- Như thế có thể thấy một phần đạo tàng lúc thời khắc mấu chốt còn quan trọng hơn mười phần, trăm phần khi hạo kiếp đã qua đi.
Kỷ Ninh nghi ngờ hỏi:
- Sư phó, An Thiền quận chúng ta hỗn loạn ở đâu?
- Ngươi không biết?
Điện Tài tiên nhân khó hiểu.
- Ta vừa quay về Đại Hạ, lúc trước trò chuyện cùng bọn Ngũ Phong lão ca chưa được bao lâu thì sư phó xuất quan.
Kỷ Ninh nói.
Điện Tài tiên nhân gật đầu:
- Để ta nói với ngươi, An Thiền quận này… à đúng rồi, hơn mười năm trước vị hảo hữu Bắc Sơn Bách Vi kia của ngươi bị ám sát hụt một lần, suýt nữa thì chết, mà lại bị ám sát trong chính An Thiền thành!
- Cái gì?
Kỷ Ninh giật mình.
- Bên trong An Thiền thành? Đây… đây chẳng phải khiêu khích vương triều Đại Hạ sao?
Thành thị Đại Hạ, cấm chém giết.
Đây là pháp quy! Như lúc trước Thiếu Viêm tộc phái phù vân tiên nhân ra, chính là tình nguyện làm tử sĩ!
Hiện tại Bắc Sơn Bách Vi thế nào?
Kỷ Ninh hỏi.
- Hắn may mắn sống sót, hiện tại tất nhiên là sống tốt rồi.
Điện Tài tiên nhân nói.
- Hai ba mươi năm gần đây, bên trong An Thiền thành đã phát sinh hơn trăm lần ám sát, tuy rằng chúng ta đều suy đoán là do Huyết Thần giáo làm, nhưng cũng chỉ là suy đoán mà thôi, không có chứng cớ. Mà không có chứng cớ thì vương triều Đại Hạ cũng không ra tay.
Kỷ Ninh nghi hoặc:
- Huyết Thần giáo, một trong tám đại thế lực ở An Thiền quận? Chúng có gan làm những chuyện này sao?
Ám sát hơn trăm lần trong An Thiền thành, quá điên cuồng.
- Tại sao lại không? Lá gan bọn chúng so với ngươi còn lớn hơn nhiều.
Điện Tài tiên nhân lắc đầu.
- Huyết Thần giáo, vốn là một đám điên tụ tập, hơn nữa gần đây bọn chúng bộc lộ ra thực lực vô cùng kinh người, đã mấy lần va chạm với An Thiền Bắc Sơn tộc, thậm chí ngay cả Bắc Sơn tộc cũng có lần chịu thiệt.
- Cái gì?
Kỷ Ninh thấy khó tin.
An Thiền Bắc Sơn tộc chính là thống lĩnh cả một mảnh đại địa này, chính là phong hầu.
Huyết Thần giáo chỉ là một trong tám đại thế lực.
Theo lý thì nếu An Thiền Bắc Sơn tộc thực sự muốn đối phó với Huyết Thần giáo, việc tiêu diệt Huyết Thần giáo chẳng phải việc khó khăn gì.
- Thực lực Huyết Thần giáo biểu hiện bây giờ cường đại hơn rất nhiều so với trước đây.
Điện Tài tiên nhân nói.
- Giáo chủ Huyết Thần giáo, từng giao chiến một trận với Đà Sơn Thiên Tiên, Đà Sơn không làm gì được hắn cả.
Không ít điểm đóng quân cùng quân đội tu tiên giả của An Thiền Bắc Sơn tộc bị Huyết Thần giáo cường ngạnh tiêu diệt.
Bất kể là va chạm giữa các Tán Tiên, hay là đệ tử ở tầng chót giao thủ… An Thiền Bắc Sơn tộc cũng không chiếm được ưu thế, chỉ có thế nói là hai bên giằng co lẫn nhau mà thôi.Kỷ Ninh nghe mà không thể tin được.
Đường đường là một phong hâu, vậy mà không thể tiêu diệt được một trong tám đại thế lực tại địa phương.
- Trước đây giáo chủ Huyết Thần giáo không có mạnh tới vậy.
Điện Tài tiên nhân lắc đầu.
- Năm đó ta từng giao thủ cùng Huyết Thần tử giáo chủ Huyết Thần giáo, mới chưa được bao lâu vậy mà thực lực của hắn đã tăng lên một tầng, tới Thiên Tiên rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Hiện tại An Thiền Bắc Sơn tộc muốn lôi kéo những thế lực khác dưới trướng cùng đi đối phó Huyết Thần giáo.
Điện Tài tiên nhân nói.
- Có điều bây giờ không chỉ An Thiền quận ta mà toàn bộ thế giới Đại Hạ đều rung chuyển, từng tông môn, bộ tộc sao có thể chủ quan được?
- Sao có thể như vậy?
Kỷ Ninh nhíu mày.
Toàn bộ Đại Hạ đều loạn, dường như trật tự cũ thoáng cái đã bị phá vỡ bảy tám phần rồi. Có vẻ như đằng sau việc này có một bàn tay vô cùng đáng sợ thao túng tất cả.
- Bởi vì toàn bộ thế giới Đại Hạ đều rung chuyển, Huyết Thần giáo lại đột nhiên trở nên cường đại. Cho nên chúng ta đều đoán, sau lưng Huyết Thần giáo phải có bí mật lớn. Kỷ Ninh, ngươi ngàn vạn lần chớ có ngốc nghếch xông lên phía trước. Đây là việc phiền toái của An Thiền Bắc Sơn tộc.
Điện Tài tiên nhân nhắc nhở.
- Trong hạo kiếp, phải càng cẩn thận chú ý.
- Vâng.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Sư phó, người nghỉ ngơi trước đi, đệ tử đi thăm các sư huynh đệ.
- Sư huynh đệ? Ngươi biết sư đệ mộc tử sóc của ngươi bây giờ đang ở đâu sao?
Điện Tài tiên nhân hỏi.
- Không biết, hơn ba mươi năm không gặp, ta chính là muốn gặp sóc sư đệ đầu tiên.
Kỷ Ninh nghi ngờ nói.
- Làm sao vậy? Sóc sư đệ bị làm sao?
Điện Tài tiên nhân lắc đầu:
- Hơn hai mươi năm trước, mộc tử sóc và đạo lữ của hắn cùng mất tích!
- Mất tích?
Lòng Kỷ Ninh run lên, liền lo lắng hỏi.
- Hắn có đạo lữ từ lúc nào, đạo lữ là ai? Mà sao hai mươi năm truớc lại mất tích, chẳng lẽ không điều tra được một chút tin tức nào sao? Đã mời Thiên Bảo Sơn hỗ trợ chưa?
Điện Tài tiên nhân thấy Kỷ Ninh rất lo lắng, liền nói ngay:
- Năm đó sau khi ngươi đoạt hạng nhất đại hội tiên duyên, mọi người trong Hắc Bạch học cung liền trở về, mộc tử sóc cũng đã về tới An Thiền thành, bình thường thì dốc lòng nghiên cứu khôi lỗi chi thuật, thi thoảng cùng tụ tập với Bắc Sơn Bách Vi và những người trẻ tuổi khác của An Thiền thành, trong một lần tụ hội hắn quen biết một nữ đệ tử của thiên xuyên tông là du hạ chân nhân, hai người gặp gỡ chưa bao lâu mà cảm tình vô cùng tốt, liền kết thành đạo lữ.
- Đôi đạo lữ này, tình cảm sâu đậm, khiến cho rất nhiều người trẻ tuổi trong An Thiền thành hâm mộ không thôi, cũng làm nên một đoạn giai thoại.
- Thế nhưng bỗng một ngày, mộc tử sóc cùng đạo lữ của hắn đột nhiên mất tích. Bình thường đệ tử Hắc Bạch học cung đi ra ngoài lưu lạc rèn luyện, sẽ thông báo một tiếng với cung, hoặc để lại ít lời nhắn. Mà mộc tử sóc cùng du hạ chân nhân đều không để lại lời nhắn gì, cứ như vậy biến mất.
- Hắc Bạch học cung ta cũng đã điều tra việc này, mời cả An Thiền Bắc Sơn tộc cũng như Thiên Bảo Sơn hỗ trợ, nhưng không tra ra được một chút tung tích nào.
- Bọn hắn cứ như tự biến mất khỏi thế giới này vậy!
Nghe sư phó nói, trong lòng Kỷ Ninh càng thêm lo lắng, liền nói:
- Chẳng lẽ hơn hai mươi năm, không có lấy một chút tung tích nào?
- Không có.
Điện Tài tiên nhân lắc đầu.
Kỷ Ninh hoảng hốt.
Không đúng.
Việc này quá bất thường, sư đệ mộc tử sóc không phải người lỗ mãng như vậy, quan hệ với người khác thì không nói, nhưng với mình chính là huynh đệ sinh tử! Nếu như sóc sư đệ thật sự có chuyện quan trọng phải đi ra ngoài lâu dài, sẽ phải lưu lại lời nhắn cho mình mới đúng.