Mãng Hoang Kỷ

Chương 1155: Chương 1155: Hỏa Sơn đảo. (1)




Một khi ngộ rồi, cho dù chỉ là một phàm nhân thì phất tay nhấc chân cũng có thể ẩn chứa Kiếm Lực tầng thứ tư.

- Uy lực của Kiếm Lực này mơ hồ đã có tám phần Tâm Lực hoàn toàn bộc phát của ta a.

Kỷ Ninh cảm khái và rung động, tuy rằng chỉ là tám phần, thế nhưng lại cuồn cuộn không dứt. Tuyệt đối có thể trợ giúp Kỷ Ninh duy trì thời gian dài, so với Tâm Lực duy trì được thời gian ngắn kia thì còn hơn nhiều.

- Từ nay về sau, lúc một đấu một cũng coi như ta có thể tương đương với đám người Ngân Nguyệt sư huynh, Hồng Tuyết.

. . .

Nỗi lòng của Kỷ Ninh bình tĩnh lại, lúc này hắn mới quan sát tòa Hỏa Sơn đảo này. Ở bên trên Hỏa Sơn đảo này có một tòa núi lửa cao ngất, lúc nào cũng đang phun trào ra nham thạch nóng chảy. Thế nhưng bởi vì bên cạnh hòn đảo này là mặt biển đóng băng, lại có bông tuyết vô tận cho nên cũng chỉ có tòa Hỏa Diệm sơn này rất là nóng bỏng. Khu vực chung quanh hòn đảo này, ít nhất là khu vực mặt biển bị đóng băng chung quanh kia lại có nhiệt độ rất là vừa vặn.

Sưu.

Tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động, bên cạnh lập tức xuất hiện một đạo thân ảnh, chính là Tụ Kha Thiên Thần.

- Bắc Minh sư đệ.

Sau khi Tụ Kha Thiên Thần đi ra lập tức lên tiếng, lại lập tức nhìn quanh bốn phía. Vừa mới xem xét hắn đã ngây ngẩn cả người.

Núi lửa phun trào kia. . .

Cảnh tượng khác lạ với lúc ở Tuyết đảo.

- Nơi này là. . .

Tụ Kha Thiên Thần nhìn, thì thào tự nói.

- Nơi này chính là hòn đảo thứ hai, ta gọi nó là Hỏa Sơn đảo.

Kỷ Ninh mở miệng nói.

- Không ngờ ngươi lại thành công, thành rồi. Ha ha ha. . . Tốt, tốt.

Tụ Kha Thiên Thần quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt tràn ngập vẻ hưng phấn kích động:

- Bắc Minh sư đệ, nói thật, trước đó đối với việc ngươi có thể xông qua hay không ta cũng không có nắm chắc. Thậm chí ở trong Tiên Phủ của ngươi vài ngày ta cũng sợ ngươi đã thất bại, hiện tại không ngờ lại thành, thật tốt quá thật tốt quá.

Lòng tin của Tụ Kha Thiên Thần đối với Kỷ Ninh cũng không phải là quá lớn.

Lúc trước hắn ở bên trên Tuyết đảo nhìn kiếm thuật mà Kỷ Ninh thi triển ra để chém giết phân thân Tuyết Ma. Khi đó cũng chỉ là Kiếm Lực tầng thứ ba mà thôi, bất quá tốc độ và lực lượng của một kiếm kia lại đặc biệt kinh người. Khi đó hắn mới cho rằng Kỷ Ninh sẽ có một chút hy vọng có thể đạt được bản tôn Tuyết Ma tán đồng! Muốn vượt qua đó cũng không nhất định phải đánh bại được bản tôn của Tuyết Ma, chỉ cần chém giết đủ lâu, được bản tôn Tuyết Ma tán đồng. Như vậy cũng sẽ đi qua được chỗ kia.

Bởi vì Kỷ Ninh quan sát tấm bia đá, tìm hiểu một lúc lâu. Cho nên Kỷ Ninh cảm giác rất ngắn, thế nhưng trên thực tế lại tiêu hao gần hai ngày.

Tụ Kha Thiên Thần ở trong Tiên Phủ trung đẳng vài ngày, hắn cũng cho rằng Kỷ Ninh và bản tôn Tuyết Ma ác chiến một lúc lâu. Bản tôn Tuyết Ma tán đồng Kỷ Ninh, cho nên mới thả Kỷ Ninh tới đây.

Kỷ Ninh cười cười nói.

- Có chút vận khí.

Kỷ Ninh cười nói.

- Có thể tới đây được chính là thực lực.

Tụ Kha Thiên Thần cảm khái:

- Bất kể như thế nào, cuối cùng cũng rời khỏi Tuyết đảo kia rồi, chỗ kia, ta đã phải chịu đựng đủ rồi.

- Tuyết đảo rất đẹp a.

Kỷ Ninh nói.

- Nếu như chỉ có một mình ngươi, cô độc ở lại bên trên ức vạn năm tháng, mà lại luôn lo lắng hãi hùng xem? Khi đó cho dù là nơi tốt tới đâu cũng đều là địa ngục.

Tụ Kha Thiên Thần nói:

- Đi thôi, hai chúng ta đừng đứng đây nói nữa. Phải tranh thủ thời gian nhìn một chút. Nhìn xem bên trên hòn đảo này còn có Thiên Thần hay không. Càng là sau này, Thiên Thần còn sống sẽ có thực lực cũng càng cường đại. Cho dù không xông đến được hòn đảo khác thì cũng có thể sống được trong một khoảng thời gian tương đối dài a.

- Đi, đi nhìn một chút xem.

Kỷ Ninh cũng gật đầu.

. . .

Kỷ Ninh và Tụ Kha Thiên Thần chạy về phía Hỏa Sơn đảo. Vừa đi vừa quan sát, không bao lâu sau đã phát hiện ra từng cung điện ở trên đỉnh, liên mien phập phồng không dứt.

- Ở bên kia, nếu như còn có Thiên Thần còn sống, có lẽ bọn hắn sẽ ở tại chỗ kia.

Tụ Kha Thiên Thần chỉ về phía quần cung điện.

Tụ Kha Thiên Thần vừa mới dứt lời.

Sưu.

Một gã hán tử cường tráng mặc da thú, mắt như chuông đồng xuất hiện ở cửa ra vào của một cung điện trong đó. Hai mắt nhìn ra phía ngoài, lập tức nhìn thấy hai người Kỷ Ninh, Tụ Kha Thiên Thần.

- Đại ca, Nhị ca, Tam ca, Tứ ca, Ngũ ca, Thất tử!

Hán tử cường tráng này lập tức cao giọng hô.

Lập tức sưu sưu sưu, có từng đạo thân ảnh từ trong từng tòa trong cung điện khác xông ra, đều ra đến bên ngoài, sau đó lại nhìn về phía bên này.

Sáu nam một nữ.

Mỗi một người đều mặc da thú.

- LàTụ Kha tiểu huynh đệ?

Bỗng nhiên ở trong đó có một gã hán tử, trên mặt có nếp nhăn hô lớn.

- Bảy vị Long Thần, các ngươi vẫn còn sống hay sao?

Tụ Kha Thiên Thần cười ha hả, lập tức đáp lại đối phương.

- Thất Long Thần thượng cổ?

Kỷ Ninh cũng khiếp sợ vạn phần.

Trước khi hắn đến, đương nhiên cũng đã tìm hiểu rõ những Thiên Thần từ Thượng Cổ cho tới bây giờ tiến vào Nguyệt Hạ đàm này, trong đó có Thất Long Thần từ lúc thượng cổ cũng đã tiến vào Nguyệt Hạ đàm này. Thế nhưng cho tới bây giờ đã trải qua vô số năm tháng, mà lúc Kỷ Ninh trò chuyện với Tụ Kha Thiên Thần cũng đã biết. Ở bên trên Tuyết đảo mỗi ngàn năm sẽ có một lần đánh lén, Kỷ Ninh suy đoán ở trên hòn đảo khác có lẽ cũng không sai biệt lắm a.

Ở trong Nguyệt Hạ đàm, sống trên ức vạn năm cũng là kỳ tích rồi, từ Thượng Cổ sống đến bây giờ?

- Tụ Kha tiểu huynh đệ, làm sao ngươi lại tới địa phương quỷ quái này chứ? Địa phương quỷ quái này căn bản không nên tới a.

Hán tử trông có vẻ già nhất kia nói xong. Lúc này Kỷ Ninh và Tụ Kha Thiên Thần cũng đã qua.

- Dù sao cũng đã tới rồi, lúc này dù có hối hận cũng đã chậm.

Tụ Kha Thiên Thần cảm khái, nói:

- Ta đã bị vây ở bên trên Tuyết đảo ức vạn năm. Thế nhưng bảy vị các ngươi đã tiến vào từ Thượng Cổ, ta phải cảm thấy bội phục các ngươi vì không ngờ các ngươi lại có thể còn sống cho tới bây giờ.

- Ha ha ha. . . Vị huynh đệ kia là?

Một gã hán tử đầu tóc màu đỏ nhìn kỹ Kỷ Ninh, trong mắt có thiện ý, nói:

- Tuy rằng ta không nhận ra được, thế nhưng mà ta có thể cảm giác được là huynh đệ Nhân tộc ta nha.

- Để ta đến giới thiệu đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.