Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Thu Diệp đều nhìn về phía Bạch Thủy Trạch và Không Thanh Xà.
- Tên nam tử áo đỏ là Hỏa Thánh, là một nhân vật thủ lĩnh trong đệ tử đời thứ ba của Hắc Bạch học cung, có thực lực cực kỳ mạnh mẽ, nghe đồn đã từng đánh bại cả Nguyên Thần đạo nhân.
Bạch Thủy Trạch nói:
- Còn người bên cạnh Hỏa Thánh cũng là đệ tử Hắc Bạch học cung, tên là Lưu Vân.
- Cùng là đệ tử Hắc Bạch học cung mà tại sao lại như kiểu sắp đánh nhau vậy.
Thu Diệp lo lắng nói:
- Công tử không sao chứ.
- Ninh nhi đã truyền âm cho ta. Các ngươi yên tâm đi.
Bạch Thủy Trạch nói.
Tuy nói như vậy nhưng Bạch Thủy Trạch cũng rất lo lắng. Bởi vì hắn cũng đã ở Hắc Bạch học cung một thời gian nên cũng nghe tới uy danh của Lưu Vân sư huynh. Hơn nữa, Lưu Vân sư huynh này vừa ra tay đã có uy thế thế này là có thể nhìn ra ngay thực lực của người này hơn đám Bắc Hà Trú, Đông Nhất không biết bao nhiêu lần.
Đây mới thật sự là tinh anh của Hắc Bạch học cung!
- Ninh nhi, cẩn thận.
Bạch Thủy Trạch dùng tâm linh truyền âm nói. Thần hồn của Kỷ Ninh mạnh mẽ, nơi nơi đều trong phạm vi của thần thúc phủ tới nên có thể dễ dàng trao đổi tâm linh với linh thú.
Cửu Liên nhìn Kỷ Ninh, trong mắt có vẻ lo lắng. Mặc dù nàng biết Kỷ Ninh có thiên tư yêu nghiệt, nhưng dù sao Kỷ Ninh mới gia nhập Hắc Bạch học cung có năm năm. Mà Lưu Vân sư huynh 'Trần Tiến' lại cũng có thiên tư cực cao, lại tu luyện lâu hơn, thực lực cũng mạnh kinh người. Nàng thật sự lo lắng hai người sẽ điên cuồng đánh nhau.
- Hừ.
Ở giữa không trung, Trần Tiến nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Cửu Liên thì không khỏi hừ lạnh một tiếng.
- Kỷ Ninh, ngươi có dám hay không. Nếu không dám thì mau chạy về cái bộ tộc nhỏ của ngươi đi.
- Trần Tiến.
Kỷ Ninh bước lên không trung, càng chạy càng cao, đồng thời lạnh nhạt nói:
- Xem ra ngươi thẹn quá hóa giận. Kết làm đạo lữ là chuyện của hai người. Chẳng lẽ ngươi cố gắng theo đuổi là Cửu Liên nhất định phải đồng ý sao? Ngươi không khỏi coi trọng mình quá đi. Còn cả việc ngươi muốn cho Cửu Liên xem ta chịu nổi bao nhiêu đòn của ngươi thì e là ngươi lại càng thêm coi trọng mình quá rồi.
- Bớt nói nhảm đi, có dám đánh một trận không?
Trần Tiến nhìn về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh đứng trên không. Hai người đứng đối diện nhau ở xa xa. Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện Bắc Minh Kiếm.
Một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp hồ Dực Xà.
- Tới đây đi.
Kỷ Ninh lạnh nhạt nói.
Hai người trên không trung.
Còn Hỏa Thánh và Cửu Liên thì đều đứng trên mặt nước ngẩng đầu nhìn lên. Cửu Liên lo lắng truyền âm:
- Hỏa Thánh sư huynh, ngươi không cản Trần Tiến sao?
Hỏa Thánh cũng ngẩng đầu nhìn lên, bình tĩnh truyền âm:
- Trần Tiến đã theo đuổi ngươi nhiều năm. Khát vọng trong nhiều năm bị biến mất trong nháy mắt tạo thành lửa giận kinh người. Để hắn phát tiết một chút đi, phát tiết được càng nhiều lửa giận thì sau này tâm ma lại ít đi. Nếu để cho hắn giấu toàn bộ trong lòng thì e là sau này sẽ trở thành kiếp nạn của hắn mất.
- Ngươi vì hắn phát tiết mà để sư đệ Kỷ Ninh bị nạn sao.
Cửu Liên tức giận nói.
- Yên tâm, Hắc Bạch học cung cấm đồng môn tương tàn.
Hỏa Thánh nói.
- Đúng là Hắc Bạch học cung ta cấm đồng môn tương tàn. Nhưng ta thấy Trần Tiến đã hoàn toàn điên rồi, cái gì hắn cũng có thể làm. Tuy rằng sau này sẽ bị Học cung trừng phạt nhưng nếu như hắn thật sự làm Kỷ Ninh bị thương...thì sau này Học cung có trừng phạt cũng sẽ còn ý nghĩa gì nữa?
Cửu Liên tức giận nói:
- Hỏa Thánh sư huynh, ngươi có thực lực mạnh mẽ, hoàn toàn có thể ngăn cản được mà.
Hỏa Thánh nhìn thoáng qua Cửu Liên:
- Nếu quả thật có nguy hiểm thì ta sẽ ra tay.
- Nếu mà xuất hiện nguy hiểm thật sự thì e là đã chậm rồi. Dù sao bọn họ đều là Vạn Tượng chân nhân mà Hỏa Thánh sư huynh ngươi cũng là Vạn Tượng chân nhân. Sống chết chỉ trong nháy mắt...Hỏa Thánh sư huynh ngươi nhất định không thể cứu kịp.
Cửu Liên truyền âm quát. Nàng cố gắng gây áp lực cho Hỏa Thánh để hi vọng Hỏa Thánh có thể ra tay.
Nhưng Hỏa Thánh lại chỉ ngẩng đầu nhìn lên.
...
Trên không trung, Kỷ Ninh và Trần Tiến đối diện nhau ở xa xa.
- Tên nhãi thổ dân nhà ngươi đúng là có gan dám ứng chiến với ta.
Trần Tiến cười lạnh, truyền âm:
- Thế nhưng từ đó lại càng nhìn ra sự ngu dại của ngươi!
Trong mắt của Kỷ Ninh hiện lên ngọn lửa mờ mờ đang bùng cháy.
Đó là lửa giận!
- Ta sẽ cho ngươi biết ngươi yếu ớt thế nào, nhỏ yếu ra sao, chịu nổi được mấy kích!
Trong đôi mắt Trần Tiến tràn đầy điên cuồng:
- Nếu tính về bộ tộc, Trần tộc quận Thượng Thủy ta mạnh hơn bộ tộc nhãi nhép nhà ngươi không biết bao nhiêu lần. Nếu tính về cha mẹ, cha mẹ ngươi đều đã chết hết mà cha ta lại là Nguyên Thần đạo nhân! Tính về bản thân, ta xếp hạng trong mười người đứng đầu đệ tử đời thứ ba ở Hắc Bạch học cung, còn ngươi thì sao? Một tên sư đệ mới gia nhập, bây giờ để sư huynh ta cho ngươi sáng mắt ra, để ngươi biết...So sánh với ta, ngươi chỉ là một đống ***!
Âm thanh quanh quẩn bên tai Kỷ Ninh.
Thậm chí Kỷ Ninh còn khó có thể tin nổi...Rằng đây là lời của một đệ tử Hắc Bạch học cung!
- Quả nhiên, cho dù là người tu tiên, lúc bình thường tiên phong đạo cốt. Nhưng một khi thật sự điên cuồng thì còn bần tiện hơn những người thường mang tội ác kia cả ngàn vạn lần.
Trong lòng Kỷ Ninh cũng cháy lên lửa giận.
So sánh bộ tộc?
So sánh cha mẹ?
So sánh bản thân?
Đặc biệt nhắc tới cha mẹ lại càng làm cho Kỷ Ninh phẫn nộ.
- Trần Tiến, không phải là ngươi theo đuổi Cửu Liên mà Cửu Liên không thèm để ý tới ngươi sao?
Kỷ Ninh truyền âm châm chọc:
- Theo đuổi nhiều năm như thế mà Cửu Liên chưa bao giờ đáp ứng ngươi. Chắc ngươi cũng phải tự hiểu được chút ít chứ. Ta cảm thấy xấu hộ thay ngươi! Ngươi cứ nhìn xem, cẩn thận mà nhìn kỹ đi...Cái bộ dạng bạc nhược của ngươi bây giờ nó bần tiện tới mức nào. Thật sự còn không bằng một đống *** đâu.
Lời nói của Kỷ Ninh hoàn toàn làm Trần Tiến chết nghẹn.
Cửu Liên không để ý tới hắn...Đây là điều mà hắn không thể cãi lại.
Ít nhất thì từ cảm tình của Cửu Liên có thể thấy nàng đã hướng về phía Kỷ Ninh. Kỷ Ninh mới là người thắng.
- Ngươi thật đáng chết!
Trong đôi mắt của Trần Tiến hiện lên sự hung ác.
- Gió!
Trần Tiến đột nhiên gào lên một tiếng.
Những đám mây khổng lồ ở xung quanh lập tức hội tụ tạo thành từng đường sáng ngưng tụ trước người Trần Tiến một con chim gió khổng lồ màu xanh. Con chim gió màu xanh này ngẩng đầu lên, có thể thấy rõ nét cả lông chim trên đầu nó, ánh mắt của nó cũng đầy cao ngạo.