- Thiên Thương cung rất mạnh sao?
Kỷ Ninh hiếu kỳ nói.
- Rất mạnh.
Nam tử tóc bạc cũng có chút do dự.
- Ta được chủ nhân sáng tạo ra, không hiểu rõ lắm Thiên Thương cung, về sau ngươi ly khai Tam Giới, ngao du ở trong Hỗn Độn, tin tưởng có thể dò thăm được tin tức của Thiên Thương cung.
- Văn tự trong Nguyệt Hạ Đàm tựa hồ bất đồng văn tự của Tam Giới ta?
Kỷ Ninh dò hỏi, hắn đã sớm phát hiện văn tự ngôn ngữ nơi đây giống văn tự ngôn ngữ ở Cửu Phương Hỗn Độn Quốc như đúc.
- Văn tự ngôn ngữ nơi đây, đều là thông hành ở trong Hỗn Độn vô tận.
Nam tử tóc bạc nói.
Kỷ Ninh lập tức tỉnh ngộ, Cửu Phương Hỗn Độn Quốc kia so với Tam Giới mà nói thực lực càng mạnh hơn, cùng Hỗn Độn vô tận tiếp xúc càng thân mật, sử dụng văn tự thông hành của Hỗn Độn vô tận là rất bình thường. Như Tam Giới tương đối mà nói liền so sánh bế tắc, cũng ngẫu nhiên có một ít Hỗn Độn Dị tộc đến xâm nhập, mới hiểu được một chút tin tức của Hỗn Độn Dị tộc.
- Mặc kệ nó, cái gì Thiên Thương Cung, Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, cái gì Bắc Hưu Thế Giới Thần, Ô Giao Tam Thần thú… cách ta quá xa vời. Cho dù dựa theo bổn mạng thệ ngôn, ta cũng phải trở thành Tổ Thần mới cần ly khai Tam Giới.
Kỷ Ninh rất bình tĩnh.
Mặc kệ như thế nào mình cũng từ Nguyệt Hạ Đàm được tốt chỗ.
Hôm nay Tam Giới hạo kiếp, nhà của mình, người mình quan tâm nhất hết thảy đều ở Tam Giới, sự tình khác có thể ném qua sau đầu.
Thành Tổ Thần dễ như vậy hay sao? Đầu tiên thành Chân Thần chính là một cửa ải khó, thành Tổ Thần chỉ sợ càng khó, khẳng định phải cần tuế nguyệt rất dài.
- Tuế nguyệt dài dằng dặc, cho tới bây giờ ở trong Nguyệt Hạ Đàm lấy được hai đại pháp môn này, một cái là Giác Minh, một người chính là ngươi.
Nam tử tóc bạc nhìn Kỷ Ninh.
- Đừng làm cho chủ nhân thất vọng.
- Vì cái mạng nhỏ của mình, ta cũng không dám a.
Kỷ Ninh cười.
- Đi đi, ta tiễn đưa ngươi ly khai Nguyệt Hạ Đàm.
Lúc này nam tử tóc bạc dẫn đường ở phía trước, Kỷ Ninh nhẹ nhàng thở ra, hắn sợ vị Bắc Hưu Thế Giới Thần đã chết đi kia còn có an bài khác, thật sự là thực lực của đối phương quá mạnh mẽ, thủ đoạn quá không thể tưởng tượng nổi, chỉ sợ Nữ Oa nương nương năm đó vừa mới đột phá trở thành Thế Giới Thần cũng không nhất định là đối thủ của Bắc Hưu Thế Giới Thần, mình tự nhiên là có thể tùy ý vuốt ve, may mắn hết thảy đều thỏa đáng.
Đương nhiên Nữ Oa nương nương đã sớm tiến vào Hỗn Độn vô tận lưu lạc, nói không chừng hôm nay thực lực càng kinh người.
. . .
Trụy Nguyệt Đảo xa hoa, dưới sự dẫn dắt của nam tử tóc bạc, đi tới trung ương của thảo nguyên, trung ương của thảo nguyên là một hồ nước yên ả, hồ nước yên tĩnh giống như ngọc bích, khi Kỷ Ninh, nam tử tóc bạc từ trên cao bay xuống đưa tới một trận gió, khiến cho hồ nước tạo nên rung động, càng xinh đẹp động tâm hồn.
- Ngươi tiến vào hồ nước này, có thể trực tiếp ly khai Nguyệt Hạ Đàm.
Nam tử tóc bạc phân phó nói.
- Ta đi vào? Liền đi ra ngoài?
Kỷ Ninh chỉ vào hồ nước.
Lúc trước mình là một đầu đâm vào Nguyệt Hạ Đàm, về sau đi vào thế giới Nguyệt Hạ Đàm này a.
- Đúng, sau khi ngươi rời khỏi đây sẽ xuất hiện ở trên đầm nước Nguyệt Hạ Đàm kia.
Nam tử tóc bạc gật đầu, đồng thời nhìn chằm chằm Kỷ Ninh.
- Đừng quên bổn mạng thệ ngôn của ngươi.
- Đương nhiên.
Kỷ Ninh cười gật đầu.
Nhìn hồ nước, Kỷ Ninh lòng tràn đầy vui mừng, rốt cục, rốt cục sắp đi ra ngoài!
Sư tỷ!
Chờ ta!
- Phù phù.
Kỷ Ninh trực tiếp nhảy vào hồ nước, hồ nước tạo nên từng vòng rung động, Thời Không biến ảo, đã trực tiếp truyền tống Kỷ Ninh rời đi.
. . .
Kỷ Ninh cảm giác Thời Không biến ảo, chung quanh sương mù thấy không rõ lắm, hiển nhiên đang nhanh chóng truyền tống, bỗng nhiên chung quanh mơ hồ có chấn động, điều này làm cho Kỷ Ninh có chút nghi hoặc, bởi vì lúc trước thời điểm đến thế giới Nguyệt Hạ Đàm, hết thảy đều rất suôn sẻ tự nhiên, chỉ một lát sau, chung quanh hết thảy ngưng thực, Kỷ Ninh cũng thấy rõ cảnh sắc chung quanh.
- Hả?
Kỷ Ninh sững sờ.
Nhìn về phía chung quanh, chung quanh mịt mờ, trong hư không có từng tầng bậc thang, cầu thang tựa hồ vô cùng vô tận, đi thông phương xa.
- Cái này, cái này, đây là đâu?
Kỷ Ninh hoàn toàn bối rối.
Dựa theo trước kia nam tử tóc bạc nói, mình nên được truyền tống về ở trong Hỗn Độn vô tận, trên Nguyệt Hạ Đàm mới phải, nhưng nơi này chung quanh không có đầm nước của Nguyệt Hạ Đàm. Có chỉ là hư không vô tận cùng với bậc thang vô tận.
- Cái này đến cùng là địa phương nào, vì sao truyền tống ta đến nơi này?
Kỷ Ninh chú ý cẩn thận, địa phương không biết không thể khinh thường, nói không chừng liền vứt bỏ tính mạng.
- Nam tử tóc bạc kia không cần phải gạt ta, dù sao ta ở trong thế giới Nguyệt Hạ Đàm không có lực phản kháng, hắn muốn giết ta rất dễ dàng.
- Nếu như hắn nói muốn đưa ta đến địa phương đặc thù nào đó, ta căn bản không có cách nào phản kháng. Cho nên không cần lừa gạt.
- Nói cách khác, nam tử tóc bạc kia cũng không biết cái này.
Trong nội tâm Kỷ Ninh cả kinh.
- Chẳng lẽ. . . Bắc Hưu Thế Giới Thần đã chết quá lâu, hắn lưu lại truyền tống thông đạo xuất hiện lỗ thủng, khiến cho ta ở thời điểm truyền tống xuất hiện sai lệch?
Không có vật hoàn hảo vĩnh hằng a.
Ngay cả Hỗn Độn thế giới cũng có ngày tan vỡ, Bắc Hưu Thế Giới Thần cũng có ngày bị giết. Hắn lưu lại truyền tống cấm chế xuất hiện lỗ thủng, cũng không phải là không có khả năng.
- Không phải trở về, vậy đến cùng truyền tống ta đến đâu?
Kỷ Ninh tỉnh táo lại, vốn là dùng Tâm Lực dò xét, về sau dụng tâm nhận thức, tất cả đều vô dụng!
- Hư Không Thê Độ? Đã có cầu thang, vậy có thể là chuyên môn kiến tạo ra.
Kỷ Ninh cẩn thận từng li từng tí dọc theo cầu thang từng bước một đi về phía trước, cầu thang không ngừng đi thông chỗ cao.
Kỷ Ninh đi rất nhanh.
Thời gian uống cạn chung trà sau, ở bên cạnh cầu thang nổi lơ lửng một thạch bia cực lớn, trên bia đá điêu khắc vô số kiếm chiêu, từng chiêu từng thức kia đập vào mặt để cho Kỷ Ninh cũng khiếp sợ, Kiếm Ý mạnh liệt, thậm chí vượt xa Ngũ Bảo Kiếm Thuật .
- Kiếm Ý thật đáng sợ. . . Cái này tuyệt không phải Chân Thần Đạo tổ có thể làm đến, chẳng lẽ là Thế Giới Thần? Hoặc là vị Bắc Hưu Thế Giới Thần kia?
Kỷ Ninh nói thầm.
Kỷ Ninh cũng không vội tiến lên, mà chuyên tâm quan sát kiếm thuật vô danh kia.