Ở xa xa trên một con thuyền khác.
Người tu tiên mặc áo bào trắng 'Đông Húc chân nhân' đang cùng người tu tiên mặc áo bào tro 'Vô Tướng chân nhân' cùng nhìn về phía chiến thuyền Kỷ Ninh.
- Chiến thuyền đầu rồng kia là thuyền của Mộc Tử Sóc đệ tử Hắc Bạch học cung.
Vô Tướng chân nhân áo bào tro nói.
- Nhìn tốc độ bay chậm chạp của bọn chúng thì chắc là đã sớm kiếm được đủ thi thể đại yêu Vạn Tượng rồi đấy.
Đông Húc chân nhân nói.
- Dù sao hai người bọn họ cũng là Hắc Bạch học cung.
Vô Tướng chân nhân nhíu mày, lắc đầu:
- Đáng tiếc. Khi mới vào Ngục Sơn Đại Hoang Trạch này, chúng ta cũng không phải đen lắm. Còn giết được một con đại yêu Vạn Tượng cơ mà! Nhưng sau khi gặp phải con Không Thanh Xà...thì bắt đầu gặp vận rủi. Mấy lần đều không thành công. Bảy ngày trước còn bị con Không Thanh Xà trêu đùa một phen. Thiếu chút nữa thì hai ta đã chết ở chỗ đó rồi.
Đông Húc chân nhân cắn răng nói:
- Lần đầu để nàng chạy thoát. Lần thứ hai nàng phát hiện ra chúng ta thì lại còn dám trêu đùa chúng ta để chúng ta rơi vào cảnh nguy hiểm. Lần sau mà gặp nàng thì nhất định phải giết.
- Không Thanh Xà?
Kỷ Ninh hơi ngạc nhiên.
Năm xưa khi mình vừa rời vòng tay bao bọc của cha mẹ, bắt đầu đi lưu lạc trong phạm vi các Tây Phủ thành ngàn dặm thì từng có mấy lần giao chiến với Không Thanh Xà.
Sau khi tự mình giết chết được Thiết Mộc Chiêm thì mình lại không phát hiện ra thi thể của Không Thanh Xà. Lúc ấy mình vẫn còn nghi ngờ là nó đã ngộ ra 'Không Gian Xuyên Toa' để chạy thoát.
- Không Thanh Xà là giống loài rất hiếm thấy. Hơn nữa bởi vì thiên phú nên thông thường Không Thanh Xà cũng phát triển cực nhanh.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
- Không biết con Không Thanh Xà mà bọn họ gặp phải...có phải con ở Yên Sơn hay không.
- Sư đệ, mau qua đó.
Kỷ Ninh nói.
- Mau qua đó?
Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh gật gật đầu.
Mộc Tử Sóc cũng không hỏi nhiều. Lúc này hắn điều khiển chiến thuyền đầu rồng bay qua.
Kỷ Ninh nhìn về phía xa a...Hắn muốn biết tin tức về Không Thanh Xà từ hai người kia. Nếu không có chuyện gì phát sinh trong hai tháng ở Ngục Sơn Đại Hoang Trạch này thì sẽ thử đuổi theo điêu tra một phen. Nhìn xem con Không Thanh Xà kia có phải con mà mình biết không.
Khi còn ở Yên Sơn, hắn chỉ là một thiếu niên Hậu Thiên còn Không Thanh Xà cũng mới chỉ là Tiên Thiên. Sau nhiều năm không gặp...
- Mộc Tử Sóc đạo huynh.
Vô Tướng chân nhân đứng trên con thuyền đối diện chắp tay nói:
- Có thể gặp được Kỷ Ninh đạo huynh ở vùng Ngục Sơn Đại Hoang Trạch mịt mờ này đúng là vận may của ta. Sau này về Ứng Long Vệ, nhất định chúng ta phải gặp lại một lần.
- Đó là dĩ nhiên! Vô Tướng đạo huynh, Đông Húc đạo huynh.
Kỷ Ninh cũng chắp tay nói:
- Nhìn hai vị đang tự nhiên như vậy thì chắc là đã có đủ thi thể đại yêu Vạn Tượng rồi hả.
- Tự nhiên?
Hai gã Vạn Tượng chân nhân đứng đối diện nhìn nhau. Đông Húc chân nhân cười không thành tiếng:
- Làm sao mà Kỷ Ninh đạo huynh lại nhìn ra được nét tự nhiên của chúng ta vào lúc này sao? Cách đây không lâu, thiếu chút nữa là chúng ta đã chết rồi ấy chứ. Hiện giờ chỉ là lúc tạm nghỉ rồi lại phải đi tìm đại yêu Vạn Tượng. Dù sao trong ba tháng này, thời gian hắn là vẫn còn đủ.
- Các ngươi còn chưa kiếm đủ sao?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Cũng không có?
Đông Húc chân nhân kinh ngạc nói:
- Chẳng lẽ hai vị cũng không có?
Tuy Mộc Tử Sóc cũng rất khó hiểu vì sao Kỷ Ninh lại nói những lời này nhưng vẫn gật đầu phụ họa:
- Đúng vậy, vẫn còn thiếu.
- Thật ra lúc trước chúng ta cũng thiếu chút nữa là giết được một con Không Thanh Xà.
Kỷ Ninh cảm khái.
- Nhưng Không Thanh Xà quá lươn lẹo nên đã chuồn mất.
- Không Thanh Xà? Các ngươi cũng gặp phải Không Thanh Xà sao?
Đông Húc chân nhân kinh ngạc.
Kỷ Ninh lập tức mang ánh mắt tò mò nhìn sang.
Đông Húc chân nhân liền nói:
- Chúng ta cũng gặp phải nó. Hơn nữa còn là hai lần cơ. Con Không Thanh Xà này đúng là gian xảo. Hơn nữa cực kỳ lươn lẹo. Nên rất khó giết được nàng.
- Các ngươi gặp ở đâu vậy?
Kỷ Ninh hỏi.
- Lần đầu tiên là gặp ở hướng Bắc, đại khái cách đây hơn hai mươi ngàn dặm.
Đông Húc chân nhân cũng không giấu diếm:
- Ba ngày trước còn gặp một lần nữa. Ngay ở hướng Đông Bắc, đại khái cách đây mười vạn dặm, chỗ đó gọi là 'Yêu Liên Sơn'.
Kỷ Ninh lắc đầu cảm thán:
- Vậy chúng ta thật là có duyên. Ta cũng đã gặp được Không Thanh Xà. Nhưng không biết có phải cùng là một con hay không. À, sư huynh đệ ta còn phải tiếp tục tìm đại yêu Vạn Tượng nữa. Không thể ở lại lâu được. Hẹn tới lúc về nơi đóng quân, chúng ta sẽ gặp lại nhau.
- Được.
Vô Tướng chân nhân, Đông Húc chân nhân cũng chắp tay.
Rất nhanh, hai chiến thuyền liền bay đi.
...
Trên chiến thuyền kia, Vô Tướng chân nhân cười nói:
- Thật trùng hợp, không ngờ bọn hắn cũng gặp Không Thanh Xà.
- Khi trước ta còn lo trên chiến thuyền đầu rồng đó còn có vài Vạn Tượng chân nhân ẩn náu, bố trí mai phục.
Đông Húc chân nhân cũng nói:
- Hiện tại xem ra đệ tử Hắc Bạch học cung đúng là không tầm thường. Vốn rất kiêu ngạo không bao giờ thèm làm những việc kia.
- Ừ, dù sao cũng là Hắc Bạch học cung cơ mà.
Vô Tướng chân nhân cũng gật đầu.
Thật ra bọn họ vẫn luôn ôm lòng cảnh giác.
Nhưng nói về chuyện Không Thanh Xà thì với bọn họ có nói hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì nên dĩ nhiên bọn họ cũng chẳng quan tâm.
******
Trong chiến thuyền đầu rồng.
- Đi tới vùng Yêu Liên Sơn?
Mộc Tử Sóc nghi hoặc nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Sư huynh, chúng ta đi vùng Yêu Liên Sơn làm gì?
- Ở quê hương, ta từng chiến đấu với một con Không Thanh Xà Yêu Tiên Thiên Sinh Linh vài lần. Qua nhiều lần chiến đấu, ngược lại lại sinh ra một chút cảm tình.
Kỷ Ninh cảm khái.
- Nhưng sau này chắc là nó rời vùng Yên Sơn thì lại không biết đi về đâu. Bây giờ nghe thấy ở đây xuất hiện một con Không Thanh Xà...Nên ta muốn nhanh chóng tới xem có phải là nó hay không.
- A.
Mộc Tử Sóc giật mình.
- Không Thanh Xà chính là thần thú. Là loại thần thú rất hiếm thấy. Số lượng ít ỏi như vậy mà lại có một con ở quê của ngươi.
- Cũng có thể không phải là nó.
Kỷ Ninh nói:
- Có phải hay không thì vẫn phải chờ gặp mới biết được.
- Được.
Lúc này Mộc Tử Sóc điều khiển chiến Thuyền đầu rồng đi về phương Bắc, đồng thời còn cười khì nói:
- Sư huynh, nói cho ta nghe một chút về những chuyện năm xưa ngươi làm với Không Thanh Xà xem nào.