Mãng Hoang Kỷ

Chương 1371: Chương 1371: Mới vào di tích cổ




Tổ Tiên áo đen giới thiệu:

- Hắn khá nổi tiếng trong đám Tổ Thần Tổ Tiên mạo hiểm, tên là Thiên Nam Tổ Thần, thực lực cỡ Tổ Thần đỉnh. Trong một chuyến mạo hiểm hắn được nhiều báu vật nên trực tiếp mua trăm Tổ Thần, một số Tổ Tiên làm phó tòng. Có nhiều Tổ Thần Tổ Tiên làm phó tòng, còn mua Tổ Thần trận. Có Tổ Thần trận phối hợp thì dù gặp đại năng Thế Giới cảnh cũng có đám phó tòng ngăn cản một thời gian giúp hắn, nên tính cách rất ngông cuồng.

Kỷ Ninh gật gù.

Tổ Thần Tổ Tiên có tuổi thọ lâu dài, một hỗn độn kỷ không thành Thế Giới cảnh hì không trông chờ gì nữa, không trông mong vào tăng thực lực khiến nhiều Tổ Tiên thích mạo hiểm.

Các đại năng cổ xưa để lại những di tích.

Bọn họ thích đi bên bờ sống chết, thích cảm giác mạo hiểm, thành công một lần có lẽ là thu hoạch lớn. Như Thiên Nam Tổ Thần vì một lần thu hoạch lớn mà mua trăm Tổ Thần, Tổ Thần trận, thành giai thoại trong nhiều mạo hiểm giả Tổ Thần Tổ Tiên.

Kỷ Ninh thầm nghĩ:

- Đã đến lúc đi di tích Tố Phong.

Đến thế giới hỗn độn ngày đầu tiên Kỷ Ninh đã đòi nhóm Tổ Tiên áo đen đưa ghi chép kỹ tin tức về di tích Tố Phong, trong tam giới không có cơ hội gì nhưng ở Đại Mạc Vực có rất nhiều di tích các đại năng cổ xưa để lại.

Lâu rồi mà chưa thăm dò rõ di tích, ngay cả Thế Giới cảnh cũng chết ở bên trong, đại năng cổ xưa để lại di tích có lẽ còn vượt trên Thế Giới cảnh.

Bảo địa như vậy, Kỷ Ninh đã để lại phân thân ở bên ngoài nên rất đáng giá thăm dò thử.

- Đây chính là di tích Tố Phong?

Kỷ Ninh đứng trên tầng mây nhìn xuống thế giới rộng lớn, đập vào mắt là mây mù vô tận bao phủ, phạm vi ức vạn dặm hoàn toàn bị bao trùm. Di tích Tố Phong vốn là động phủ của đại năng cổ xưa, chiếm gần một nửa phạm vi của thế giới hỗn độn đủ biết nó lớn cỡ nào.

- Vào thôi!

Kỷ Ninh lao vào trong mây mù.

Vèo!

Không gian biến đổi, Kỷ Ninh bỗng nhiên cảm giác dưới chân mềm mại, hắn biến sắc mặt vội bay lên trên.

- Grào!

Một mồm máu to từ bên dưới lao ra táp một cái, may mắn Kỷ Ninh bay nhanh nên tránh thoát cú táp.

Kỷ Ninh bay lên cao nhìn xuống dưới:

- Không ngờ dời ta đến đầm lầy.

Bên dưới là đầm lầy bao la, ngay phía dưới có một con dị thú vùi trong đầm lầy ngước nhìn Kỷ Ninh, mắt tràn đầy hung quang, nó chậm rãi bò ra ngoài, lộ ra thân thể giống con thằn lằn.

Kỷ Ninh nhìn trùng thú ở bên dưới nhìn mình chằm chằm:

- Theo tin tức về di tích Tố Phong dù từ nơi nào vào di tích đều sẽ bị dời đến đầm lầy, bên trong nuôi vô số trùng thú, có trùng thú mạnh có con yếu, yếu thì cỡ Chân Thần, nghịch thiên nhất có lẽ đến đẳng cấp Thần Thế Giới.

Một tu hành giả cường đại sẽ nuôi trùng thú trong động phủ của mình là chuyện bình thường.

Đại năng cổ xưa xây động phủ chuyên tạo ra đầm lầy lớn trong động để chăn nuôi trùng thú, thậm chí đã hình thành tuần hoàn, không cần đại năng tốn công chăm sóc. Trùng thú sẽ giết nhau, cắn nuốt nhau trưởng thành, nên dù chủ nhân động phủ chết không biết bao nhiêu năm mà trùng thú trong đầm lầy vẫn nhiều kinh khủng.

Đám trùng thú được bồi dưỡng ra để làm thủ vệ cho động phủ, nên bất cứ kẻ xâm nhập nào từ bên ngoài vào đều bị trùng thú công kích.

- Grào!

Con trùng thú bề ngoài giống thằn lằn, có cái miệng càng rộng, nó vọt lên cao, thân hình dài mấy trăm trượng vặn vẹo bò giữa hư không.

- Chết đi!

Kiếm quang chói mắt lóe sáng xẹt qua thân thể trùng thú.

Bộp!

Trùng thú bị cắt thành hai khúc, sự sống đứt đoạn, máu phun ra. Nó rớt xuống đầm lầy làm bùn bắn tung.

Minh Nguyệt kiếm thuật chi Vô Ảnh thức.

Kỷ Ninh cầm thanh Bắc Minh kiếm dài ngàn trượng rút nhỏ còn ba thước.

- Đầm lầy có quá nhiều trùng thú, mau đi vậy.

Kỷ Ninh hóa thành điện xà màu đen bay nhanh đi xa.

***

Phía ngoài cùng Tố Phong động phủ là đầm lầy, đành phải đi qua đầm lầy đến khu vực khác trong di tích. Ở trong động phủ Kỷ Ninh khó phân biệt phương hướng, hắn chọn đại một hướng rồi bay với tốc độ cao nhất.

Kỷ Ninh mơ hồ cảm giác đến dao động, hắn lặng lẽ bay về hướng đó.

- Hưm?

Giây lát.

Kỷ Ninh từ xa thấy một cảnh tượng. Trong đầm lầy phía xa có cái gò hoang, một con dị thú rắn hai đầu dài hơn mười dặm bàn cứ trên đó. Dị thú ngóc đầu nhìn chằm chằm bên trên. Một con quái vật cánh vảy giáp to lớn đang lơ lửng, hai con khí thế rất kinh người.

Kỷ Ninh dựa theo tin tức có được thầm suy đoán:

- Hai con này bàn về cảm giác thì lực lượng đã đến ngưỡng cửa Thần Thế Giới, nhưng kỹ xảo hơi kém chút. Muốn giết hai con này ta phải tốn chút thủ đoạn, nhưng không khó. Chúng nó ở trong đầm lầy xem như hai bá chủ.

Rắn hai đầu gầm lên, chợt vọt lên cao:

- Grào!

Quái vật vảy giáp sà xuống lao vào con kia.

Trong phút chốc đầm lầy chấn động, may mắn nơi này là di tích động phủ, thời không cực kỳ ổn định, dù Thế Giới cảnh có chém giết cũng đừng hòng lung lay được nó. Nếu ở bên ngoài, hai con dị thú giết nhau đủ làm một thế giới hỗn độn tan vỡ.

Kỷ Ninh chợt thấy một chiếc thuyền to lem luốc bên cạnh cái gò:

- Đó là . . .?

Trên thuyền lớn có một số đao kiếm, giáp mũ, châu, lá cờ vải, các loại pháp bảo tỏa ra dao động cường đại.

Kỷ Ninh mừng rỡ:

- Nhiều pháp bảo vậy? Hầu như là đẳng cấp pháp bảo hỗn độn.

Năm tháng dài lâu, có quá nhiều Tổ Thần Tổ Tiên đến thám hiểm rồi chết trong đầm lầy.

Sau khi bọn họ chết để lại pháp bảo tất nhiên đám trùng thú không biết dùng, một số trùng thú góp nhặt như cất chứa chiến lợi phẩm.

Kỷ Ninh thu giấu hơi thở, vặn vẹo tia sáng xung quanh làm đám trùng thú không thấy mình được.

Kỷ Ninh quyết định ngay:

- Cần sửa chữa thần kiếm Tử Quang Quỳnh phải có nhiều ngũ hành chi tinh, nhất định lấy mớ pháp bảo này vào tay mới được! Hy vọng chúng lưỡng bại câu thương, chết hết càng tốt.

***

- Gri!

Rắn hai đầu bị móng vuốt bén của quái vật vảy giáp bắt giữ một cái đầu, còn đầu rắn khác thì từ bên cạnh cắn chặt đầu quái vật vảy giáp không nhả. Quái vật vảy giáp điên cuồng vùng vẫy, cánh vảy giáp đập bồm bộp, đầm lầy rung rinh.

Bùm!

Đầu quái vật vảy giáp vỡ ra, hơi thở nhanh chóng suy yếu, cánh vùng vẫy cũng rũ xuống.

Một cái đầu rắn bị cắn nát, nhưng rắn hai đầu ngửa cái đầu còn lại phát ra tiếng rống hưng phấn.

- Grào!

Tiếng rống quanh quẩn trong thiên địa.

Rắn hai đầu cúi đầu ăn thịt quái vật vảy giáp. Đám trùng thú nhờ vào giết nhau rồi ăn, không ngừng lột xác. Rắn hai đầu nuốt một hồi thì cái đầu thứ hai nát bấy dần mọc cái mới ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.