Mãng Hoang Kỷ

Chương 193: Chương 193: Kỷ tộc tập hợp. (2)




- Tốt, cùng đi nào.

Kỷ Ninh bước qua ôm Bạch Thủy Trạch, giống như mới ngày hôm qua thôi vẫn còn đang ôm Bạch Thủy Trạch chạy ra ngoài thành luyện bắn tên vậy.

- Bạch thúc, chúng ta cùng đi.

Bạch Thủy Trạch nhìn Kỷ Ninh. Trong mắt cũng hiện lên đầy yên mến. Hắn nhìn Kỷ Ninh từ bé tới lớn, là đứa con trai của huynh đệ Kỷ Nhất Xuyên của hắn. Hắn tự nhiên cũng coi Kỷ Ninh như con cháu của mình vậy.

Vù vù.

Một cái thuyền con xuất hiện, rồi nhanh chóng phóng to dài đến mười trượng. Kỷ Ninh, Kỷ Nhất Xuyên, Bạch Thủy Trạch cùng lên.

- Đi.

Kỷ Ninh vừa thoáng nghĩ.

Con thuyền lập tức bay lên trời. Giữa trời tối đen, ba người nhanh chóng bay về hướng Bắc.

...

Nơi núi rừng hoang vu khi trước.

Bốn người Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Ảnh, lão bộc A Tỉnh, Kỷ Lưu Chân đều đã tới. Thậm chí đã bố trí một mê trận ở xung quanh. Bởi vì ngồi ngộ đạo trong Tinh Thần Điện nên Kỷ Ninh đã tốn không ít thời gian. Những người khác với tốc độ của Tử Phủ tu sĩ thì dĩ nhiên cũng đều đã giải quyết xong mọi việc khác.

- Tại sao mà đến cả linh thú ngươi cũng mang tới vậy.

Ảnh bà bà nói giọng khàn khàn.

Kỷ Lưu Chân vuốt ve con diều hầu màu đen:

- Ta không có bảo nó. Chính nó tự theo tới. Nó ở bên ta từ lúc còn là con chim non. Qua bao nhiêu năm như vậy đến tận bây giờ vẫn chưa rời xa ta. Lần này dù có phải chết nó cũng cứ đi theo...Bỏ qua đi, dù sao cả đời chỉ có được một người tâm giao. Ta còn thân thiết quen thuộc với nó còn hơn cả với thê tử, con cái.

Đám Kỷ Cửu Hỏa nhìn thế thì gật đầu nhẹ.

Có thể làm cho linh thú cam tâm tình nguyện vào sống ra chết cùng mình cũng là điều khó thấy.

- Nhất Xuyên, bọn họ như thế nào mà bây giờ vẫn chưa tới vậy?

Kỷ Lưu Chân vuốt ve con diều hâu, đồng thời ngẩng đầu lên. Mê trận cũng chưa khởi động nên cũng không làm ảnh hưởng đến tầm nhìn. Cho dù trời tối đen thì với ánh trăng mờ cũng đã đủ cho Tử Phủ tu sĩ nhìn rất xa rồi.

- Đừng nóng vội.

Kỷ Cửu Hỏa nói:

- Chúng ta vẫn còn nhiều thời gian.

- Nếu đứa nhỏ Kỷ Ninh này không tới thì lại càng tốt.

Ảnh bà bà cảm thán nói giọng khàn khàn.

- Nó sẽ tới ngay thôi. Nó chính là hi vọng của cả Kỷ tộc đó. Với tư chất và tiềm lực của nó thì việc trở thành Vạn Tượng chân nhân chắc cũng không khó khăn lắm. Chỉ có cái là tính tình quá quật cường.

Kỷ Cửu Hỏa mỉm cười an ủi:

- Đừng lo lắng. Nó có Vạn Lý Vô Tung Phù. Đến lúc đó nếu có nguy hiểm thì dù nó không muốn đi chúng ta cũng bắt phải đi.

- Đúng vậy, bắt nó đi.

Ảnh bà bà gật đầu.

- Lúc gặp nguy hiểm mà nó không đi thì ta sẽ tự sát trước mặt nó.

- Được rồi, nó cũng là đứa biết nặng nhẹ.

Kỷ Cửu Hỏa bỗng nhiên sáng mắt lên.

- Đến rồi.

Từng người đều ngẩng đầu lên nhìn.

Trên bầu trời phía xa xa có một đường sáng đang bay tới, đến lúc giảm tốc chuẩn bị đáp xuống thì mới nhận ra đó là một con thuyền. Con thuyền nhỏ này nhanh chóng hạ xuống, khi cách mặt đất tầm mười trượng thì biến mất. Kỷ Ninh, Kỷ Nhất Xuyên cùng Bạch Thủy Trạch đều nhảy xuống mặt đất.

- Bạch Thủy Trạch của ngươi cũng đi theo sao?

Kỷ Lưu Chân nở nụ cười.

Kỷ Nhất Xuyên cũng kinh ngạc nhìn lại:

- Lôi Ưng của ngươi cũng vậy.

Hai người nhìn nhau mà cười. Trong lòng đều tự có câu giải thích.

- Tốt lắm, mọi người đã đến đủ rồi.

Kỷ Cửu Hỏa mở miệng nói:

- Chúng ta cũng nên bố trí để đối phó với Tuyết Long Sơn.

- Rõ.

Vẻ mặt từng người đều trở nên nghiêm nghị.

Kỷ Cửu Hỏa mở miệng nói:

- Lúc trước, ta đã tới Yên Sơn Thành một chuyện. Đã gặp được Đổng tướng quân ở nơi đóng quân!

- Thế nào?

Mỗi người đều mong chờ hỏi.

Trong mắt của Kỷ Cửu Hỏa hiện lên sự tức giận:

- Chắc mọi người đều biết Đổng tướng quân này đệ tử của bộ tộc lớn có tên 'Đổng tộc'! Nhờ đó mới có thể trở thành tướng quân ở Yên Sơn Thành.

Đám Kỷ Ninh đều gật đầu. Mọi người đều đã sớm biết những tin tình báo này. Có thể làm tướng quân trong quân đội của vương triều Đại Hạ...không phải là chuyện mà một bộ tộc nhỏ như Kỷ tộc có thể mơ tới. Dù sao đó cũng là chuyện không đơn giản, khoác lên bộ da hổ của vương triều Đại Hạ thì ai dám đắc tội đây?

- Ta vốn cũng không muốn đắc tội với vị Đổng tướng quân này.

Kỷ Cửu Hỏa nói:

- Ta cũng chỉ có ý định bẩm báo lên trên. Nhưng vị Đổng tướng quân này lại nói là đang bế quan không thể gặp khách. Ta liền đi tìm phó tướng thì họ thông báo rằng phó tướng đã rời Yên Sơn Thành, tạm thời đi vắng.

- Cái gì.

Mọi người đều trở nên tức giận.

- Nhất định là trò dây dưa, cố ý không thấy đây mà.

- Đám kia chắc chắn là tay chân của Tuyết Long Sơn.

Kỷ Ninh cũng nóng nảy. Bọn họ bày ra đại trận là để chờ đợi sứ giả của vương triều Đại Hạ tới. Nhưng nếu không thể bẩm báo...thì làm sao sứ giả của vương triều Đại Hạ có thể tới đây?

Kỷ Cửu Hỏa nói:

- Ta cũng chỉ còn một cách cuối, vì chuyện này liên quan tới sống chết của cả Kỷ tộc. Ta lại cũng không dám đắc tội với vị Đổng tướng quân kia. Vì thế ta liền hô lớn khắp Yên Sơn Thành...Nói Kỷ tộc ta nguyện ý dâng một phần mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ cho vương triều Đại Hạ! Tiếng hô truyền khắp Yên Sơn Thành. Thậm chí là cả chỗ đóng quân trong Yên Sơn Thành cũng có thể nghe thấy. Tên Đổng tướng quân kia mới thôi trò câu giờ, vác vẻ mặt hằm hằm ra tìm ta, rồi nổi giận đùng đùng đuổi ta đi.

- Đắc tội hay lắm.

Trong mắt Kỷ Nhất Xuyên hiện lên vẻ cương quyết.

- Đại sự liên quan tới tồn vong Kỷ tộc ta, hơi đâu mà để ý đến những chuyện có đắc tội với gã tướng quân sở tại hay không.

- Ừ!

Kỷ Ninh, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà, lão bộc A Tỉnh cùng gật đầu.

Tướng quân sở tại dẫu có quyền thế lớn thì cũng giống như sáu bá chủ lớn ở đất Yên Sơn thông thường chỉ là đòi thuế má chưa nộp. Tất cả đều phải nộp lên trên cho vương triều Đại Hạ bằng cách đưa thẳng đến Yên sơn Thành! Ngoài quyền thu thuế ra thì tướng quân sở tại chịu trách nhiệm giám thị khắp nơi, có trách nhiệm thay vương triều Đại Hạ giám thị trên một vùng đất sở tại.

Với quyền giám thị, quyền thu thuế là đã quá đủ để...Có thể làm cho Kỷ tộc sau này chịu khổ sở nhiều.

- Cũng chỉ là sau này chịu khổ sở, nếu so với tồn vong của bộ tộc lúc này thì cũng đành phải vậy thôi! Chỉ cần có thể làm khế ước với vương triều Đại Hạ thì sau này sẽ được vương triều che chở. Gã chỉ là một tướng quân sở tại thì dám làm gì với chúng ta.

Kỷ Cửu Hỏa bảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.