Mãng Hoang Kỷ

Chương 1110: Chương 1110: Không còn phương pháp (1)




Thân ảnh khôi ngô ăn mặc giáp khải ngăm đen, nguy nga kia mở mắt ra, trong đôi mắt có lôi điện. Hắn quan sát Kỷ Ninh nhỏ bé ở phía dưới, nói:

- Kỷ Ninh, ta đã nghe nói qua tên của ngươi, quả thực Bồ Đề rất am hiểu dạy dỗ đệ tử a. Nói đi, tới tìm ta là có chuyện gì.

Kỷ Ninh thở dài một hơi, nghe khẩu khí của đối phương có lẽ sẽ cho sư phụ Bồ Đề lão tổ của hắn một chút mặt mũi a.

- Vãn bối cần gấp một đạo Cửu Giác Điện Xà.

Kỷ Ninh cung kính nói:

- Trong các Đại Năng Giả của Tam giới, chỉ có Lôi Thần Thiên Tôn mới có Cửu Giác Điện Xà, vãn bối muốn khẩn cầu Thiên Tôn ban thưởng cho vãn bối một đầu Cửu Giác Điện Xà, vãn bối nguyện dùng Tiên Thiên Linh Bảo để đổi.

Lôi Thần Thiên Tôn nguy nga kia lại nhắm mắt lại, lạnh nhạt nói:

- Nhanh chóng rời đi.

Trong lòng Kỷ Ninh khẽ giật mình.

Lôi Thần Thiên Tôn này không ngờ lại không nói chuyện, trực tiếp bảo mình rời đi, chuyện này hắn nên làm như thế nào cho phải đây?

- Thiên Tôn, vãn bối nguyện ý dùng bảo vật để đổi, kính xin Thiên Tôn.

Kỷ Ninh có chút lo lắng nói.

Lôi Thần Thiên Tôn mở mắt ra, ánh mắt lạnh lẽo như băng:

- Nếu ngươi không đi thì đừng trách ta vô tình!

Trong lúc nhất thời Kỷ Ninh lùi cũng không được mà tiến cũng không được.

- Cút!

Đôi mắt lạnh như băng của Lôi Thần Thiên Tôn quan sát Kỷ Ninh, quát một tiếng.

Sắc mặt của Kỷ Ninh tái nhợt, lúc này mới khẽ khom người, xoay người rời đi.

Lơ lửng ở bên ngoài ngọn núi, Cửu Nha Thiên Thần đang ở bên trên mây mù chờ đợi. Bỗng nhiên hắn nhìn thấy Phủ chủ Kỷ Ninh nhà mình ở phía xa xa đang nhanh chóng đi ra, hắn không khỏi kinh ngạc, hỏi:

- Phủ chủ đi gặp Lôi Thần Thiên Tôn, sao nhanh như vậy đã trở về rồi?

Sưu.

Kỷ Ninh vừa cất bước tới đã đến bên trên mây mù.

- Phủ chủ?

Cửu Nha Thiên Thần thấp giọng nói.

- Chúng ta đi.

Kỷ Ninh cũng không có nhiều lời, trực tiếp thả ra Hư Không chu, lập tức mang theo Cửu Nha Thiên Thần đi lên trên Hư Không chu, trực tiếp xuyên thẳng qua hư không rồi rời đi.

. . .

Trong mây mù trên không trung của Hỗ Quốc Đại thế giới có một chiếc Hư Không chu đột ngột xuất hiện.

- Lôi Thần Thiên Tôn này vừa mới gặp ta, rõ ràng cũng coi như khách khí. Thế nhưng ta vừa mới nhắc tới Cửu Giác Điện Xà thì hắn ta lại lập tức trở mặt a.

Kỷ Ninh cẩn thận suy tư, hôm nay là thời điểm đại kiếp tới. Đại Năng Giả trong trận doanh mình đối với vãn bối đều tương đối hòa ái a. Kỷ Ninh cũng đã gặp được tồn tại như Xích Minh Đạo Tổ, Phục Hy thị.

Mỗi người đều rất là hòa ái, tuy rằng Lôi Thần Thiên Tôn trời sinh tính tình táo bạo. Thế nhưng vừa mớp gặp quả thực cũng có chút hiền lành a.

- Vì sao vừa mới nói tới Cửu Giác Điện Xà, hắn đã trực tiếp trở mặt? Ta nguyện dùng bảo vật để đổi mà hắn cũng chẳng thèm ngó tới.

Kỷ Ninh nhíu mày suy nghĩ:

- Làm sao bây giờ, Đại Năng Giả ở bên trong Tam giới cũng chỉ có một mình Lôi Thần Thiên Tôn có Cửu Giác Điện Xà. Nếu như không chiếm được từ chỗ Lôi Thần Thiên Tôn, như vậy ta sẽ phải tự mình đi Lôi Điện chi hải để tu luyện môn kia thần thông a. . .

Bắt Cửu Giác Điện Xà quá khó, cho dù là mấy vị Đại Năng Giả có năng lực để bắt thứ này thì cũng không muốn hao tâm tổn lực. Dù sao Cửu Giác Điện Xà đối với bọn họ cũng vô dụng. Cũng chỉ có một mình Lôi Thần Thiên Tôn hao phí vô số năm tháng cho nên mới bắt được không ít Cửu Giác Điện Xà.

- Phủ chủ?

Cửu Nha Thiên Thần có chút nghi hoặc hỏi:

- Sao chúng ta lại tới Hỗ Quốc Đại thế giới vậy?

- Đương nhiên là tới gặp Hỗ Vũ Chân Tiên.

Kỷ Ninh nói.

Hỗ thị là bộ tộc trong Nhân tộc thượng cổ, tuy rằng có chút hưng thịnh, thế nhưng vẫn không có thể sản sinh ra Chân Thần Đạo Tổ. Cho nên từ khi Thượng Cổ tan vỡ, Tam giới sinh ra đời, Hỗ thị này cũng di chuyển đến Đại thế giới này. Chiếm lấy một phương Đại thế giới này, dùng thực lực của Hỗ thị, chiếm lĩnh một phương Đại thế giới là chuyện vô cùng nhẹ nhõm a.

Lúc thượng cổ, số lượng Thiên Thần Chân Tiên của Hỗ thị cũng đã vượt qua mười tám vị, cho tới bây giờ cũng đã vượt qua ba mươi vị!

- Hỗ Vũ Chân Tiên?

Cửu Nha Thiên Thần có chút nghi hoặc, hắn không rõ vì sao Kỷ Ninh lại muốn gặp Hỗ Vũ Chân Tiên.

- Sưu Sưu.

Tâm lực của Kỷ Ninh phóng thích ra, bao phủ Hỗ Quốc Đại thế giới này, rất nhanh đã phát hiện ra được Hỗ Vũ Chân Tiên.

. . .

Ở bên trong một tòa sơn cốc u tĩnh, có một ít nhà cỏ lẻ tẻ phân tán ở các nơi, một ít nữ tử đang nói chuyện với nhau. Có một ít người vẫn đang chơi đùa ở trong nước suối.

- Hỗ Vũ đạo hữu.

Một giọng nói trực tiếp vang lên ở trong hạp cốc.

- Ồ?

Một nữ tử mặc y phục màu xanh đang vui vẻ chơi đùa ở trong nước suối phóng ra tâm thức, lập tức phát hiện ra một thiếu niên mặc áo bào trắng và một lão bộc hói đầu đang ở bên ngoài trận pháp sơn cốc.

- Kỷ Ninh?

Nữ tử tóc xanh lập tức nhận ra được hắn:

- Bên cạnh hắn có lão bộc hói đầu đi theo. Có lẽ chính là Cửu Nha Thiên Thần đã từng xuất hiện ở trong trận chiến tranh giới vực ở Xích Minh giới vực trận kia. Người này là một trong bảy đại Chân Thần cùng với đám Hồng Tuyết Thiên Thần a.

- Tỷ tỷ, làm sao vậy?

- Tỷ tỷ.

Cả đám nữ tử hoặc là từ trong nhà cỏ đi ra, hoặc là từ suối nước trong đi ra, tụ tập tới bên cạnh. Những nữ tử này đều là mấy Thiên Tiên, kỳ thật đều là bái làm môn hạ của Hỗ Vũ Chân Tiên. Chỉ là Hỗ Vũ Chân Tiên không thích xưng hô là thầy trò, cho nên những nữ tử này đều là xưng hô nàng là tỷ tỷ.

- Đừng làm rộn.

Hỗ Vũ Chân Tiên phân phó nói, lập tức đám nữ Thiên Tiên này đều ngoan ngoãn không hề làm ầm ĩ gì nữa, cả đám chỉ hiếu kỳ vạn phần, rốt cuộc là ai tới chơi?

Hỗ Vũ Chân Tiên vung tay lên lên.

Sưu Sưu.

Trong sơn cốc cuối cùng lập tức xuất hiện một cái lối đi, sơn cốc này vốn đã bị trận pháp cấm chế bao phủ, cũng không phải là dễ xông như vậy a. Chỉ thấy ở trong thông đạo sơn cốc cuối cùng cũng có hai người đi tới, một thiếu niên mặc y phụ màu trắng và lão bộc đầu hói.

- Bắc Minh đạo hữu.

Hỗ Vũ Chân Tiên dịu dàng cười nói.

- Hỗ Vũ đạo hữu, lần này ta tới đây cũng là có chuyện muốn nhờ.

Kỷ Ninh nói.

- A, mời vào bên trong nói, nếu là có thể giúp được đạo hữu, Hỗ Vũ sẽ không đứng ngoài quan sát a.

Hỗ Vũ Chân Tiên hiếu kỳ vạn phần, vị Bắc Minh Kiếm Tiên này vừa mới thanh danh lan xa, không biết lại có chuyện gì cần cầu chính mình chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.