Mãng Hoang Kỷ

Chương 783: Chương 783: Kế hoạch giải cứu (2)




- Chỉ cần huynh đoạt lấy Khôi Lỗi, toàn bộ Cổ bảo lập tức sẽ phát hiện, thậm chí ngây cả vị tướng quân kia cũng ngây lập tức biết được. Huynh uy hiếp bọn hắn, bọn hắn nói không chừng sẽ giết chết huynh trước sau đó lấy lại Thần Ma Khôi Lỗi về.

- Giết ta?

Kỷ Ninh lắc đầu.

- Bọn hắn sẽ không giết được ta, bọn hắn chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.

Chỉ cần hơi để lộ ra tùy thân Tiên Phủ và đại Na Di đạo phù….

Chỉ sợ đối phương sẽ phải thỏa hiệp thôi!

Mộc Tử Sóc cũng kích động lên, kế hoạch của sư huynh hoàn toàn chính xác có khả năng thực hiện được, liền nói:

- Trước tiên nhất định phải lấy thần hồn Du Hạ vào tay, đệ không sợ chết, nhưng đệ sợ thần hồn của Du Hạ gặp sự hành hạ tra tấn vô tận năm tháng.

Kỷ Ninh cả kinh, lập tức gật đầu:

- Đúng.

Bản thân uy hiếp đối phương, theo lý đối phương hẳn là phải thỏa hiệp, nhưng nói không chừng đối phương lại lấy thần hồn của Du Hạ ra uy hiếp ngược lại mình! Sư đệ thà rằng bị chết cũng không muốn để Du Hạ vĩnh viễn không thể siêu sinh.

- Đệ có cách nào lấy được thần hồn Du Hạ không?

Kỷ Ninh hỏi

- Tháng này đệ còn chưa được gặp Du Hạ” Mộc Tử Sóc nói tiếp:

- Sau khi vào cổ bảo, đệ có thể yêu cầu gặp Du Hạ, mỗi tháng chúng ta đều có thể gặp thân nhân của mình một lần! Bọn hắn sẽ không từ chối, sẽ đưa đệ đi gặp, sau khi đệ nhìn thấy Du Hạ, sư huynh lập tức cướp lấy thần hồn Du Hạ.

- Nhưng...

- Đoạt thần hồn của Du Hạ cùng với việc cướp Thần Ma Khôi Lỗi, trong hai việc chỉ có thể chọn một mà thôi” Mộc Tử Sóc nhiíu mày đứng lên.

Kỷ Ninh cười cười:

- Cái này đơn giản, trước hết ta cùng đệ đi một chuyến xem cái Thần Ma Khôi Lỗi kia, sau lại đi gặp Du Hạ, khi đoạt được thần hồn Du Hạ sẽ lập tức sử dụng Đại Na Di đạo phù tới chỗ Thần Ma Khôi Lỗi để cướp lấy.

- Một cái Đại Na Di đạo phù?

Mộc Tử Sóc cũng lo lắng “Đến lúc sư huynh muốn chạy trốn khỏi Đông Lâm Sơn Mạch, có còn biện pháp nào không?

- Đại Na Di đạo phù ta có một ít” Kỷ Ninh cười.

- Là có một ít.

Năm đó có được một cái trong Thủy Phủ, giết Thiếu Viêm Nông được một cái, tại Tà Nguyệt đại thế giới giết Yêu Vương, lão tổ tà ác cũng thu được hơn mười cái. Những thứ này trên người Yêu Vương, lão tổ tà ác ít nhất đều có một cái, lấy thân phận của bọn hắn có được một cái cũng không có khó khăn gì. Mà dùng bảo vật của mình hiện tại cộng mối quan hệ với Thiên Bảo Sơn “Thiên Hồ” mua mười hay tám cái Đại Na Di đạo phù cũng không khó.

- Trước đoạt lấy thần hồn Du Hạ, sau dùng Đại Na Di trở lại đoạt Thần Ma Khôi Lỗi” Mộc Tử Sóc hỏi “Đoạt thần hồn chắc sẽ làm kinh động Cổ Bảo, chỉ sợ đoạt Thần Ma Khôi Lỗi sẽ xuất hiện phiền toái.

- Yên tâm, chỉ cần chúng ta nhanh, một phát lấy được thần hồn lập tức Đại Na Di… không có mấy ai có thể ngăn cản chúng ta” Kỷ Ninh nói:

- Toàn bộ Đông Lâm sơn mạch có thể uy hiếp ta theo như đệ nói là vị tướng quân kia. Vị tướng quân đó khi nhận được tin tức thần hồn bị trộm, lúc chạy đến thì ta đã cướp được Thần Ma Khôi Lỗi rồi.

Kế hoạch đại khái thành hình.

Hai sư huynh đệ bắt đầu thảo luận kỹ càng chi tiết, Mộc Tử Sóc cũng giới thiệu một ít bố cục bên trong “cổ bảo”… Đúng lúc hai người đàm thoại tràn ngập mong chờ thì… sắc mặt Mộc Tử Sóc bỗng nhiên trắng nhợt.

- Sư huynh?

Mộc Tử Sóc lo lắng nhìn Kỷ Ninh “Nếu cướp thần hồn Du Hạ, ép buộc bọn hắn thả tự do cho đệ, bọn hắn khẳng định sẽ hoài nghi huynh cùng với đệ có liên quan. Cộng thêm huynh cần phải ra tay cướp Thần Ma khôi lỗi chỉ sợ sẽ phải thi triển tiên kiếm, như vậy tiên kiếm của huynh lại bại lộ.

- Bọn hắn chỉ cần suy luận sàng lọc ra là có thể đoán được cứu đệ chỉ có thể là huynh.

- Dựa theo kiếm tiên của huynh thôi cũng đủ có thể phỏng đoán ra huynh.

Mộc Tử Sóc nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh trong lòng cũng thầm than.

Sư đệ vẫn phát hiện ra.

Đúng…

Lần trước bị vây bên trong Đông Lâm Sơn mạch, tin tưởng rằng với sự cường đại của thế lực thần bí kia, chỉ sợ đã hoài nghi mình tu luyện “Bát Cửu Huyền Công” rồi.

Mà chính mình tiến vào lặng yên không một tiếng động, cướp lấy Thần Ma Khôi Lỗi, đối phương cũng phải suy đoán ra, với sự lợi hại của cấm địa mà mình có thể lặng yên không một tiếng động tiến vào cũng chỉ có bảy mươi hai phép biến hóa mà thôi. Dù sao với một thủ đoạn khác như “Đại Na Di đạo phù” cũng có thể trực tiếp di chuyển vào nhưng sẽ làm không gian chấn động nên nhất định sẽ bị phát hiện.

Khả năng mình bị bại lộ là rất lớn.

Tuyệt đối ko thể coi thường đối phương, đối phương rất là mạnh… Kỷ Ninh đã dự đoán từ trước.

- Sư đệ” Kỷ Ninh nói “Yên tâm, cho dù cuối cùng ta bị bại lộ, ta cũng chỉ cứu được đệ mà thôi. Đối với thế lực thần bí này mà nói…. thiếu một tông sư Khôi Lỗi sẽ không là gì cả, đệ chẳng qua cũng chỉ là một tông sư Khôi Lỗi ở trong cứ điểm này. Về Thần Ma Khôi Lỗi kia, chỉ cần bọn hắn thả tự do cho đệ thì ta cũng trả lại cho bọn hắn, bọn hắn không có tổn thất gì nhiều lắm. Bọn hắn sẽ không đến mức vì một điểm đó mà muốn trở thành địch nhân của một đệ tử của Đạo tổ a“.

Mộc Tử Sóc lắc đầu:

- Sư huynh, huynh nói cũng có lý, nhưng chắc huynh cũng cảm thấy sự càn rỡ của cổ thế lực này, hơn nữa bọn hắn thực sự phi thường cường đại, đệ không muốn bọn hắn đối phó huynh, đệ thà rằng ở tại nơi đây chịu đựng hơn một ngàn năm.

- Một ngàn năm, đệ có chịu đựng nổi không?

Kỷ Ninh vội vàng nói.

- Đệ xem lại một chút bộ dáng của đệ xem, ta e rằng đệ chỉ chịu đựng đến một nửa là đã chết rồi.

- Được rồi...

Kỷ Ninh trịnh trọng nói :

- Nếu như đệ không đồng ý, ta sẽ hành động một mình vậy.

- Sư huynh...

Mộc Tử Sóc bất ngờ.

- Sư đệ quyết định đi” Kỷ Ninh nói:

- Để ta hành động một mình hay là cùng ta hành động?.

Mộc Tử Sóc nhìn Kỷ Ninh, cuối cùng cũng gật đầu:

- Được, đệ sẽ hành động cùng sư huynh.

- Hặc hặc ha ha, vậy mới đúng.

Kỷ Ninh hặc hặc cười vỗ xuống bả vai của hắn.

Mộc Tử Sóc cũng nhìn Kỷ Ninh cười, nhưng trong lòng lại hạ quyết tâm:

- Sư huynh đối đãi với ta như thế, ta – Mộc Tử Sóc nhất định phải báo đáp.

....

Thời gian nghỉ ngơi một canh giờ đã hết. Những người áo bào tro đều từ chỗ ở của riêng mình đi ra, Mộc Tử Sóc cũng đi ra, mái tóc hắn vẫn rối bù như cũ.

- Nhanh lên.

- Nhanh lên chút coi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.