Mãng Hoang Kỷ

Chương 377: Chương 377: Hàn Sát cùng Địa Hỏa (2)




Kỷ Ninh liền hỏi:

- Hàn Sát là loại Hàn Sát gì? Địa Hỏa là loại Địa Hỏa gì?

Hàn Sát, Địa Hỏa đều là cách gọi chung chung.

Địa Hỏa được chia ra tới trên trăm loại. Như kiểu 'Âm Viêm Địa Hỏa' 'Thanh Lôi Địa Hỏa'...Thiên Hỏa cũng chia ra rất nhiều loại. Thậm chí tới cả 'Chân Hỏa' có uy lực không thể tưởng tượng nổi, tiên nhân cũng phải e ngại kia cũng chia làm vài loại.

- Ở Bạch Long Sơn, ta có tự chuẩn bị cho mình một quỷ 'Thiên Địa Trân Bảo tạp Kỷ'. Trong đó có ghi lại đủ loại linh quả, linh thảo...Nhưng lại không có tên loại Địa Hỏa và Hàn Sát. Các ngươi cứ đi rồi sẽ biết.

Thanh Thanh liền nói:

- Chỗ Hàn Sát kia...Ta đoán rằng có thể dùng được trong khoảng ba năm. Nhưng chỗ Địa Hỏa kia thì sợ rằng chỉ có thể dùng một hai lần.

Hấp thu Địa Hỏa là lấy hạt trồng trong cơ thể. Một cái Hàn Sát cũng chỉ có thể chịu được vài lần lấy hạt là đã tiêu hao gần như cạn kiệt.

- Ta có thiên hướng nghiêng về nước nên ta chọn Hàn Sát.

Mộc Tử Sóc nói.

- Ta tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ.

Kỷ Ninh cười nói:

- Thân thể của ta được Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa sinh ra. Nên cả Hàn Sát và Địa Hỏa...ta đều phải tới lấy một lần.

- Tốt lắm, nhanh chóng xuất phát.

Thanh Thanh đứng trên mép Thuyền nhìn xuống phía dưới, lập tức chỉ tay về hướng Bắc.

- Đi về hướng kia.

- Được.

Mộc Tử Sóc đáp.

Chiến Thuyền đầu rồng lập tức bay theo phương hướng mà Thanh Thanh chỉ.

Kỷ Ninh có chút mong chờ.

Thần Vân của mình vốn có khả năng khống chế nước lửa. Nếu trong cơ thể có thể nuôi dưỡng được Địa Hỏa và Hàn Sát thì đến lúc phối hợp lại, ít nhất uy lực 'Thủy Hỏa Liên Hoa' sẽ có thể tăng lên rất nhiều. Hơn nữa, mình lại có thêm một vài đòn đánh thêm vào. Nếu nuôi dưỡng Địa Hỏa, Hàn Sát tới mức mạnh mẽ thì chúng sẽ chẳng khác gì một môn thần thông.

*****

Khi đám người Kỷ Ninh đang trên đường bay tới chỗ mạch Hàn Sát.

Ở một vùng đỉnh núi thấp bé hoang vắng.

Trong lòng núi

- Phù.

Đông Nhất mặc áo dài màu vang kim từ từ mở mắt ra.

- Cuối cùng đã khôi phục được lại toàn bộ.

- Ta cùng với đám Bắc Hà Trú, tổng cộng sáu người phối hợp. Vậy mà lại thất bại trong tích tắc. May mà ta có được pháp bảo hộ thân lấy được trong kỳ ngộ sáu năm trước nên mới chạy thoát. Không biết những người khác còn sống hay đã chết rồi.

Đông Nhất thầm nghĩ. Vừa nghĩ tới trận chiến ấy, hắn liền cảm thấy đáng cùng tức giận.

Hắn đã sớm nghe nói về Kỷ Ninh, biết Kỷ Ninh là một thiên tài như yêu nghiệt. Nhưng vẫn không thể tin nổi sáu gã Vạn Tượng chân nhân là tinh anh thực sự lại thảm tới vậy.

- Bí thuật thần niêm kia. Không biết là Kỷ Ninh hay là Mộc Tử Sóc thi triển.

Tới tận lúc này, Đông Nhất vẫn không biết trong hai người Kỷ Ninh, ai là người thi triển ra bí thuật thần niệm.

- Lòng núi này cực kỳ bí ẩn. Đúng là một lòng núi bí ẩn nhất từ trước tới giờ ta mới thấy. Ta nghĩ dưỡng ở đây lâu như thế mà không có ai phát hiện ra.

Đông Nhất cũng thầm cảm thấy may mắn.

- Dường như ở dưới lòng núi này còn có một mạch nước ngầm.

Thân thể Đông Nhất chuyển động, cả người liền đi dọc theo cửa động loằng ngoằng, chui xuống phía dưới.

Dọc theo mạch nước ngầm, hắn tiếp tục tìm kiếm.

Rất nhanh, hắn đã cảm nhận được không khí càng lúc càng nóng. Dần dần, hắn phát hiện ra ở phía xa xa dưới nền đất, trong một cái khe có một ngọn lửa màu vàng đang lan tỏa. Ngọn lửa nóng cháy đốt sáng cả một vùng.

- Mạch Địa Hỏa!

Đông Nhất kinh ngạc hô lên.

Đông Nhất đã tu luyện hơn trăm năm, cũng đã Lưu lạc qua rất nhiều nơi, gặp vài kỳ ngộ. Thậm chí trong cơ thể đã nuôi dưỡng Hàn Sát rồi. Khi trước lúc chiến đấu với Kỷ Ninh, hắn đã từng thi triển Hàn Sát ra.

- Đây là...

Đông Nhất quan sát cẩn thận ngọn lửa màu vàng đang bập bùng trong cái khe trên nền đất.

Cái khe trên mặt đất này rộng khoảng hai trượng.

Nhìn xuống phía dưới...có thể thấy được cả dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn.

- Địa Hỏa này? Lại có màu vàng? Mà lại còn cực kỳ chói mắt...

Đông Nhất thấy thế thì gật đầu khẽ.

- Do sinh trưởng bên cạnh nham thạch nóng chảy nên Địa Hỏa này chắc chắn là 'Kim Diễm Địa Hỏa'.

Địa Hỏa được chia ra tới cả trăm loại.

Có loại Địa Hỏa u ám ăn mòn, có loại Địa Hỏa lại cực kỳ cuồng bạo. Mà Kim Diễm Địa Hỏa...thì lại nổi danh về khả năng 'nóng bỏng'. Đó là một loại Địa Hỏa cực kỳ tốt.

- Đáng tiếc thật. Ta lại tu luyện công pháp tính lạnh.

Đông Nhất lắc đầu.

- Hơn nữa trong cơ thể ta đã nuôi dưỡng Hàn Sát nên cũng chẳng thích hợp để nuôi Địa Hỏa nữa. Nếu để Hàn Sát và Địa Hỏa gặp nhau...e là cả người ta sẽ hóa thành đống tro mất.

Rất hiếm người có thể vừa nuôi dưỡng Địa Hỏa vừa nuôi dưỡng cả Hàn Sát. Yêu cầu với tư chất và công pháp đều cực kỳ hà khắc.

Đương nhiên Kỷ Ninh lại nằm trong số ít đó.

- Ta không dùng được thì người khác cũng đừng hòng dùng.

Đông Nhất thầm tính toán. Dĩ nhiên hắn cũng tính tới nước dùng chỗ Kim Diễm Địa Hỏa này giao dịch với Vạn Tượng chân nhân khác. Nhưng đây là mạch Địa Hỏa tự nhiên. Chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu nên dĩ nhiên cũng chẳng thể nào vác đi bán được.

- Đi.

Thân hình của Đông Nhất lóe lên. Hắn âm thầm lặng lẽ rời đi.

*****

Chiến thuyền đầu rồng bay giữa đám mây mù, thẳng về hướng Bắc. Mộc Tử Sóc nhìn xuyên qua đám mây mù xuống phía dưới:

- Thanh Thanh, đã tới chưa vậy!

Kỷ Ninh ngồi ở một bên. Trên cổ tay có một con rắn nhỏ màu xanh quấn quanh. Con rắn nhỏ màu xanh bỗng ngóc đầu lên nhìn về phía bên ngoài, miệng nói tiếng người:

- Còn chưa tới đâu. Khi nào tới ta sẽ nói cho ngươi biết. Dù gì trong ngày hôm nay cũng nhất định sẽ tới. Ngươi đừng có nhắng cả lên như thế.

- Thứ này chính là Hàn Sát đó. Làm sao mà không vội được đây?

Mộc Tử Sóc nói thầm.

- Ta còn chưa bao giờ gặp qua kỳ ngộ cỡ này đâu đấy.

Kỷ Ninh cũng rất tò mò...

Rốt cuộc đây là loại Hàn Sát nào đây? Có thích hợp với mình hay không? Bởi vì thân thể của mình là thân thể được tạo ra từ 'Thái Âm Chân Thủy và Thái Dương Chân Hỏa'. Cho nên Hàn Sát này phải có chút phù hợp với 'Thái Âm Chân Thủy. Chứ nếu như loại 'Huyết Nghiệt Hàn Sát' thì sẽ chẳng bao giờ thích hợp với Thái Âm Chân Thủy được cả.

Đương nhiên, ngoại trừ số ít các loại cực đoan ra thì đa phần đều thích hợp với mình.

- Vù.

Con rắn nhỏ màu xanh hóa thành sương mù rồi ngưng tụ thành hình người trong nháy mắt.

- Gần tới rồi đó.

Thanh Thanh đứng ra mép Thuyền nhìn ra phía ngoài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.