp tám? Lúc trước đã đánh bại khôi lỗi cấp tám chín lần rồi mà.

- Nói không chừng là khiêu chiến khôi lỗi cấp chín đấy.

- Khôi lỗi cấp chín cũng không dễ dàng khiêu chiến như vậy đâu!

- Phái chúng ta có nhiều đệ tử như thế, có một ít yêu quái đã ở đây mấy ngàn năm rồi, nhưng chưa từng có ai có thể đánh bại khôi lỗi cấp chín đâu đấy.

Những đệ tử kia lặng lẽ bàn tán.

Thậm chí có đệ tử còn hỏi Tiểu Thanh và Bạch thúc:

- Không Thanh Xà, Bạch Thủy Trạch, lần này Kỷ Ninh sư tổ muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp nào vậy?

- Tiểu Thanh muội muội, đừng nói cho bọn hắn, nói cho ta biết cái.

Dù sao qua ba mươi năm ở đây, Tiểu Thanh và Bạch Thủy Trạch đã cực kì quen thuộc với những đệ tử này.

Bạch Thủy Trạch cười cười.

Còn Tiểu Thanh thì ngẩng đầu nói:

- Nhìn sẽ biết.

Kỷ Ninh và Ngân Nguyệt đang trò chuyện với nhau ở đằng xa, địa vị hai người cao nên các đệ tử Phương Thốn nhất mạch đều không dám nói nhiều với bọn họ.

- Soạt.

Ngân Nguyệt vung tay lên, một con khôi lỗi chợt hiện ra.

Con khôi lỗi này cả người màu bạch ngọc, trên cánh tay phải có chín vòng tròn, hơi thở vô hình rất mạnh mẽ.

- Khôi lỗi cấp chín!

- Là cấp chín!

- Kỷ Ninh sư thúc muốn khiêu chiến khôi lỗi cấp chín!

Một trận kinh hô, kích động liền nổi lên.

Cuộc sống tại Phương Thốn Sơn quá nhàn nhã, mỗi người dốc lòng tu đạo, cho nên có người đi khiêu chiến khôi lỗi cấp chín cũng đủ để khiến đa số đệ tử quan tâm chú ý. Đặc biệt lần này khiêu chiến là đệ tử thân truyền dự định Kỷ Ninh, mới bái làm môn hạ Bồ Đề Lão tổ ba mươi năm càng khiến mọi người hứng thú.

Tại nơi giao chiến.

Kỷ Ninh và khôi lỗi cấp chín đứng đối diện xa nhau.

- Đây là lần đầu tiên ngươi khiêu chiến ta, thần ma luyện thể cũng chỉ mới đạt nguyên thần viên mãn.

Trong mắt khôi lỗi cấp chín lờ mờ có tia sáng lấp lóe, nhìn kỹ Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh biết rằng khôi lỗi cấp chín này do sư phụ Bồ Đề Lão Tổ luyện chế, đủ để so với Thuần Dương Pháp Bảo, đã sinh ra linh tính, có trí tuệ.

Trong hai tay Kỷ Ninh đều xuất hiện một thanh Bắc Minh Kiếm:

- Bớt nói nhảm đi, xuất kiếm pháp mạnh nhất của ngươi ra.

- Hừ.

Khôi lỗi cấp chín cười lạnh lùng, trong tay hiện ra một trọng kiếm to lớn.

- Chơi chút với ngươi vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.