- Nếu như các ngươi lựa chọn con đường thứ tư, đó chính là phải sống ở bên trong trùng sào thứ ba một ngàn năm! Nếu như vận khí của các nguiow tốt, không có đụng phải Trùng thú lợi hại mà nói. Như vậy có lẽ có thể dễ dàng vượt qua được một ngàn năm. Thế nhưng nếu như vận khí không tốt, đụng phải một ít Trùng thú rất mạnh. Như vậy rất có khả năng sẽ lập tức phải vứt bỏ cái mạng nhỏ của mình.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc cười nói:
- Dựa theo quy luật phát hiện ra từ quá khứ trước đó. Người lựa chọn con đường thứ tư, đại khái trong mười mới có một người còn có thể sống sót được.
Mười người mà chỉ có một người là có thể còn sống?
Câu này khiến cho tất cả các tu hành giả ở trên đỉnh núi, sinh mệnh đặc thù đều cảm nhận được áp lực cực lớn.
Coi như là người có thực lực rất mạnh như Kỷ Ninh, hoặc là một ít tu hành giả cường đại, cùng với một ít sinh mệnh đặc thù thần bí có thực lực khó lường khác cũng lập tức bác bỏ con đường này.
Bởi vì dù sao nếu như lựa chọn con đường này cũng cần phải có chút vận khí. Dù sao bọn hắn cũng chỉ có cấp độ Thế Giới Cảnh, coi như là một ít yêu nghiệt cũng chỉ có thể địch nổi được nhất bộ Đạo Quân mà thôi! Thế nhưng ở bên trong trùng sào thứ ba có một lượng lớn Trùng thú đáng sợ sinh hoạt. Ngươi không nghe tên nam tử mặc khải giáp màu bạc kia nói hay sao, có Trùng thú thực lực cũng không thua gì hắn. Nếu như xui xẻo đụng phải Trùng thú như vậy. Đó chính là sẽ phải chết không thể nghi ngờ a!
Ngay cả cường giả chân chính cũng không muốn tiếp nhận loại kết quả này.
- Con đường thứ năm.
Trên mặt nam tử mặc khải giáp màu bạc hiện lên nụ cười quỷ dị.
- Con đường thứ năm này để ta nói đi.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc dùng thanh âm lạnh lùng như băng, giống như lợi kiếm đâm vào trong Chân Linh của từng tu hành giả, sinh mệnh đặc thù, nàng nói:
- Con đường thứ năm chính là sinh hoạt ở Tinh Thần đảo. Chuyện các ngươi cần phải làm là sống sót. . . Ở bên trên Tinh Thần đảo, các ngươi sẽ gặp được đối thủ là Thế Giới Cảnh. Mà các ngươi phải cần giết chóc lẫn nhau, cuối cùng chỉ có một ít người ưu tú nhất thì mới có thể sống sót được.
- Xin hỏi con đường thứ năm Tinh Thần đảo này rốt cuộc muốn chúng ta làm cái gì?
Một gã nam tử khuôn mặt vô cùng tuấn mỹ, mặc áo bào trắng, cầm trong tay mộc trượng mở miệng nói.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc liếc mắt nhìn hắn, lạnh nhạt nói:
- Đợi khi đi đến Tinh Thần đảo, đến lúc đó tự nhiên ta sẽ nói cho các ngươi biết. Nói một cách đơn giản, đối thủ của các ngươi sẽ là Thế Giới Cảnh cùng bị bắt tới với các ngươi. Trong các ngươi, chỉ có người ưu tú nhất mới có thể sống, sau đó rời khỏi Tinh Thần đảo! Đại khái, trong một trăm chỉ có một người còn có thể còn sống sót.
- Cái gì.
- Một trăm người mới có một người sống sót?
- Cái này, cái này. . .
- Sao lại điên cuồng như vậy chứ?
- Đều là Thế Giới Cảnh a.
Tất cả các tu hành giả, sinh mệnh đặc thù, cùng với một ít hậu duệ Vĩnh Hằng nhất tộc trộn lẫn ở trong đó khó có thể nhận ra cũng có chút kinh hãi.
Kỷ Ninh, còn có một ít người thực lực rất mạnh khác lại có khuynh hướng nghiêng về phía con đường thứ năm hơn. Bởi vì đối thủ cạnh tranh ở con đường thứ năm chính là những Thế Giới Cảnh khác bị bắt đến. Bọn họ đều là tự nhận là tồn tại rất mạnh ở bên trong Thế Giới Cảnh. Bọn hắn không muốn đi trùng sào thứ ba để tìm vận may. Chỉ là tỷ lệ tử vong như vậy cũng quá cao a.
Một trăm người mới có thể có một người còn sống sót sao?
Kỷ Ninh cũng có chút líu lưỡi.
Coi như là Đạo Minh cũng không dám làm như vậy a, dù sao mỗi một tồn tại Thế Giới Cảnh lớn lên, sau lưng đều có sư môn che chở. Cũng tựa như Mang Nhai quốc vậy. Căn bản là bắt người cướp của từ cương vực vô tận tới, căn bản không thèm để ý tới sinh tử của bọn hắn. Như vậy mới có thể dùng phương pháp tàn khốc như vậy để tiến hành sàng lọc đào thải.
- Tuy rằng ta mạnh. Thế nhưng chỉ là rất mạnh trong các tu hành giả mà thôi. Thế nhưng trong đám người bị bắt tới cũng có không ít sinh mệnh đặc thù a.
Người Kỷ Ninh kiêng kỵ nhất chính là những sinh mệnh đặc thù kia, sinh mệnh đặc thù có mạnh cũng có yếu. Người yếu thậm chí còn không bằng tu hành giả, nhiều nhất cũng chỉ có một ít thủ đoạn tương đối đặc thù mà thôi. Thế nhưng nếu là người cường đại thì cũng rất là nghịch thiên.
Sinh mệnh đặc thù cường đại đó là bởi vì nguyên nhân thiên phú mà sẽ am hiểu một ít thủ đoạn rất mạnh. Như một ít sinh mệnh đặc thù am hiểu Huyễn cảnh vậy. Chỉ sợ ngay cả Tâm lực của tu hành giả Thế Giới Cảnh cũng không nhất định đã có thể so sánh được với nó. Phải biết đến bây giờ Kỷ Ninh cũng còn chưa có đụng phải một tu hành giả Tâm lực cấp độ Thế Giới Cảnh a.
- Trong một trăm chỉ có một người còn sống sót. . .
- Đối thủ của ta, chẳng những là tu hành giả, mà còn có sinh mệnh đặc thù.
- Làm sao bây giờ?
- Chọn con đường nào?
Kỷ Ninh suy tư.
. . .
- Năm con đường, ba con đường phía trước đều rất là an toàn.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc và nữ tử mặc khải giáp màu bạc nhìn nhau, nam tử mặc khải giáp màu bạc rất là tùy ý nói:
- Trở thành Sinh Tử Đạo Quân, hoặc là xin Sinh Tử Đạo Quân phù hộ, hoặc đi làm nô lệ vĩnh viễn! Như vậy cũng có thể đi đào quáng. Đây đều là những con đường không có gặp nguy hiểm.
Ba con đường này không có người nào sẽ đi chọn.
Bởi vì trở thành Sinh Tử Đạo Quân, không phải là muốn trở thành thì có thể thành công được.
Xin Đạo Quân che chở, cũng không thể trông cậy vào được.
Làm nô lệ? Không có ai nguyện ý a, dù sao dưới tình huống có lựa chọn khác, sẽ có rất ít Thế Giới Cảnh sẽ trực tiếp chọn con đường trở thành nô lệ. Bởi vì ai cũng biết việc trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc là một phần kỳ ngộ rất lớn. Không có ai nguyện ý bỏ qua phần kỳ ngộ này, mà nô lệ thì là tầng chót nhất bên dưới, sợ rằng sẽ không có hi vọng xuất đầu gì.
Đào quáng? Một ngàn Hỗn Độn kỷ nguyên? Quá lâu a.
- Hai con đường sau đò, sinh tồn ở trong trùng sào thứ ba một ngàn năm, mười người chỉ có một người còn sống sót.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc lại tiếp tục nói:
- Hoặc là đi Tinh Thần đảo, chính các ngươi sẽ cạnh tranh lẫn nhau, trong một trăm sẽ có một người sống sót.
Sưu. Sưu. Sưu. Sưu. Sưu...
Nam tử mặc khải giáp màu bạc vung tay lên.