Hình Thiên Thần Kỷ Ninh cầm trong tay hai thanh cự kiếm, trực tiếp dùng thực lực nghiền áp tàn sát ba Thiên Thần Chân Tiên này. Tên Thiên Thần kia thậm chí còn có một đạo phân thân trốn xa. Thế nhưng bởi vì bảy cái phân thân khác đều bị diệt cho nên ngay cả thần hồn cũng bị tiêu diệt. Hồn phách bị tổn thất quá nhiều, một chút hồn phách còn sót lại căn bản không có cách nào tồn tại độc lập được. Cho nên làm cho hắn ta trực tiếp hồn phi phách tán.
Nhược điểm của Thiên Thần ở chỗ này, mặc dù thần thể rất cao minh, thế nhưng một khi hồn phách bị diệt sát, như vậy sẽ phải chết không thể nghi ngờ. Tựa như lúc trước Kỷ Ninh ở trong Tà Nguyệt Đại thế giới gặp được Thiên Thần của La Hầu cung vậy. Mặc dù thần thể hoàn hảo, thế nhưng hồn phách đã bị diệt sát.
Nếu như hồn phách tổn thất quá nhiều, như vậy cho dù còn sót lại một chút thì cũng sẽ nhanh chóng sụp đổ.
- Kỷ Ninh, sào huyệt thứ hai kia đã bị ta tiêu diệt, thiếu chút nữa đã để cho bọn họ chạy thoát. Động tác của ngươi so với ta còn nhanh hơn a.
Không gian chấn động, một giọng nói vang lên ở trong đầu Kỷ Ninh. Một Thần Ma vạn trượng, tay cầm trường thương xuất hiện, chính là Thất Diệu Thiên Thần.
- Hồng Tuyết, chúng ta đi thôi.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
Đồng thời, ở giữa không trung xuất hiện một cái thuyền lớn hơn trăm trượng, chính là chí bảo Tiên Thiên Hư Không chu. Hiện tại Kỷ Ninh chỉ có khoảng chừng ba kiện Tiên Thiên chí bảo, mà cái thuyền này chuyên môn dùng để chạy trốn a.
Sưu sưu.
Hình Thiên Thần Kỷ Ninh và Thất Diệu Thiên Thần trực tiếp bay vào trong Hư Không chu. Mặc dù chiếc thuyền này nhìn như dài hơn trăm trượng, thế nhưng một hạt cát lại là một thế giới, ở trong có chứa không gian rộng lớn, tự nhiên có thể để cho Kỷ Ninh và Thất Diệu Thiên Thần tiến vào bên trong.
Sưu!!
Trực tiếp xé rách hư không, Hư Không chu đi về phía Đông Tuyên Đại thế giới. . . Tiến về một Đại thế giới khác ở trong Chuyên Húc giới vực.
Kỷ Ninh cũng không muốn dễ dàng bỏ qua cho đối phương như vậy!
Giết chín tên Thiên Thần Chân Tiên? Còn chưa đủ a!
******
- Đã có chuyện gì xảy ra?
- Tại sao lại có chấn động lớn như vậy chứ?
Đông Tuyên quân của Đông Tuyên Đại thế giới lập tức phát hiện ra chấn động.
Một đám Thiên Thần Chân Tiên tụ tập lại, hai mắt nhìn vào hình ảnh hiện ra ở trong gương. Khi bọn họ chú ý tới thì đã là cảnh tượng Kỷ Ninh diệt sào huyệt thứ ba rồi.
Chỉ thấy ở bên trong hình cảnh có một Thần Ma gần như trần trụi, người mặc da thú, cao vạn trượng, lại không đầu. Tay cầm hai thanh cự kiếm, trực tiếp bổ đôi trận pháp cấm chế. Mà cái hang hổ kia cũng lập tức bị quét ngang không còn, ba Thiên Thần Chân Tiên ở bên trong, ngay cả một người cũng không có chạy thoát được.
- Nhanh xem xét hai nơi khác.
Lập tức có một tên Thiên Thần nói.
Hình ảnh ở trong gương lập tức bắt đầu chuyển về phía hai sào huyệt khác của Vô Gian Môn.
Phế tích!
Phế tích cực lớn!
Tất cả hai nơi đều là phế tích.
- Bị diệt rồi?
Các tướng lĩnh của Đông Tuyên quân nhìn nhau, trong lòng mỗi người đều tràn ngập vẻ rung động. Trong ba sào huyệt của Vô Gian Môn tổng cộng có chín tên Thiên Thần Chân Tiên. Lại mượn trận pháp cấm chế trốn ở bên trong, không ngờ lại đều bị diệt? Chín tên Thiên Thần Chân Tiên này trước đây cũng đã sớm lục đục, đấu đá nội bộ với bọn họ nhiều năm a.
. . .
Những đại năng của Tam giới có thủ đoạn thông thiên. Khi Kỷ Ninh vừa mới hủy diệt đi cái sào huyệt đầu tiên thì đã có Đại Năng Giả phát hiện ra được chuyện này.
- Được lắm Kỷ Ninh.
- Quả thực là có gan.
- Không ngờ Kỷ Ninh này lại trực tiếp đánh lén sau khi chiến tranh giới vực vừa dứt? Hành động này chẳng khác nào dốc sức liều mạng với Vô Gian Môn ah.
Những Đại Năng Giả nhóm này đều sợ hãi thán phục vô cùng. Bọn họ rất rõ ràng, việc trực tiếp đánh lén Vô Gian Môn, lại chém giết không chút lưu tình nào như vậy. Đây chính là hành động điên cuồng, muốn kích thích Vô Gian Môn a!
. . .
Ở trong một Đại thế giới rộng lớn, Đại thế giới này tràn ngập hàn khí vô tận, đây cũng là một trong đại bản doanh của trận doanh Vô Gian Môn—— thế giới số ba!
Một ít giới vực như Xích Minh giới vực này thuộc về thế giới số năm của Vô Gian Môn tiến hành đánh chiếm.
Mà Chuyên Húc giới vực lại thuộc về thế giới số ba càng thêm cường đại hơn tiến đánh.
Ở bên trong thế giới số ba. . .
- Kỷ Ninh?
Ở trên một đỉnh núi cao ngất phát ra vô tận hàn khí lạnh lẽo như băng có một cung điện ở bên trên. Trong đó có một người có mái tóc dài màu xanh, hai hàng lông mày màu xanh. Người này đang khoanh chân ngồi dưới mặt đất, giờ phút này ánh mắt của hắn đột nhiên mở ra, trong mắt tràn ngập hàn ý. Tâm thức của hắn đã bao phủ toàn bộ Chuyên Húc giới vực, trong giây lát ngắn ngủn khi chín tên Thiên Thần Chân Tiên bị giết trước đó đã hoàn toàn làm cho hắn tức giận.
- Muốn chết!
Lão giả ngồi ở trên giường tóc, mái tóc, lông mày màu xanh biếc mở miệng, trong thanh âm tràn ngập vẻ giận dữ.
Sưu Sưu.
Ở trong đại điện phía dưới lập tức có khí lưu màu đen hội tụ, trực tiếp tạo thành một hắc nhân. Mà hắc y nhân này ngẩng đầu nhìn về phía lão giả nhỏ gầy đang ngồi kia, mở miệng nói:
- Bích U sư thúc.
- Thần Vương.
Bích U Đạo Tổ nhìn Hắc y nhân vừa mới xuất hiện ở phía dưới, miệng vẫn tôn kính hô lên một tiếng Thần Vương. Dù sao thủ lĩnh trên danh nghĩa của Vô Gian Môn chính là Thần Vương. Tuy nói luận thực lực hắn còn mạnh hơn Thần Vương một chút. Thế nhưng Thần Vương chính là truyền nhân duy nhất của VƯơng, mỗi một Chân Ma Đạo Tổ của Vô Gian Môn đều rất là sùng bái Vương a.
Cho nên tự nhiên cũng sẽ tôn kính đối với Thần Vương, bình thường Bích U Đạo Tổ tọa trấn ở thế giới thứ ba. Thế nhưng trên thực tế, điều khiển một ít công việc chủ yếu vẫn là do Thần Vương phụ trách.
Chuyện lớn nhỏ của Vô Gian Môn trong Tam giới đều là do Thần Vương phụ trách.
Tựa như thế giới thứ năm vậy. . . Thế giới thứ năm cũng có Đạo Tổ khác tọa trấn, chỉ là vào thời khắc mấu chốt, Thần Vương sẽ đi tiến hành điều khiển cân đối một chút. Hắn học được thủ đoạn Tâm Ma Chi Chủ của Vương Vô Gian Môn. Cho nên Thần Vương có thể đơn giản lặng lẽ không một tiếng động, bí mật nói chuyện với bất luận một ai trong Tam giới. Chuyện này khiến cho mệnh lệnh do Thần Vương điều khiển, ngay cả bên trận doanh của Nữ Oa cũng khó có thể phát giác ra được.