Mãng Hoang Kỷ

Chương 1781: Chương 1781: Lai lịch Ngu Tinh Hải (2)




- Hình Thứu đã đi tới nơi này, hắn là Vĩnh Hằng Đế Quân duy nhất, hắn có cơ duyên của hắn.

Thiếu niên đầu trọc áo đen gật đầu, nói:

- Muốn thông qua khảo nghiệm, trừ thực lực còn phải xem duyên phận, ta và Hình Thứu không có duyên phận với nhau.

- Xin hỏi khảo nghiệm như thế nào?

Cửu Trần Giáo chủ cuồng nhiệt.

Liều.

Nếu quả thật đụng đại vận, có lẽ sẽ có được vũ trụ chi bảo ah.

- Ngươi chỉ cần tới gần chủ nhân, chung quanh chủ nhân bố trí cấm chế, ngươi tự nhiên sẽ bị cấm chế dẫn động tiếp nhận khảo nghiệm.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói:

- Ngươi làm càng tốt, đạt được ban thưởng càng tốt, tất cả ta đến đánh giá.

- Vâng.

Cửu Trần Giáo chủ lúc này đi qua, hắn đi tới gần tổ tiên cổ tu hành giả, bỗng nhiên hắn đụng phải cấm chế vô hình.

Không gian rung động nhộn nhạo.

Cửu Trần Giáo chủ hư không tiêu thất không thấy.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nhìn Kỷ Ninh bên cạnh, nói:

- Ngươi không phải cổ tu hành giả, không có cách nào đạt được bảo vật của chủ nhân ta.

Kỷ Ninh bất đắc dĩ.

- Ta không quan tâm cổ tu hành giả và tộc quần khác.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói:

- Chủ nhân ta lưu lại di ngôn, nếu như chúng ta thắng cuộc chiến thượng cổ, vậy bảo vật của hắn chỉ lưu cho cổ tu hành giả nhất tộc. Nếu như chúng ta thua, như vậy mặc kệ sinh mệnh đặc thù hay là hỗn độn thần thú, hoặc là người tu hành bình thường các ngươi, tất cả đều cũng có thể đạt được chủ nhân tặng.

Kỷ Ninh nghi hoặc:

- Cuộc chiến thượng cổ?

- Ngươi không biết?

Thiếu niên đầu trọc áo đen hỏi.

- Không biết.

Kỷ Ninh lắc đầu.

Thiếu niên đầu trọc áo đen sẽ không lưu ý, liền nói thẳng:

- Đó là một hồi đại chiến chính thức làm cổ tu hành giả nhất tộc suy yếu, cách đây thật lâu thật lâu, cổ tu hành giả được hỗn độn thai nghén ra, bọn họ là tính mạng cường đại nhất trong hỗn độn vô tận, bọn họ thống trị tất cả! Ngay cả hỗn độn thần thú đều bị nô dịch, sinh mệnh đặc thù cũng phải cúi đầu.

Kỷ Ninh gật đầu, hắn biết rõ những chuyện này.

- Về sau theo thời gian trôi qua, dần dần tính mạng phàm tục ra đời và phát triển, tính mạng phàm tục phát triển quá nhanh, số lượng bọn họ lại quá nhiều, dùng tốc độ quật khởi không thể tưởng tượng nổi, nhanh chóng trở thành thế lực gần với cổ tu hành giả trong hỗn độn vô tận, thậm chí càng về sau thế lực của bọn họ càng tiếp cận cổ tu hành giả.

Kỷ Ninh cũng cảm khái, Đạo Minh thật sự quá cường đại.

- Một trường hạo kiếp hàng lâm.

Thiếu niên đầu trọc nói:

- Trường hạo kiếp này có phạm vi ảnh hưởng quá lớn, quê hương của chúng ta, thậm chí một ít người tu hành cường đại khác sâu trong hắc ám vô tận cũng xuất hiện, chúng ta liên thủ với nhau ngăn cản hạo kiếp.

- Hạo kiếp?

Kỷ Ninh ngạc nhiên.

- Nhìn đi!

Thiếu niên đầu trọc áo đen chỉ vào sinh vật hình người nằm trên đất.

- Các ngươi vừa đi ra khỏi thân thể của hắn, nên phát hiện khác với người tu hành bình thường.

Kỷ Ninh gật đầu.

Trong cơ thể người tu hành bình thường đều là thần lực và pháp lực, đâu phải thông đạo nham thạch, hỏa diễm ma đầu, đại địa ma tướng và ngôi sao chứ.

- Nó chính là địch nhân của chúng ta, có thể nói là chiến lực đỉnh cấp.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói:

- Trận chiến ấy, không thắng, chúng ta đều bị diệt, bọn họ không thắng, bọn họ cũng phải bị diệt, đây là cuộc chiến sinh tử tồn vong, hai phe đều được dốc sức liều mạng, phải liên thủ khắp nơi, quê hương của chúng ta, năm vị chúa tể suất lĩnh một đám Vĩnh Hằng Đế Quân! Còn có cường giả sâu trong hắc ám vô tận cũng có cường giả tới trợ giúp... Đại chiến một hồi tại ‘Ngu Tinh Hải hiện tại.

- Đó chính là cuộc chiến thượng cổ.

- Cổ tu hành giả nhất mạch lúc ấy có ba vị chúa tể, Đạo Minh một vị chúa tể, sinh mệnh đặc thù có một vị chúa tể, tất cả đều đã chết.

Thiếu niên đầu trọc nói:

- Lúc ấy có rất nhiều cường giả tham gia đại chiến, cường giả song phương đại chiến trong hắc ám vô tận, khi đó nhấc lên chiến tranh đáng sợ trong Ngu Tinh Hải. Sau đó theo ta biết, cuối cùng là Đạo Minh, cổ tu hành giả vẫn còn sống sót, từ đó nói rõ địch nhân đã bị tiêu diệt.

- Cuộc chiến thượng cổ, cổ tu hành giả nhất mạch nguyên khí đại thương, ba vị chúa tể đều chết.

Thiếu niên đầu trọc thở dài và nói:

- Ngược lại Đạo Minh khôi phục tốc độ nhanh nhất, trong bọn họ có rất nhiều cường giả đều phiêu bạt vào trong hắc ám vô tận, đi du lịch đi, ngươi cũng không thể trách chủ nhân, chủ nhân cũng biết, dùng tốc độ quật khởi của người tu hành phàm tục, chỉ cần bất diệt, bọn họ nhất định sẽ siêu việt cổ tu hành giả, ích kỷ chút ít cũng rất bình thường.

Kỷ Ninh gật đầu.

Thì ra đây là một đoạn lịch sử che giấu.

Khó trách Ngu Tinh Hải rất đáng sợ, nơi này là chiến trường thượng cổ.

- Trong hắc ám vô tận cũng có rất nhiều cường giả?

Kỷ Ninh không nhịn được hỏi.

- Ân, đây là đương nhiên.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói:

- Có rất nhiều người phiêu bạt lang thang tiến vào hắc ám vô tận, sâu trong hắc ám vô tận cũng có cường giả nhưng bọn họ cách chúng ta quá xa xôi, cho dù phiêu bạt mười vạn tám ngàn kỷ nguyên cũng không nhất định tới, bên phía chúng ta chỉ có Vĩnh Hằng Đế Quân mới có thể nhàm chán đi phiêu bạt, cũng bởi vì đại chiến thượng cổ nhất định phải thắng, cho nên mới không tiếc trả giá lớn chạy tới ‘Ngu Tinh Hải’ thiết hạ chiến trường đại chiến với địch nhân, hôm nay Ngu Tinh Hải đều là nguy cơ trùng trùng, chúa tể không cẩn thận cũng mất mạng.

- Ha ha, ngươi một Đạo Quân không cần biết quá nhiều, tóm lại, địch nhân bị diệt, tất cả cương vực đều thuộc về chúng ta.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói:

- Cái kia thượng cổ cuộc chiến, cuối cùng là chúng ta thắng.

Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.

Thì ra cổ tu hành giả thống lĩnh vô tận cương vực cũng cường thế như vậy? Có ba vị chúa tể? Đáng tiếc đều chết trong đại chiến.

Trận chiến ấy đại biểu hai thời đại khác nhau.

Thời đại trước là cổ tu hành giả thống lĩnh cũng kết thúc.

Thời đại Đạo Minh thống lĩnh bắt đầu.

- Tiền bối, chẳng lẽ ta ngây ngốc ở đây sao?

Kỷ Ninh nói.

- Ân, ngươi ở lại đây đúng là không có cơ duyên cho ngươi, ngươi và cổ tu hành giả cùng đi tới đây nên mới vào được, nếu không cũng vào không được.

Thiếu niên đầu trọc áo đen nói.

- Không có cái gì?

Kỷ Ninh cũng có chút ngạc nhiên, hắn nhìn thân ảnh áo trắng nằm ở nơi xa.

- Vị chúa tể áo trắng thì sao?

- Hắn là chúa tể của Đạo Minh các ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.