Mãng Hoang Kỷ

Chương 110: Chương 110: Kỷ Ninh xuống nước chiến đấu với Dực Xà (2)




Đại yêu Dực Xà kinh ngạc nói:

- Khó trách tại sao tên Kỷ Ninh này lại dám...khiêu khích như vậy. Thì ra là Thần Ma luyện thể bước vào cấp độ Tiên Thiên là có thể điều khiển nước rồi. Cũng không biết pháp môn hắn tu luyện là loại gì, lúc trước ta đến Tây Phủ thành thì mới thấy hắn là Hậu Thiên. Hiện tại dù đã bước vào Tiên Thiên thì cũng chỉ là giai đoạn đầu!

- Vậy mà cũng dám chui xuống đáy hồ!

Hai con mắt hẹp dài của đại yêu Dực Xà lóe ra nét độc ác.

- Ngươi đúng là địa ngục không lối lại muốn vào. Vậy thì ta sẽ thuận ý ngươi, tiễn ngươi đi mười tám tầng địa ngục.

Lúc này đại yêu Dực Xà chạy ra khỏi sào huyệt của mình.

Nếu như là ở trên mặt hồ thì đại yêu Dực Xà còn lo sợ có mai phục. Thế nhưng ở dưới đáy hồ thì chính là địa bàn của hắn, nhân tộc xuống dưới này thì thực lực phát huy chưa được tới một thành, dù là Kỷ Nhất Xuyên thì cũng lắm cũng chỉ làm hắn bị thương mà thôi.

- Tên Kỷ Ninh ngu xuẩn tự đại này. Cũng đúng, một tên nhãi mới mười một tuổi mà thực lực đã mạnh tới vậy thì sẽ tự cho mình là thiên tài tuyệt thế, dù ai cũng sẽ không để vào mắt rồi. Ngươi giết Xích Mang con ta, ta lần này nhất định phải giết ngươi.

Đại yêu Dực Xà chạy thẳng ra ngoài sào huyệt, cả người liền trở về bản thể Dực Xà cực lớn nhanh chóng bơi đi.

- Thật đúng vậy!

Đại yêu Dực Xà ngừng lại nhìn về phía xa. Chỉ thấy ở phía xa xa gần đáy hồ có một lối đi hình trụ đang kéo dài không ngừng ra, một thiếu niên đang chậm rãi bước đi.

- Đúng là nó đã đến đáy hồ rồi.

Con ngươi đỏ thẫm của Dực Xà dựng thẳng lên tràn đầy độc ác.

- Thực là muốn chết đây.

Ào ào...

Nó nhanh chóng bơi tới.

...

Kỷ Ninh cầm trong tay Bắc Minh kiếm, đi trên nước ở dưới hồ Dực Xà. Chỗ nào hắn đi qua là nước tự động tách ra tạo thành một lối đi.

- Hả?

Kỷ Ninh liếc nhìn phía xa xa thấy một bóng đen đang bơi hướng về chỗ này.

- Đại yêu Dực Xà!

Kỷ Ninh lập tức nhìn thấy rox bóng đen cực lớn đang tới gần. Chỉ thấy cái đầu dữ tợn của Dực Xà đang ngày một tiến gần, hai con mắt đầy tức giận đang nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh.

- Kỷ Ninh!

Đại yêu Dực Xà trực tiếp gào lên, thanh âm lại truyên tới.

- Ngươi giết con ta. Hôm nay, ta sẽ bắt ngươi phải đền mạng!

Kỷ Ninh quát:

- Lão yêu, ngươi giết hàng ngàn vạn người, lại còn hại chết cả Xuân Thảo. Hôm nay ta nhất định sẽ tự tay giết chết ngươi!

Ngọn nguồn của tất cả!

Cái chết của bao nhiêu con người trong đó có Xuân Thảo, tất cả đều bắt đầu từ ân oán của mình cùng Dực Xà.

- Ha ha ha, ngươi giết ta? Tên nhãi nhà ngươi quả thật không biết tự lượng sức mình. Như thế mà dám xuống đáy hồ...Tên nông cạn nhà ngươi, muốn trở lại mặt hồ thì đợi đến kiếp sau đi.

Lão yêu Dực Xà có chút tự tin.

- Phụ thân ngươi làm tổn thương ta mấy lần, ta cũng cho hắn biết thế nào là sự thống khổ khi con mình chết đi!

Vừa nói xong, lão yêu Dực Xà quật mạnh, bơi thẳng về hướng Kỷ Ninh.

- Ào ào...

Cả người nó uốn lại, một cái đuôi to lắn quét thẳng về hướng lối đi nơi Kỷ Ninh đang đứng. Tốc độ,uy lực của đuôi rắn này...mạnh hơn không biết bao nhiêu lần khi so với Không Thanh Xà Yêu.

- Không hổ là đại yêu đại cấp độ Tiên Thiên viên mãn.

Kỷ Ninh cũng kinh ngạc. Nếu chỉ tính về tốc độ của đại yêu Dực Xà lúc Tiên Thiên Sinh Linh hậu kỳ thì cũng chỉ kém chút ít Không Thanh Xà Yêu nhưng lực lượng thì hoàn toàn hơn hẳn. Thế nhưng hiện tại dù tính riêng về khoản tốc độ thì nó cũng đã hơn hẳn Không Thanh Xà Yêu rồi.

Về phần ưu thế lực lượng vốn cố thì còn đạt tới tình trạng kinh người hơn trước rất nhiều.

- Lão yêu, nhận lấy cái chết đi!

Kỷ Ninh lại thi triển ra Phong Dực độn pháp, cả người hóa thành một làn khói mờ ảo, còn nhanh hơn cả cái đuôi của Dực Xà quật tới, cả người phi thẳng lên phía thân rắn.

- Gào...

Đại yêu Dực Xà quay đầu lại, cái miệng lớn đầy tanh tưởi mở rộng ra cắn thẳng về phía Kỷ Ninh.

Hai tay Kỷ Ninh cầm Bắc Minh kiếm nhảy thẳng về phía đầu đại yêu Dực Xà.

Miệng Dực Xà to như một cái chậu máu trực tiếp phun ra chất lỏng giống như thủy tiễn. Nháy mắt nọc độc hắc quang trôi nổi tiến đến gần Kỷ Ninh. Kỷ Ninh căn bản cũng khinh thường trốn tránh, Bắc Minh kiếm trong tay phải thi triển ra chiêu thức ‘Tích Thủy Bất Lậu’ đem chất lỏng đẩy sang một bên, trực tiếp tiến tới trên thân mình Dực Xà.

- Xèo, xèo, xèo.

Lớp vảy bên ngoài thân thể Dực Xà bị cháy. Những dịch thể kịch độc kia thẩm thấu vào trong cơ thể Dực Xà, liền bị Dực Xà hấp thu.

Tay trái Kỷ Ninh huy động lực lượng đẩy nọc độc rời đi, tay phải còn lại cầm kiếm đâm thẳng vào đầu Dực Xà.

Kiếm như lưu quang.

Vù vù!

Một kiếm ẩn chứa chân ý Tích Thủy, tốc độ nhanh đến nỗi Dực Xà cũng phải cả kinh, nó vội vàng nghiêng cái đầu tránh né.

- Tích Thủy.

Ánh mắt Kỷ Ninh lóe lên chút lạnh lùng:

- Xuyên Thạch!

Kiếm quang trực tiếp đâm sâu vào trong đầu Dực Xà, xuyên qua lớp vảy, sau đó xuyên qua mặt bên kia. Tại miệng vết thương có thể nhìn thấy xương sọ, máu màu xanh từ miệng vết thương cuồn cuộn tuôn ra.

- Ngươi có thể làm ta bị thương?

Lão yêu Dực Xà hoàn toàn điên khùng. Nó giương đầu lên, lân giáp cốt dực (cái cánh) khổng lồ cũng nhanh chóng quét tới Kỷ Ninh, cái đuôi dài cũng quấn quanh lấy Kỷ Ninh. Lúc này, Dực Xà đã thực sự nổi điên, toàn bộ hồ nước xung quanh hoàn toàn chấn động.

Hai tay Kỷ Ninh nắm lấy song kiếm, thân hình như ảo ảnh:

- Chẳng những muốn đả thương ngươi, còn muốn giết ngươi.

Lão yêu Dực Xà tuy rằng khiếp sợ kiếm pháp cùng uy lực của Kỷ Ninh. Nhưng nó thực sự càng không tin, nó đường đường là con rắn tu luyện ngàn năm lại thua ở trong tay thằng nhóc nhân tộc mười một tuổi. Lại thêm việc Kỷ Ninh giết chết đứa con cưng Xích Mang… Giờ khắc này trong đầu lão yêu Dực Xà chỉ có một ý niệm – Giết chết Kỷ Ninh.

Ầm, ầm…

Hồ nước chấn động, lân giáp cốt dực cùng cái đuôi dài điên cuồng vây quanh Kỷ Ninh. Ở trong hồ nước này chính là địa bàn của Thủy tộc, Lão yêu Dực Xà như là hổ thêm cánh.

Kỷ Ninh là binh lai tương đáng thủy lai thổ yểm (Binh đến tướng ngăn, nước đến đắp đập), trực tiếp tại trên đuôi rắn cùng lân giáp cốt cánh lưu lại một vết thương.

- Làm sao có thể?

- Ngươi làm sao có thể đánh bại được ta?

- Chết! Chết! Chết! Ta muốn ngươi chết.

Lão yêu Dực Xà hoàn toàn điên cuồng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.