- Tốt!
Kỷ Nhất Xuyên kinh ngạc nhìn con mình.
- Thân pháp của con nếu đã đạt đến Thiên Nhân Hợp Nhất thì thời gian kiếm pháp đạt đến Thiên Nhân Hợp Nhất… cũng không còn xa.
Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhi tử, trong lòng vô cùng kích động không ngừng tự hỏi. Con hắn thiên phú cao như thế cả vùng Yên sơn cũng chưa chắc có ai hơn! Thiên tài như thế không thể đào tạo như bình thường, với tốc độ tiến bộ hiện tại của Kỷ Ninh thì ở Tây Phủ Thành đã không còn thích hợp để mài luyện.
- Con muốn ra ngoài cũng không phải không được.
Kỳ Nhất Xuyên nhìn nhi tử:
- Nhưng con phải đạt được một yêu cầu của ta.
- Nhất Xuyên!
Uất Trì Tuyết nóng nảy định lên tiếng ngăn cản thì Kỳ Nhất Xuyên đã đưa tay cản lại.
- Phụ thân nói đi.
Kỷ Ninh vô cùng mong đợi.
Kỳ Nhất Xuyên gật đầu:
- Đại điển Kim Kiếm bốn năm tổ chức một lần là nơi dành cho các thiếu niên dưới mười sáu tuổi thi đấu. Ta muốn con đoạt được kim kiếm tại đại điển! Chỉ cần đoạt được kim kiếm ta lập tức chấp nhận cho con ra ngoài.
- Kim kiếm?
Hai mắt Kỷ Ninh sáng lên.
Hắn sớm biết ước định năm đó, chỉ cần bản thân đoạt được kim kiếm lập tức có thể kế nhiệm phủ chủ… hơn nữa mấy năm nay trong lúc luyện kiếm phụ mẫu cũng đã nhắc qua việc “Đoạt Kim Kiếm làm phủ chủ”.
- Đoạt lấy kim kiếm cũng không khó.
Kỳ Ninh nghi hoặc nhìn Kỷ Nhất Xuyên:
- Phụ thân à, con không cần dùng toàn lực cũng có thể giành được kim kiếm… đây cũng không thể xem là một khảo nghiệm khó khăn. Chẳng lẽ phụ thân thật sự để ý đến địa vị phủ chủ?
Phụ thân hắn một lòng hướng về tiên lộ.
Kỷ Ninh đối với tiên lộ cũng vô cùng khát vọng.
- Địa vị phủ chủ?
Kỷ Nhất Xuyên lắc đầu:
- Con là nhi tử của Kỷ Nhất Xuyên ta, một đứa con đáng để ta hãnh diện. Ta tin chắc con sẽ còn vượt xa ta… Kỳ Tộc Tây Phủ chắc chắn không thể trói buộc con. Con nhất định sẽ vươn cánh bay cao.
Kỷ Ninh nghi hoặc:
- Vậy phụ thân bắt con đoạt kim kiếm để làm gì?
- Đầu tiên là để Kỷ Liệt hết hy vọng.
Kỳ Nhất Xuyên nói tiếp:
- Nguyên nhân thứ hai thì sau khi con đoạt được kim kiếm sẽ biết. Chỉ cần con đoạt được kim kiếm là ta lập tức cho con ra ngoài. Nhưng nếu không được thì con phải ngoan ngoãn ở lại đây!
- Được!
Kỷ Ninh cười cười.
Uất Trì Tuyết ngồi bên cạnh vẫn lo lắng.
- Được rồi, con về nghỉ ngơi đi.
Kỷ Nhất Xuyên nói.
Kỳ Ninh lúc này tâm tình vô cùng vui vẻ. Hắn đứng dậy quay về nơi ở. Tại điện thờ chỉ còn Kỷ Nhất Xuyên đang giải thích với Uất Trì Tuyết.
…
Sáng ngày thứ hai.
Trong lúc ba người ở cùng nhau Uất Trì Tuyết lại nhắc nhở:
- Sau khi con đoạt dược kim kiếm ta cũng không ngăn con ra ngoài nhưng vẫn phải mang theo người hầu.
- Mang theo người hầu?
Kỷ Ninh giật mình:
- Con ra ngoài mạo hiểm thì cần gì mang theo nhiều người?
- Con chỉ cần mang theo hai người.
Uất Trì Tuyết cười nói:
- Một là Thu Diệp, nàng ta rất rõ các thói quen của con nên có thể dễ dàng theo hầu. Người còn lại là Mạc Ô, hồi trước hắn là Cửu Nha Chiến Sĩ Hắc Giáp Vệ sau này lại đi theo phụ thân. Người này vô cùng trung thành, tuy thực lực của hắn không bằng con nhưng kinh nghiệm ở nơi hoang sơn lại vô cùng phong phú.
Kỷ Ninh suy nghĩ một lúc rồi gật đầu:
- Được, nhưng chỉ hai người đó thôi, không được thêm ai nữa!
…
- Công tử, người rời Tây Phủ Thành? Còn mang cả ta theo?
Thu Diệp vô cùng kích động, từ nhỏ nàng đã tiến vào Kỳ tộctây Phủ và chưa hề ra ngoài.
- Đừng đứng đó ngây ngốc nữa, mau đến Tàng Thư Lâu ghi lại toàn bộ chi tiết về các đại yêu và bộ lạc ở Yên sơn, cả bản đồ cũng đưa đến đây.
Kỷ Ninh hăm hở giao việc:
- Ta muốn xem thật Kỷ để tạo trước một lộ trình đi mạo hiểm.
- Vâng thưa công tử.
Thu Diệp vội vàng chạy đi.
Thu Diệp vốn là nữ phó bên người Kỷ Ninh. Từ nhỏ nàng đã được truyền thụ thượng đẳng luyện khí pháp môn, lúc này cũng đã tiếp cận Hậu Thiên viên mãn. Thu Diệp đã được truyền thụ một ít tuyệt học, lần này được an bài bên cạnh Kỷ Ninh nhằm hi sinh thay chủ nhân trong thời khắc mấu chốt.
- Đến rồi!
Thu Diệp mang một chồng sách cao ngất nặng mấy trăm cân chạy vội trên mặt đất.
Kỷ Ninh bắt đầu lật sách xem xét.
Các truyền thuyết về đại yêu…
Lúc này Kỳ Ninh mới biết, bên trong thâm sơn đại trạch có rất nhiều đại yêu cường đại khó đối phó. Các đại yêu này cùng các thế lực bá chủ khác của nhân loại lại có một loại ước định. Các nhóm đại yêu cường đại bình thường sẽ không điên cuồng toàn lực xông ra ngoài tàn sát bừa bãi và các thế lực cũng sẽ không tùy tiện liều mạng săn giết đại yêu.
Mỗi bên lui một bước giữ vẻ ngoài hòa bình.
Tuy thường xuyên có vài Bộ Lạc bị tiêu diệt, vài đại yêu bị giết chết, Tiên Thiên sinh linh mất mạng… nhưng tất cả đều trong phạm vi có thể khống chế. Có một vòng tuyến vô hình mà cả các thế lực bá chủ lẫn các đại yêu cường đại đều không muốn xâm phạm. Một khi vượt qua vòng tuyến này thì gió tanh mưa máu sẽ xuất hiện.
- Bộ Lạc Hắc Nha.
Kỷ Ninh chỉ vào mốt chấm trên bản đồ.
- Đây là bản đồ mới nhất của Kỷ tộc Tây phủ, bộ lạc Hắc Nha này là bộ lạc nhỏ mới dựng nên bởi phụ thân của Xuân Thảo. Chỗ này cách chúng ta tầm một ngàn dặm.
- Công tử, công tử. Chúng ta nhất định sẽ đến bộ lạc Hắc Nha, tiện thể gặp Xuân Thảo.
Thu Diệp liền nói.
- Đương nhiên sẽ đi.
Kỳ Ninh gật đầu:
- Đây là nơi chúng ta sẽ đến. Còn ở đây, cẩn thận ở đây nữa…
Kỷ Ninh khoanh nhỏ từng khu vực ở bản đồ được đánh dấu có đại yêu xuất hiện.
- Những khu vực này đều có đại yêu ẩn nấp mà!
Thu Diệp kinh ngạc nói.
- Đúng!
Hai mắt Kỷ Ninh như sáng lên:
- Ta đi ra ngoài lần này chính là muốn đi chém giết đại yêu. Yên tâm đi, đại yêu ở những nơi ta đánh dấu đều yếu hơn Dực Xà nên sẽ không quá nguy hiểm. Chờ ta đột phá trở thành Tiên Thiên sinh linh sẽ quay lại hồ Dực Xà.
Thu Diệp lo lắng:
- Công tử, Dực Xà là đại yêu Tiên Thiên sinh linh hậu kỳ đó.
- Ta tự biết cân nhắc.
Kỳ Ninh nói.
Thần Ma luyện thể đệ nhất pháp môn Xích Minh Cửu Thiên Đồ uy lực vô cùng lớn. Hiện tại tuy hắn chỉ ở đệ tam trọng đã có thể so sánh với các luyện khí Tiên Thiên sinh linh sơ kỳ thông thường.
Một khi đột phá đệ tứ trọng liền có thể so sánh với luyện khí Tiên Thiên sinh linh hậu kỳ.
Lúc này bản thân đã không kém Dực Xà bao nhiêu đừng nói đến sau khi đột phá cảnh giới.