Sau khi bình tĩnh trở lại, Trần Tiến nói mọi chuyện ra. Nhưng càng về sau hắn lại càng không nén nổi sự lo lắng nói:
- Nhưng hiện tại nàng đã ở hồ Dực Xà hơn một năm! Đó là chỗ của Kỷ Ninh, ta, ta…
- Đừng hoảng hốt.
Hỏa Thánh lạnh nhạt nói:
- Ngươi vội cũng chẳng làm được gì. Vậy thì tội gì mà phải hoảng hốt thế? Đạo tâm của ngươi cũng chưa rèn luyện đủ đâu. Loại tình cảm với nữ nhân này cũng chỉ là một phần trong Đạo tình kiếp mà thôi. Nếu ngươi cứ lún sâu vào đó thì sau này e là sẽ phải ngã gục dưới tam tai cửu kiếp mất.
Trần Tiến bừng tỉnh.
- Ta thấy thế này không được. Ta sẽ cùng đi với ngươi một chuyến. Nhìn thật kỹ xem rốt cuộc Kỷ Ninh sư đệ kia có trò gì mà có thể hấp dẫn đứa nhỏ Cửu Liên ở đó lâu tới thế.
Hỏa Thánh cười.
- Hỏa thúc cũng đi với ta sao?
Trần Tiến lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Trần Tiến đã sớm gia nhập vào Ứng Long Vệ, cũng là người khá lợi hại trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba ở Hắc Bạch học cung. Nhưng nếu so sánh với mấy người nghịch thiên thì vẫn còn kém chút. Nếu không tính những tiên nhân chuyển thế mạnh hơn hắn chút như Dư Vi, thì hắn cũng được xếp hàng trong mười người đứng đầu. Những trận chiến đấu thực tế đã nói rõ về thực lực của hắn.
Cho nên Trần Tiến vẫn tin rằng tu chất của mình vẫn rất cao Đây cũng là chút tự tin mà Trần Tiến vẫn luôn nhen nhóm.
- Đi.
Rất nhanh đã có hai người đứng lên trên đám mây màu đỏ lửa, xé gió bay đi.
Hồ Dực Xà.
Bây giờ đã là thời gian xuân về hoa nở, trên một con thuyền đang dập dềnh trên hồ Dực Xà, Kỷ Ninh đang nằm trong đó ngủ, ngủ với một vẻ mặt rất ngọt nào. Trong thuyền còn có một người khác, đó là Cửu Liên đang ngồi đó.
Cửu Liên ngồi đó lẳng lặng nhìn Kỷ Ninh ngủ.
Thời gian một năm hai người bọn họ càng thêm thân thuộc, thậm chí còn có cảm giác mơ hồ thích thú khi ở bên nhau. Nhưng về việc chọn đạo lữ thì cả Cửu Liên và Kỷ Ninh đều cảm thấy do dự. Đạo lữ là một việc to lớn, Cửu Liên là thủ lĩnh sau này của Đông Duyên tộc. Mà Kỷ Ninh lại là người kế thừa Thủy Phủ, tầm mắt đã sớm vượt ra khỏi thế giới này, mục tiêu của hắn chính là sau này trở thành người bản lĩnh lớn tung hoành tam giới.
Hai người đều có dã tâm cực kỳ lớn, đạo tâm cực kỳ vững chắc.
Cho nên sẽ không dễ dàng chọn đạo lữ.
Nhưng để Cửu Liên cùng lên thuyền trong lúc đang ngủ trên hồ Dực Xà cũng nói rõ tình cảm của Kỷ Ninh.
- Ngủ như vậy thật sự giống như ngủ trong lòng cha mẹ sao?
Cửu Liên thầm nghĩ.
Bởi vì Kỷ Ninh thích nằm trên thuyền nhỏ trôi giạt trong hồ Dực Xà nên Cửu Liên đã từng hỏi Thu Diệp:
- Vì sao công tử nhà ngươi lại thường nằm trên thuyền nhỏ trôi trên hồ Dực Xà, mà mỗi lần đi là tới một ngày lận?
- Tro cốt của cha mẹ công tử đều được rải trong hồ Dực Xà nên hồ Dực Xà giống như cha mẹ của công tử vậy.
Thu Diệp nói.
Không biết vì sao lúc đó Cửu Liên lại cảm thấy đau xót.
- Nếu như không có cha mẹ thì sao?
Cửu Liên nhớ lại cha mẹ của mình. Cha mẹ của nàng đều vẫn đang khỏe mạnh, họ đều là những người có thực lực ngập trời.
- Kỷ Ninh, hắn…
Cửu Liên vươn tay ra vuốt nhẹ lên mặt Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh vẫn ngủ như trước.
Cửu Liên còn nhẹ nhàng vuốt tóc Kỷ Ninh. Ngồi ở bên lặng lẽ nhìn hắn làm lòng nàng cảm thấy thật yên bình.
Trên không trung.
Một đám mây lửa bay tới, trên đám mây có hia người đang nhìn xuống, vừa liếc mặt một cái là đã thấy được một con thuyền nhỏ trên hồ Dực Xà. Trên con thuyền đó, Kỷ Ninh đang nằm dựa đầu vào Cửu Liên còn Cửu Liên thì đang ngồi bên vuốt tóc Kỷ Ninh.
- Cửu Liên!
Trần Tiến đứng trên đám mây nhìn tới đỏ cả con mắt.
Từ nhỏ đã lớn lên với nhau, sau đó lại cùng nàng từ quận Thượng Thủy tới quận An Thiền, cùng vào Hắc Bạch học cung! Sau bao nhiêu năm theo đuổi đột nhiên thấy cảnh ở trước mặt này. Trần Tiến làm sao không thể giận đây?
- Lưu Vân.
Hỏa Thánh ở bên nắm lấy cánh tay của Trần Tiến kéo đi xuống.
- Hỏa thúc.
Trần Tiến quay đầu nhìn lại.
- Bình tĩnh.
Hỏa Thánh nhìn hắn với ánh mắt thâm thúy bình ổn.
Trần Tiến đau khổ nói:
- Làm sao ta có thể bình tĩnh được đây. Nhất định ta phải hỏi rõ xem rốt cuộc tại sao Cửu Liên nghĩ thế nào. Tại sao nàng lại nhìn trúng tên nhãi Kỷ Ninh này.
Cho dù là huynh đệ đồng môn nhưng lúc này Trần Tiến lại cực kỳ căm hận Kỷ Ninh.
- Phải thật bình tĩnh thì ngươi mới có cơ hội.
Hỏa Thánh nhìn hắn.
Trần Tiến bị cảnh trước mặt kích động chứ thật ra cũng không phải kẻ ngu. Hắn nhanh chóng dồn nén lửa giận xuống, gật đầu nói:
- Hỏa thúc, yên tâm, ta sẽ không xằng bậy đâu.
- Ừ, dù thế nào thì cũng là huynh đệ đồng môn, không thể làm chuyện đồng môn tương tàn được.
Hỏa Thánh nói:
- Đi, chúng ta xuống gặp Bắc Minh sư đệ và Cửu Liên sư muội.
Trần Tiến ngoan ngoãn đi theo.
Hai người cùng bay xuống con thuyền nhỏ phía dưới.
Trên không trung có một luồng lực lượng mạnh mẽ dao động làm Cửu Liên không khỏi ngẩng đầu lên nhìn lại. Luồng dao động này cũng làm Kỷ Ninh đang ngủ say phải mở mắt ra.
- Đó là?
Kỷ Ninh liếc mắt một cái là đã nhận ra thanh niên tuấn tú chân trần đầu trọc mặc áo đỏ lửa, ở vị trí mi tâm của đối phương còn có Vạn Tự Thần Vân. Điều này làm Kỷ Ninh phải kinh hãi:
- Hỏa Thánh sư huynh? Làm sao tự nhiên Hỏa Thánh sư huynh lại tới đây vậy? Tin tức ta ở hồ Dực Xà Yên Sơn chỉ có vài ngươi biết.
Hỏa Thánh chính là một tồn tại nắm giữ đầy đủ một 'Đạo'. Hơn nữa Thần Ma luyện thể đã tới Vạn Tượng viên mãn. Thậm chí đã đánh bại cả những tồn tại cấp độ Nguyên Thần đạo nhân.
Là nhân vật thủ lĩnh thật sự trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba của Hắc Bạch học cung.
- Hỏa Thánh sư huynh. Lưu Vân sư huynh.
Ở bên cạnh, Cửu Liên bỗng biến đổi sắc mặt đôi chút:
- Vậy mà hắn cũng tới. Xem ra Thanh Thanh đã nói cho hắn biết, rắc rối rồi.
Vừa nhìn hai người này là Cửu Liên đã đoán ra đại khái.
- Kỷ Ninh.
Cửu Liên truyền âm ngay lập tức nói:
- Ngươi đang bị Hỏa Thánh sư huynh nắm tay là Lưu Vân sư huynh! Ngươi phải cẩn thận với hắn đấy.
- Cẩn thận hắn sao? Lưu Vân sư huynh là đồng môn cơ mà. Tuy rằng ta chưa từng thấy hắn những cũng đã nghe nói tới tên của hắn. Thực lực của hắn cũng rất mạnh. Vì sao ta lại phải cẩn thận hắn?
Kỷ Ninh nghi hoặc. Mình và Lưu Vân này chưa từng gặp mặt, không cừu không oán gì mà.
- Ngươi cứ cẩn thận là được.
Cửu Liên cắn môi.