Đứng đầu đại hội Tuyên Duyên cũng chỉ là một cái hư danh. Đệ tử của Đạo tổ mới thật sự là thứ cực tốt.
- Ba người các ngươi.
Bỗng tiếng nói của hoàng đế Đại Hạ vang lên.
Ba người Kỷ Ninh cùng cẩn thận lắng nghe.
- Toàn bộ quang cảnh của ba trận chiến vừa rồi đều đã được ta dùng Thủy Ấn thuật ghi lại. Hiện giờ sẽ đưa tới chỗ sư tôn để sư tôn quyết định.
Ngay khi tiếng nói của hoàng đế Đại Hạ vang lên, lập tức có một hoàng đế Đại Hạ mặc áo trắng hiện ra bên cạnh. Hoàng đế Đại Hạ áo trắng giống y hệt bản thể hoàng thế Đại Hạ, chỉ có quần áo là khác nhau.
Vèo!
Hoàng đế Đại Hạ áo trắng vừa cất bước lập tức xé rách hư không bay khỏi thế giới này.
Ba người Kỷ Ninh đều cực kỳ hồi hộp.
Hoàng đế Đại Hạ áo trắng kia chắc chắn là Nguyên Thần thứ hai hoặc là phân thân. Dĩ nhiên là đang đi tới chỗ Xích Minh đạo tổ để đạo tổ lựa chọn.
Rốt cuộc ai sẽ được chọn?
- Trận pháp của ta còn mạnh hơn cả cận chiến. Với tầm mắt của Đạo tổ thì nhất định đủ để nhìn ra trình độ trận pháp của ta.
Hắc Thạch chân nhân chỉ xếp hạng ba thành ra cũng nhiều vướng mắc.
Nếu so sánh về trình độ trận pháp thì Đạo tổ hẳn sẽ chọn ta.
- Ta giành được thứ nhất, cái gì làm được cũng đã làm hết rồi. Tiếp theo cũng chỉ có thể chờ Xích Minh đạo tổ lựa chọn.
Kỷ Ninh thầm nói.
- Chờ xem số mệnh thế nào thôi.
Mộc Truyền chân nhân cũng suy ngẫm.
Ở phiá trên lại truyền tới thanh âm của hoàng đế Đại Hạ…
- Nguyên Thần thứ hai của ta đã tới chỗ sư tôn, có điều khi nào sư tôn gặp và chọn đệ tử thì cũng không biết được.
Hoàng đế Đại Hạ nhìn xuống phía ba người đang nóng lòng phía dưới. Hiển nhiên đối với ba người Kỷ Ninh thì mỗi giây mỗi phút trôi qua đều cực kỳ khó khăn.
- Các ngươi là ba người đứng đầu đại hội Tiên Duyên lần này nên có thể chọn một môn thần thông trong bảo khố Đại Hạ ta.
- Kỳ Vương.
Hoàng đế Đại Hạ mở miệng.
- Bệ hạ.
Kỳ Vương đứng dậy đáp.
- Ngươi dẫn ba người bọn họ tới bảo khố, cho bọn họ chọn một môn thần thông đi.
Hoàng đế Đại Hạ nói.
Lúc này, ba người Kỷ Ninh cũng chẳng còn tâm tư đâu mà để ý tới thần thông. Nếu như bình thường được chọn tùy ý thần thông trong bao khố Đại Hạ thì bọn hắn sẽ sướng như điên. Nhưng hiện giờ lại đang chờ quyết định từ việc Đạo tổ chọn đệ tử thành ra đầu óc mỗi người đều treo tít trên cành cây. Trên đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ.
Rốt cuộc ai sẽ được Xích Minh đạo tổ chọn…
Chọn ta, chọn ta, chọn ta…
- Đi đi, đến khi nào Nguyên Thần thứ hai của ta trở về thì ta sẽ thông báo quyết định của sư tôn cho bọn ngươi.
Hoàng đế Đại Hạ nói.
- Dạ.
Kỷ Ninh, Mộc Truyền, Hắc Thạch cung kính đáp.
Rồi sau đó ba người lập tức đi theo sau Kỳ Vương rời đi.
Gần ngàn Thiên Tiên và những Vạn Tượng chân nhân bị loại đều hâm mộ nhìn ba người Kỷ Ninh rời đi…
Khi trước hoàng đế Đại Hạ cũng đã nói, trong ba người này nhất định sẽ có một người được Đạo tổ chọn làm đệ tử, hai người còn lại sẽ được Thuần Dương chân tiên chọn làm đệ tử! Nói cách khác, ba người Kỷ Ninh kiểu gì cũng sẽ có thân phận địa vị vượt hẳn lên. Vì thế nên những người khác sao lại không thể hâm mộ đây?
- Dư Vi, Lạp Tháp, hai người nói xêm Kỷ Ninh có thể Đạo tổ chọn làm đệ tử không?
Uất Trì Tích Nguyệt cực kỳ kích động, hồi hộp. Nàng rất coi trọng thân nhân nên dĩ nhiên là nàng khát vọng Kỷ Ninh có thể một bước lên trời. Nếu như vậy, Kỷ Ninh sẽ có thể dễ dàng giải quyết Thiếu Viêm tộc hơn nhiều.
- Chắc là Đạo tổ sẽ chọn.
Dư Vi nắm lấy cánh tay của Uất Trì Tích Nguyệt.
- Lạp Tháp?
Uất Trì Tích Nguyệt nhìn về phía Lạp Tháp chân nhân.
Lạp Tháp chân nhân lắc đầu nói:
- Không biết tính khí của Xích Minh đạo tổ ra sao nên cũng rất khó nói. Có điều sư đệ Kỷ Ninh là người đứng đầu đại hội Tiên Duyên này, lại có thời gian tu luyện ngắn như thế, thật sự là cực kỳ chói sáng. Nên khả năng Xích Minh đạo tổ chọn Kỷ Ninh làm đệ tử là cực kỳ lớn. Nhưng loại chuyện này cũng không phải chắc chắn mười mươi.
Để ý quá hóa loạn.
Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt đều quá quan tâm tới Kỷ Ninh.
- Nhưng cho dù không được làm đệ tử của Xích Minh đạo tổ thì cũng vẫn có thể trở thành môn hạ của Thuần Dương chân tiên nên cũng không cần quá hồi hộp làm gì? Lạp Tháp chân nhân thổn thức:
- Không biết ta có vận may được làm môn hạ của Thuần Dương chân tiên không.
- Đại sư huynh cũng là một người chói sáng ở đại hội Tiện Duyên lần này nên hẳn là cũng có Thuần Dương chân tiên thu làm đồ đệ thôi.
Dư Vi nói.
- Nào có đơn giản như vậy. Thuần Dương chân tiên không phải dễ gì mà thu đệ tử đâu.
Mặc dù Lạp Tháp chân nhân cũng có chút hi vọng nhưng thật sự vẫn rất bình tình.
Bỗng nhiên một không khí hùng hồn đáng sợ đổ ập xuống khắp đại diện, đồng thời một giọng nói vang lên:
- Hạ Mang, đã lâu không gặp.
Vù!
Gần ngàn Thiên Tiên và những Vạn Tượng chân nhân bị loại đều nhìn ra phía ngoài. Mỗi người đều khiếp sợ cùng nghi hoặc. Không khí nặng nề, tiếng nói đã có khủng bố tới vậy thì chắc chắn là nhân vật tột cùng.
- Ha ha ha…
Hoàng đế Đại Hạ chủ động đứng dậy.
Tám gã Thuần Dương chân tiên còn lại cũng đều đứng dậy.
Một tên nam tử gầy gò mặc áo giáp xanh đậm bước vào, hơi thở hùng hồn, thậm chí đám Thiên Tiên xung quanh còn thấy tim đập thình thịch.
- Là Phúc Hải đại thánh.
- Phúc Hải thiên thần.
- Phúc Hải ma vương.
Gần ngàn Thiên Tiên thầm nghĩ.
Hoàng đế Đại Hạ đứng lên cười nói:
- Phúc Hải, đúng là đã lâu không gặp. Hiện giờ tam giới vẫn còn lưu truyền những truyền thuyết về ngươi đó.
- Phúc Hải, ngươi tới đón sư đệ của ngươi à?
Lã Động Tân nhàn nhã cười nói.
- Đúng.
Phúc Hải bá đạo cực kỳ. Con ngươi âm u xanh lục của hắn quét qua xung quanh rồi hô:
- Ngươi nào tên là Trương Khải, hay còn gọi là Lạp Tháp chân nhân?
Ở phía sau Diên Vương, gã mập mạp lôi thô sợ tới run lên. Có việc gì đây?
Phúc Hải chính là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy ở tam giới. Hắn chính là yêu quái tu luyện thần Thiên Thần nên thông thường ai khách khi đều sẽ gọi hắn là Thiên Thần Đại Thánh các kiểu. Nhưng trên thực thế thì Phúc Hải thiên thần là kẻ vô pháp vô thiên, đồng thời cực kỳ bá đạo ác dộc nên người bình thường đều thầm gọi là Ma Vương.
Thiếu niên mập mạp lôi thôi đúng là bị giật mình. Dù sao chỉ riêng hơi thở lạnh lùng của Phúc Hải thiên thần…đã là đáng sợ nhất ở chủ điện Thiên Mang Điện rồi, tới cả nhóm Thiên Tiên còn kinh hãi thì đừng nói là một Vạn Tượng chân nhân như hắn.