Mãng Hoang Kỷ

Chương 74: Chương 74: Hoa mai tỏa hương thơm (1)




Hắn cảm giác rõ ràng được ý niệm của mình giống như một bàn tay vô hình có thể bắt lấy tất cả các loại cây cối, đất đá xung quanh.

- Thần niệm!

Trong lòng Kỷ Ninh dâng lên niềm vui sướng.

Hồn phách càng mạnh mẽ thì lại càng có nhiều khả năng đặc biệt.

Tu sĩ Tử Phủ có thể nhất tâm đa dụng (làm nhiều việc một lúc)!

Đến cỡ Vạn Tượng chân nhân thì có thể lộ ra thần niệm!

Nguyên Thần đạo nhân thì thiên nhãn mở ra, thần thức biểu hiện rõ ràng!

Quan tưởng là một loại tu luyện cực kỳ thần bí và rất khó tìm thấy. Thậm chí là ở cả Kỷ tộc cũng không thể tìm ra được phương pháp quan tưởng! Muốn hồn phách cường đại hơn? Những kẻ bình thường đều là tôi luyện ý chí, ngộ đạo, sau khi thân thể mạnh lên mới có thể nghĩ tới hồn phách! Kỷ Ninh từ bé đã tu luyện phương pháp quan tưởng “Nữ Oa Đồ” đến một mức cực hạn rồi, lại qua một đêm ngộ đạo giúp hồn phách mạnh mẽ hơn.

Sau khi ngộ đạo, thủy hỏa giáng xuống tạo thân thể Tiên Thiên Thần Ma, có được thân thể như vậy lại càng làm hồn phách được lợi theo.

Trong lúc vô tình, hồn phách của Kỷ Ninh đã bước vào cấp độ 'Thần niệm'! Chỉ là bản thân hắn không biết, đến tận lúc Thiết Mộc Chiêm chạy trốn hắn mới quýnh lên, ý niệm ảnh hưởng trực tiếp đến nước hồ, bùn đất, thì hắn mới ý thức được điều này.

- Ngươi trốn không thoát đâu.

Kỷ Ninh dùng thần niệm trực tiếp điều khiển, đem những cây cối, đất đá gạt ra để bay tới.

...

- Chẳng lẽ điều này không phải do tên nhãi này làm mà có một tu sĩ nào đó thấy hắn có thiên phú cực cao nên có ý định âm thầm giúp nó?

Thiết Mộc Chiêm tìm đủ mọi cách nhưng vẫn không thể nào trốn thoát, trong lòng vừa lo lại vừa sợ.

- Thủy Hỏa Liên Hoa!

Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn thẳng vào một chỗ.

Lá sen lửa cực lớn lơ lửng phía trên Thiết Mộc Chiêm còn phía dưới lại là lá sen nước cực lớn, cả hai bắt đầu chậm rãi xoay ngược nhau.

- Không biết là vị tiền bối nào.

Thiết Mộc Chiêm cao giọng hô lên, đồng thời trong tay xuất hiện một đạo phù. Đạo phù lập tức hóa thành một bóng kim cang nhập vào trong cơ thể hắn làm thân thể hắn hiện lên màu vàng bóng.

- Ta là đệ tử Thiết Mộc tộc có quan hệ cực tốt với Tuyết Long Sơn.

- Đừng cố chống cự.

Từ xa xa Kỷ Ninh đến.

- Tên nhãi Kỷ tộc.

Thấy thế thì thân thể Thiết Mộc Chiêm vốn tỏa ra màu vàng bóng trở nên chấn động, tay hắn liền vung Hắc Mộc Đằng Tiên ra. Hắc Mộc Đằng Tiên nhanh chóng dài ra cuốn về hướng Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cầm trên tay hai thanh kiếm đánh ra nhanh như chớp.

- Vù!

Tay trái Kỷ Ninh cầm Bắc Minh kiếm thi triển ra chiêu 'Tích Thủy Bất Lậu'. Hắc Mộc Đằng Tiên vừa chạm vào kiếm thì đã luồn lên thân kiếm cuốn quanh, nhưng Kỷ Ninh lại chủ động quay cổ tay...làm kiếm cuốn cả Hắc Mộc Đằng Tiên theo nhiều vòng tới mức tay trái bắt chặt được Hắc Mộc Đằng Tiên theo.

Xíu...Uu!!

Kiếm ở tay phải của Kỷ Ninh xuất ra cực kỳ nhanh.

- Tách ra.

Thiết Mộc Chiêm hét lên, cố gắng kéo Hắc Mộc Đằng Tiên nhưng dù cố thì vẫn không kéo được về.

- Không! Ta sẽ không thể chết tại đây được. Ta sẽ không thể chết dưới tay tên nhãi Kỷ tộc được!

Cảm giác như cái chết đang tới gần, Thiết Mộc Chiêm trở nên cực kỳ điên cuồng, thậm chí vứt luôn cả Hắc Mộc Đằng Tiên trên tay đi.

Hắn lập tức quay đầu muốn chạy!

Uỳnh!

Thủy Hỏa Liên Hoa đang chậm rãi xoay làm sắc vàng trên thân thể của hắn ở giữa bị bắn ra tán loạn.

- Aaaa.

Thiết Mộc Chiêm bị Thủy Hỏa Liên Hoa nghiền áp đến mức quần áo bên ngoài hóa thành tro tàn, da thịt lộ ra cũng bắt đầu cháy xém. Hắn chỉ còn biết kêu lên đau khổ.

- Xíu...uu!!

Một giọt nước xuyên qua trán Thiết Mộc Chiêm.

Thủy Hỏa Liên Hoa lập tức biến mất còn Kỷ Ninh cũng thu kiếm lại, lặng yên nhìn Thiết Mộc Chiêm đã thành một đám cháy đen ở trước mặt.

Thiết Mộc Chiêm trợn tròn mắt, lông mi cũng bị cháy mất, trên trán còn một lỗ máu. Trong mắt của hắn trước khi chết vẫn còn tràn đầy vẻ khó tin cùng phẫn nộ. Hắn không nghĩ tới là mình sẽ chết trong tay của một thiếu niên, mà tận cùng hắn vẫn oán hận là vị tiền bối nào đó đã đứng đằng sau ra tay với hắn. Nếu như không có tu sĩ kia thì hắn đã có thể chạy thoát rồi.

- Tu sĩ?

Kỷ Ninh khẽ nói thầm, nhưng trong lòng hắn thì đầy hưng phấn.

Rốt cuộc!

Rốt cuộc chính mình đã trở thành Tiên Thiên sinh linh!

Mặc dù là kẻ nổi tiếng có thực lực cường đại như 'Thiết Mộc Chiêm' gặp mình cũng phải chịu chết.

- Mặc dù là đầu thai đến nhân gian!

Trong lòng Kỷ Ninh như muốn gào lên.

- Nhưng mình vẫn có thể cố gắng để trở thành Tiên Thiên sinh linh! Đây mới chỉ là bắt đầu, bắt đầu của Kỷ Ninh ta thôi!

Kinh nghiệm từng trải của kiếp trước giúp hắn nhìn rõ được mọi việc ở kiếp này.

Tất cả đều dồn về tâm nguyện lớn nhất của cuộc đời hắn. Khát vọng khống chế được vận mệnh của chính mình. Không bị kẻ khác giễu cợt, hơn nữa là không phải đem vận mệnh làm trò đùa cho kẻ khác!

- Đây chỉ mới là bắt đầu!

Lúc này Kỷ Ninh tiến lên vài bước đi đến trước thi thể Thiết Mộc Chiêm. Tâm ý khẽ động tạo ra một ngọn lửa đốt cháy hoàn toàn thi thể Thiết Mộc Chiêm thành tro bụi, chỉ để lại một cái bao tay và cây Hắc Mộc Đằng Tiên trên đất.

- Cái gì?

Bao tay cùng Hắc Mộc Đằng Tiên bay tới tay Kỷ Ninh. Hắn cẩn thận quan sát.

- Cái bao tay này là pháp bảo trữ vật! Hắc Mộc Đằng Tiên cũng là một loại pháp bảo.

- Được.

Kỷ Ninh quay trở lại.

Hắn quay trở lại bên hồ nước, đem tám trận kỳ Âm Dương Nhị Khí trận thu vào. Tám trận kỳ mặt ngoài hiện lên vẻ u ám nhưng vẫn tản ra từng đợt rung động.

- Pháp bảo, đạo phù đều phải cần luyện khí tầm cỡ Tiên Thiên mới có thể dùng được.

Kỷ Ninh đem tất cả thu vào Tinh Trung.

- Ta phải luyện khí tới mức Tiên Thiên mới được.

...

Kỷ Ninh dọn dẹp xung quanh, về phần Đại yêu Ngạn thú thì cũng tan thành mây khói giống Thiết Mộc Chiêm. Kỷ Ninh lại tiếp tục tu luyện bên hồ như trước, bởi vì hắn có cảm giác...Có thể dễ dàng luyện khí đạt tới Tiên Thiên!

Vào lúc đêm khuya sau trận đánh!

Kỷ Ninh vẫn như trước khoanh chân ngồi bên hồ. Lúc này đan điền trong cơ thể hắn đang phát sinh biến đổi cực lớn. Ầm ầm! Vốn là một tia nội kình mạnh mẽ vào lúc này đang quay nhanh để ngưng tụ thành giọt. Từng giọt một chân nguyên bắt đầu được ngưng tụ lại. Thân thể Kỷ Ninh cũng tự động hút lại một ít hơi nước quay quanh.

- Có như vậy mà đã đột phá rồi.

Kỷ Ninh mỉm cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.