Cần biết trong vô tận cương vực, không ít Đạo Quân biên giới hợp đạo xông vào Ngu Tinh Hải đấy. Như Thiên Nhất Đạo Quân xông vào Dịch Ba Giới vô cùng nguy hiểm. Dịch Ba Giới là nơi Dịch Ba Đế Quân dùng suy diễn chi đạo hợp đạo thành Vĩnh Hằng Đế Quân lưu lại, mức độ nguy hiểm có thể nghĩ.
- Vô số năm tháng qua đi, phiến thiên địa của các ngươi rất khó sinh ra Vĩnh Hằng Đế Quân, vẫn có thể sinh ra một ít Đạo Quân nghịch thiên a.
Kỷ Ninh hỏi:
- Những Đạo Quân nghịch thiên mới có thể mang ra một ít Hoàn Liệt Thạch, như vậy sẽ không cần lại chết một đám.
- Đương nhiên Đạo Quân nghịch thiên ra đời không ít.
Mặc Giác Đạo Quân lãnh đạm nói:
- Nhưng ngoại vực có vô tận hỏa diễm ma đầu, còn có rất nhiều nguy hiểm không biết tên... Nếu không có tự tin đi vào lòng đất tìm Hoàn Liệt Thạch thì sao có thể ra ngoài?
- Đây là truyền thống quê quán của ta.
- Muốn đi ra ngoài, trước lấy Hoàn Liệt Thạch, về sau lại đi.
Mặc Giác Đạo Quân lạnh nhạt nói:
- Vô tận tuế nguyệt qua đi, thành công đạt được Hoàn Liệt Thạch, Đạo Quân tiến vào ngoại vực cũng hơn vạn.
Cửu Trần Giáo chủ nói:
- Những Đạo Quân ra ngoài có quay lại không?
Mặc Giác Đạo Quân lắc đầu nói:
- Không có!
Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ chấn động, nhiều Đạo Quân như thế nhưng không ai quay về.
- Có lẽ bọn họ bước vào thế giới rộng rãi hơn, không có cách nào lại liên hệ với chúng ta.
Mặc Giác Đạo Quân nói.
Đám người Kỷ Ninh cũng gật đầu.
Xác thực có khả năng.
Một là chết ở ngoại vực.
Một là không sống nổi, một là rời khỏi thời không này. Giống như Kỷ Ninh ở trong phiến thời không này không thể liên hệ với bên ngoài. Nếu có sống sót đi tới vô tận cương vực cũng không cách nào liên hệ với thánh địa.
- Mặc dù ngoại vực tồn tại đại nguy hiểm, rất nhiều đời Đạo Quân cũng muốn đi xông, bởi vì chúng ta tràn ngập hiếu kỳ với bên ngoài.
Mặc Giác Đạo Quân nói ra:
- Mặc dù là tại ngoại vực cũng không có gì.
- Ân.
Cửu Trần Giáo chủ nhìn vào huyệt động tỏa ra đủ loại hào quang trước mặt.
- Lấy Hoàn Liệt Thạch, trực tiếp giết vào là được?
- Không.
Mặc Giác Đạo Quân lắc đầu, hắn nhìn vào trong hang động đủ màu sắc , nhìn thấy những sinh vật thân ảnh mơ hồ.
- Các ngươi cũng nhìn thấy thân ảnh đại địa ma tướng, từ bên ngoài nhìn vào, ta nhìn thấy hơn ba nghìn đại địa ma tướng! Dựa theo nhiều đời Đạo Quân chúng ta tích lũy kinh nghiệm, đại địa ma tướng cũng có thể tùy ý phiêu bạt chuyển di, sẽ có một loại khu vực đại địa ma tướng số lượng trở nên rất thưa thớt. Nếu như nhìn số lượng sẽ thấp hơn năm trăm, như vậy đã tương đối thưa thớt, đương nhiên chính thức các ngươi gặp được đại địa ma tướng nhất định sẽ viễn siêu năm trăm, dù sao ta chỉ đứng bên ngoài nhìn vào bên trong mà thôi.
- Nếu như dùng mắt nhìn thấp hơn một trăm thì càng thêm an toàn.
Mặc Giác Đạo Quân nói.
- Mắt nhìn thấp hơn một trăm? Cần đợi bao lâu?
Cửu Trần Giáo chủ truy vấn.
- Một hỗn độn kỷ có thể xuất hiện một lần a.
Mặc Giác Đạo Quân nói ra.
- Quá lâu.
Cửu Trần Giáo chủ lắc đầu, nói:
- Thấp hơn năm trăm thì sao?
- Đại khái trăm vạn năm xuất hiện một lần.
Mặc Giác Đạo Quân nói.
- Vẫn quá lâu.
Cửu Trần Giáo chủ vội vàng.
- Nếu như chỉ dưới một ngàn, đại khái vạn năm xuất hiện một lần.
Mặc Giác Đạo Quân nói ra:
- Có thể dưới một ngàn. . . Vô cùng nguy hiểm, chỉ có Đạo Quân rất cường đại mới có hi vọng.
Cửu Trần Giáo chủ quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh:
- Chỉ vạn năm, không lâu, Bắc Minh, theo ngươi thì sao?
Kỷ Ninh gật đầu:
- Ta cũng không muốn chờ quá lâu, đợi đến lúc mật độ đại địa ma tướng thấp hơn một ngàn thì vào đi thôi.
Thời gian Kỷ Ninh tu hành không quá lâu, Cửu Trần Giáo chủ lại tràn ngập khát vọng với truyền thuyết cổ tu hành giả, cho nên đều không muốn dừng lại quá lâu, bọn họ từ ngoại vực xông vào đây chỉ mấy tháng, bọn họ càng có lòng tin lấy được Hoàn Liệt Thạch.
- Ta sẽ phái thủ hạ thánh địa quan sát.
Mặc Giác Đạo Quân cười nói:
- Hai vị có thể đi cung điện dưới mặt đất, cũng có thể đi quan sát ngôi sao này một chút.
- Không cần.
Cửu Trần Giáo chủ lạnh nhạt nói:
- Ta sẽ ở lại đây.
- Không cần quá phiền toái, hai ta ở lại đây là được.
Kỷ Ninh cũng nói, đồng thời nhìn về phía Phong Tiêu sau lưng:
- Phong Tiêu, ngươi có thể xông xáo bên ngoài lịch lãm rèn luyện, nếu có chỗ nghi hoặc về kiếm đạo có thể tới hỏi ta, sau khi vi sư đạt được Hoàn Liệt Thạch sẽ rời khỏi ngôi sao này, đến lúc đó phải nhờ vào chính ngươi đốn ngộ.
Phong Tiêu cung kính nói:
- Vâng, sư phó, kỳ thật đệ tử đạt được sư phó truyền thụ kiếm đạo, mấy ngày nay đã có đốn ngộ, tùy thời có thể thành tựu Thế Giới Cảnh.
- Phong Tiêu.
Mặc Giác Đạo Quân cười nói:
- Trong thánh địa có không ít Thế Giới Cảnh, đều là đệ tử, người hầu Đạo Quân mang đến, ngươi đột phá thành Thế Giới Cảnh có thể tỷ thí luận bàn với bọn họ, trong thánh địa cũng có không ít Đạo Quân lưu lại kiếm đạo, ngươi cũng có thể tìm hiểu học tập.
- Vâng.
Phong Tiêu vô cùng vui mừng.
Một bên Kỷ Ninh gật đầu đồng ý:
- Đồ nhi, đây là cơ duyên của ngươi, không thể bỏ qua.
. . .
Trong thời gian kế tiếp, Kỷ Ninh và Cửu Trần Giáo chủ tu luyện chờ đợi sâu trong lòng đất, Cửu Trần Giáo chủ ngồi trên mặt đất, mà Kỷ Ninh xuất ra một gian nhà cỏ.
Cửu Trần Giáo chủ là lâm vào bình cảnh, cần là đốn ngộ.
Kỷ Ninh hôm nay vừa bước vào Đạo Quân nhị bộ không bao lâu, tự nhiên phải nắm chặc thời gian tìm hiểu.
. . .
Kỷ Ninh chờ đợi năm đầu tiên trong lòng đất, Phong Tiêu đột phá trở thành Thế Giới Cảnh.
Trong quá khứ hắn không có sư phó tốt, hoàn toàn bằng vào thiên phú tu hành. . . Hiện tại có Kỷ Ninh chỉ dẫn, hơn nữa Kỷ Ninh làm sư phó vô cùng hợp cách, hắn truyền lại năm đại kiếm thuật, đại biểu năm phương hướng kiếm đạo. Kỷ Ninh lưu lại kiếm ý chính là kiếm ý chung cực kiếm đạo.
Làm cho Phong Tiêu không phải đi bất cứ đường vòng quanh co gì, hắn tiến bộ thật nhanh, hắn cũng mượn nhờ pháp bảo thời gian tu hành trong lòng đất, gặp được nghi hoặc, mỗi mười năm lại hỏi Kỷ Ninh một lần.
Đồng thời hắn rời mặt đất tiến về thánh địa, lại tìm các Thế Giới Cảnh luận bàn một hai.
- Tốc độ tiến bộ thật nhanh.
- Tiểu tử này là ai vậy? Tại sao trước kia ta không gặp hắn.
- Hắn tên là Phong Tiêu, nghe nói là đệ tử một vị tiên tri.
- Tiên tri? Khó trách hắn lợi hại như vậy, nghe nói tiên tri đều cực kỳ cường đại.