Mãng Hoang Kỷ

Chương 1098: Chương 1098: Kiếm thuật mới được thành lập (1)




- Cửu Phương hỗn độn quốc đã bị diệt.

Kỷ Ninh đứng ở trên núi, trực tiếp mở miệng nói:

- Mà hiện tại ta đã khống chế toàn bộ Thế giới lao ngục, ngươi có hai lựa chọn, một là ngoan cố chống lại. Lựa chọn còn lại là thần phục với ta. Vừa rồi Đông Quần Chân Tiên đã thần phục với ta, Tiên Thiên Linh Bảo Thiểm Thiên Tinh của hắn cũng đã đến tay của ta.

Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện chín mươi chín khỏa ngôi sao bát giác màu xanh đậm đang lơ lửng.

Hai mắt nam tử tóc xanh này nheo lại, nói:

- Phế vật Đông Quần này, không ngờ lại thần phục ngươi?

- Ngươi thì sao?

Kỷ Ninh lạnh nhạt nhìn hắn một lát.

Nam tử tóc xanh chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó lập tức nhắm mắt lại, khoanh chân ngồi ở trên đỉnh núi không thèm nhúc nhích, cũng mặc kệ Kỷ Ninh đứng ở đó.

- Đã như vậy, ta chỉ có thể động thủ mà thôi.

Kỷ Ninh lắc đầu, tiện tay vẽ ra một cái, một đạo kiếm quang lập tức xẹt qua trời cao, để lại một đạo tàn ảnh thật lâu không tiêu tan ở trên không trung. Một kiếm này nhìn như bình thường, thế nhưng Kỷ Ninh cũng đã rót vào Tâm Lực tầng thứ tư của mình.

Kiếm qunag lập tức xuyên qua khoảng cách mấy trăm dặm, trực tiếp đâm vào trên người nam tử tóc xanh này.

Phanh!

Giống như đâm vào bên trên một kiện pháp bảo, phát ra tiếng va đập. Người của nam tử tóc xanh này cũng không nhúc nhích, hắn liếc mắt nhìn Kỷ Ninh, cười lạnh nói:

- Chỉ bằng vào một chút thủ đoạn ấy, cho dù ta ngồi ở đây ngươi cũng không thể làm tổn thương được tới ta một chút nào, ngươi nên nhanh chóng cút xa ra một chút thì hơn.

- Vậy sao?

Kỷ Ninh lắc đầu cười nói:

- Uy lực một kiếm này của ta tuy rằng không lớn. Thế nhưng nếu như ngươi không chống cự một chút nào thì đã sớm bị đánh bay a. Mà lúc này ngươi lại yên ổn ngồi ở đó không nhúc nhích, ngươi đừng nói cho ta biết. Ngay cả một chút thần lực ngươi cũng không có tiêu hao đó nha.

Một kiếm của mình có uy năng như thế nào chứ?

Ngay cả một Tiểu Thế Giới, chỉ sợ cũng có thể bị mình bổ cho nát bấy! Cho dù thần thể của đối phương tựa như pháp bảo, khó có thể làm tổn thương cũng vậy. Nếu như dùng uy năng như vậy để bổ vào trên pháp bảo, có lẽ pháp bảo sẽ bụi đánh bay mới đúng.

- Hừ, Chân Thần chi thân ta ngồi ở đây, ngươi cũng khong thể gây ra được một thương tổn nào với ta được.

Nam tử tóc xanh lạnh nhạt nói:

- Nếu không phải ta quan tâm tới thể diện, để mặc cho ngươi đánh bay ta. Như vậy thần lực của ta cũng sẽ không tiêu hao a.

- Tiêu hao không cần thiết sao? Nực cười!

- Cao thủ cho dù lợi hại tới đâu, chỉ cần là còn sống thì sẽ phải tiêu hao thần lực pháp lực.

Kỷ Ninh cười lạnh, nói:

- Luyện Khí lưu cần phải tiêu hao pháp lực, ngươi cũng cần phải tiêu hao thần lực pháp lực. Vì sao ngươi lại gầy thành như vậy chứ? Không phải là cố gắng tiết kiệm thần lực hay sao? Mặc dù ta không đối phó với ngươi, qua mấy Hỗn Độn kỷ nguyên nữa, hoặc là càng lâu hơn. Khi đó pháp lực thần lực của ngươi cũng sẽ tiêu hao hầu như không còn. Khi đó ngươi cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ a.

Sắc mặt của nam tử tóc xanh lập tức có chút khó coi.

Chỉ cần là tính mạng, muốn còn sống thì sẽ phải tiêu hao năng lượng! Các Thần Tiên trường sinh bất lão, là bởi vì có thể thu nạp được nguyên khí Thiên Địa. Bây giờ đang ở trong Hỗn Độn, không thu nạp được nguyên khí Thiên Địa, bản thân lại không có bản lĩnh thu nạp Hỗn Độn chi lực. Như vậy cho dù có tiên đan linh đan. Thời gian lâu dài thì cũng sẽ dùng hết, khi đó cũng sẽ chết đi mà thôi!

- Miễn là còn sống thì phải tiêu hao thần lực pháp lực. Ta công kích ngươi sẽ tăng nhanh tiêu hao của ngươi lên. Để ta xem ngươi có thể chống đỡ được tới khi nào.

Kỷ Ninh xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay xuất hiện một đóa hoa sen, hoa sen tám cánh nhanh chóng bay lên bên trên ngọn núi. Sau đó bành trướng ra chừng ngàn trượng, về sau lại úp ngược xuống phía phía dưới, cánh hoa nở rộ. Hỏa diễm ngập trời tựa như một mảnh Thần Long dài hẹp bay xuống phía dưới, hoàn toàn bao phủ lấy tên nam tử tóc xanh kia.

Bát đại Chân Hỏa hừng hực thiêu đốt.

Nam tử tóc xanh ở trong đó, thế nhưng lại có thể đơn giản chặn được.

- Đừng uổng phí tâm tư nữa.

Nam tử tóc xanh gầm nhẹ một tiếng.

- Những hỏa diễm này không thể nào gây ra thương tổn được với ta a.

- Không vội, ta có rất nhiều thời gian.

Kỷ Ninh lại lãnh đạm nói tiếp:

- Dưới Bát Hỏa Càn Khôn Giới, thần lựcv của ngươi sẽ tiêu hao rất nhanh a.

Sắc mặt của nam tử tóc xanh lập tức có chút khó coi.

Thần thể của hắn có thể so sánh được với Thuần Dương pháp bảo. Nếu chỉ tính trình độ chắc chắn đơn thuần thì có thể tương đương với Kỷ Ninh có Bát Cửu Huyền Công đại thành. Tuy nói hắn có pháp môn thần thông Luyện Thể lợi hại hơn. Thế nhưng cái giá tu luyện lại quá lớn, cho nên hắn cũng chưa từng tu luyện thành công. Cho nên tuy rằng thần thể có thể so sánh được với pháp bảo, thế nhưng cho dù pháp bảo không có ngoại lực xâm nhập. Nếu như thời gian dài dằng dặc, vượt qua mấy Hỗn Độn kỷ nguyên thì cũng sẽ phải tổn hại. Cho nên trên người rất nhiều Tổ Thần Tổ Tiên đều rách tung toé, kỳ thật bọn hắn chỉ cần tiêu hao một chút pháp lực là có thể giữ gìn được pháp bảo. Thế nhưng bọn hắn lại không muốn a.

Không có gì là có thể vĩnh hằng bất diệt.

Ngay cả Hỗn Độn thế giới cũng sẽ có lúc suy sụp tan vỡ.

Lúc bình thường Kỷ Ninh chém giết, thần thể để mặc cho đối phương công kích, đúng là không tiêu hao pháp lực thần lực.

Thế nhưng trên thực tế, mặc kệ là làm gì thì đều sẽ có tiêu hao. Ngay cả nói chuyện cũng có tiêu hao a, chỉ là tiêu hao vô cùng ít mà thôi! Tới tầng thứ như đám người Kỷ Ninh, một hô hấp sẽ thu nạp vô số nguyên khí Thiên Địa, những tiêu hao kia đối với Kỷ Ninh mà nói, hoàn toàn có thể không để ý đến!

- Đáng chết, đáng chết. . .

Sắc mặt của nam tử tóc xanh vô cùng khó coi.

Thân bị giam giữ ở nơi này, tiêu hao thần lực rất là chậm chạp, như vậy cũng có thể duy trì tính mạng. Thế nhưng bây giờ Bát Hỏa Càn Khôn Giới đang thiêu đốt. Ngay cả Thiên Thần cũng có thể bị chôn sống chết cháy. Tủy ằng Chân Thần sẽ không chết. Thế nhưng thần lực lại tiêu hao rất nhanh, số lượng tiêu hao sẽ tăng vọt a.

Nếu như còn ở bên ngoài, một hô hấp là bọn hắn có thể thu nạp số lượng siêu việt gấp mười gấp trăm lần tiêu hao.

Đáng tiếc ở nơi này không có nguyên khí Thiên địa bổ sung a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.