Thanh kiếm của kiếm tiên chính là thân thể của mình. Bản thân là kiếm rồi thì dù sử dụng pháp bảo nào cũng vẫn sẽ thi triển ra kiếm thuật.
Thanh kiếm của kiếm tiên chính là con đường. Con đường đó thông tới đỉnh cao, xuyên qua cả những nơi được gọi là tột đỉnh của tam giới.
Thanh Kiếm của kiếm tiên chính là thứ để chiến đấu. Trên con đường tu tiên, dùng kiếm thì mới có thể đi thẳng đến con đường đỉnh cao. Thần cản giết thần, phật chặn giết phật. Giết hết toàn bộ mọi trở ngại. Tất cả đều dựa vào thanh kiếm này!
- Ta muốn cha mẹ của ta sẽ vẫn còn sống mãi.
- Ta muốn người ta yêu có thể sống thật sự vui vẻ.
- Ta muốn vận mệnh của ta sẽ không bị ai điều khiển!
Kỷ Ninh đã hoàn toàn làm sáng tỏ được kiếm tâm của mình. Tất cả khát vọng, tất cả gửi gắm đều đặt ở trên thân kiếm! Thân thể của chính mình, sinh mệnh của mình, thậm chí là khát vọng tương lại cũng đều gửi gắm trên thân kiếm. Kiếm chính là điểm tựa của mình, chính là thứ mở ra con đường sau này cho mình đi.
- Chiêu thứ nhất 'Tam Xích Kiếm': Kiếm Tâm Thông Minh.
Trong nháy mắt, Kỷ Ninh liền hiểu ra chiêu thứ nhất 'Tam Xích Kiếm'.
Chiêu thứ nhất này có rất nhiều phương pháp thi triển.
Nhưng tất cả đều dựa vào khả năng ngộ đạo ra Kiếm Tâm Thông Minh thì mình mới có thể thi triển được.
Kỷ Ninh đứng thẳng trên cột đá, dõi mắt nhìn các vị sư huynh sư tỷ trong Luận Đạo Điện, rồi lại mở miệng lần nữa:
- Còn có vị sư huynh sư tỷ nào muốn chỉ điểm nữa không?
Trong Luận Đạo Điện, ánh mắt của các vị sư huynh sư tỷ bắt đầu chuyển hết về một vài người. Bởi vì 'Độc Huyết sư huynh' đã tính là một người lợi hại trong nhóm Vạn Tượng chân nhân rồi. Vậy mà cũng bị Kỷ Ninh đánh bại. Như vậy nếu muốn giải quyết Kỷ Ninh thì phải có một người lợi hại hơn nằm trong số ít.
Tính sơ qua thì cũng chỉ có khoảng mười người đệ tử là có nhiều tầng Đạo Chi Vực Cảnh.
- Một khi đã như vậy thì ta sẽ tới đón thực lực của Kỷ Ninh sư đệ ngươi.
Có một gã nam tử áo trắng đứng bên cạnh Hỏa Thánh sư huynh cười nhạt bước ra.
- Bắc Sơn Huyền Thang?
- Huyền Thang sư huynh cũng ra tay sao? 'Ngũ Khí Đại Cầm Nã' của Huyền Thang sư huynh có uy lực cực kỳ kinh người, mạnh hơn Độc Huyết sư huynh rất nhiều.
- Phải cỡ Huyền Thang sư huynh ra tay thì mới có thể thắng được.
Trong lúc nhất thời, tiếng bàn tán vang lên rộn ràng.
Bắc Sơn Huyền Thang cũng được coi như là một đệ tử nổi bật trong hàng ngũ Vạn Tượng chân nhân thuộc Hắc Bạch học cung. Đương nhiên nếu là chiến đấu thật sự thì đệ tử Thần Ma luyện thể còn mạnh hơn nữa. Những người có chiến lực ngập trời như 'Huyết Ảnh sư huynh'. Nếu chiến đấu thật sự thì dòng Thần Ma luyện thể đã có ưu thế lớn về thân thể của mình rồi.
Dù sao Bắc Sơn Huyền Thang là người dòng luyện khí, mà cảnh giới thì cũng tính là một trong những kẻ đứng đầu ở cảnh giới nhiều tầng Đạo Chi Vực Cảnh, hơn hắn đám người như Độc Huyết sư huynh.
- Bắc Sơn Huyền Thang?
Kỷ Ninh nhìn người mới tới này. Hắn chỉ cần liếc mắt một cái là đã nhận ra người này chính là Bắc Sơn Huyền Thang mà mình gặp được khi mới tới Hắc Bạch học cung lần đầu. Lúc đó tên Bắc Sơn Huyền Thang này còn không thèm để hắn vào mắt.
- Bách Vi huynh từng nói tên Bắc Sơn Huyền Thang này là con rắn khoác da dê. Hiện tại xem ra cũng chuẩn bị mặc bộ áo da dê ấy ra cho ta xem rồi đây.
Bắc Sơn Huyền Thang mỉm cười, bước đi nhẹ nhàng. Cả người mặc áo trắng bay đi nhẹ nhàng.
Đúng là rất có phong độ, hơn nữa còn làm cho người xem cảm thấy có chút gì đó thoải mái. Rất nhanh.
Bắc Sơn Huyền Thang đã đi ra từ phòng bên với một con khôi lỗi. Hắn nhón chân một cái liền bay thẳng lên trên cột đá. Con khôi lỗi kia cũng nhảy xuống sân.
- Kỷ Ninh sư đệ.
Bắc Sơn Huyền Thang đứng trên cột đá nhìn về phía xa, cười nói:
- Lúc trước với lần này gặp lại thật làm cho ta cảm thấy bất ngờ. Ta không ngờ rằng sư đệ ngươi luận đạo lại có thể biến ảo như vậy. Thật thần kỳ.
- Không ngờ lại có thể được đánh một trận với sư huynh, sư đệ cảm thấy thế sự biến ảo cũng thật vô cùng.
Kỷ Ninh cũng đáp.
Bắc Sơn Huyền Thang gật đầu nhẹ nhưng chiến ý lại hiện lên rõ ràng trong mắt. Bởi vì có xuất thân ở một chi nhánh xa xôi của An Thiền Bắc Sơn tộc, cho nên hắn luôn xem thường những tên đệ tử dòng dõi được các bậc cha chú bao che. Vì thế nên hắn đã sớm quẳng Kỷ Ninh về phe 'Bắc Sơn Bách Vi'. Mà lúc trước Kỷ Ninh lại thắng liên tục như vậy làm cho lòng hắn càng thêm khó chịu.
- Đúng là có thiên tư. Nhưng thắng tới giờ cũng đủ rồi đấy.
Bắc Sơn Huyền Thang thầm nghĩ.
Bỗng nhiên.
Từ đám đông sư huynh sư tỷ đứng trong Luận Đạo Điện, một gã nam tử áo trắng đầu bạc mở miệng: Kỷ Ninh sư đệ.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại, vừa nhìn thấy thì liền chắp tay nói:
- Huyết Ảnh sư huynh.
Tuy Huyết Ảnh sư huynh có yếu chút về luận đạo nhưng nếu tính về chiến đấu mặt đối mặt thì lại được sếp vào hạng đứng đầu trong hàng ngũ đệ tử đời thứ ba.
- Sư đệ lần này đã thắng liên tiếp ba Tử Phủ tu sĩ rồi lại thêm cả ta, Bạch Tuyết và Độc Huyết. Bây giờ đánh với Bắc Sơn Huyền Thang ta cảm thấy thật sự khâm phục. Huyền Thang sư đệ có cảnh giới ngộ Đạo cực cao mà Kỷ Ninh sư đệ ngươi lại có thiên tư trác tuyệt. Ai thắng ai thua còn khó đoán. Ta nguyện bỏ ra một bảo vật để làm tăng thêm niềm vui chiến thắng. Chỉ cần Kỷ Ninh sư đệ thắng được Huyền Thang sư đệ thì ta sẽ lập tức đưa bảo vật này cho sư đệ ngươi.
Lời vừa dứt.
Xung quanh trở nên xôn xao. Huyết Ảnh sư huynh nói như vậy thì rõ ràng là hơi 'làm giảm' mặt mũi của Bắc Sơn Huyền Thang, hơn nữa rõ ràng là tỏ ý muốn gần gũi với Kỷ Ninh.
- Hừ.
Bắc Sơn Huyền Thang hơi thầm bực bội. Nhưng vị Huyết Ảnh sư huynh này lại là một trong những kẻ không nên động vào ở hàng ngũ đệ tử đời thứ bao. Vì thế nên hắn vẫn chỉ hơi mỉm cười.
- Thế này thì thật khó quá.
Kỷ Ninh liền nói.
- Không cần phải khiêm tốn.
Huyết Ảnh sư huynh nói:
- Bảo vật này chính là pháp bảo nhân giai, lại không hữu dụng với ta lắm. May mắn trong một lần chấp hành nhiệm vụ Ứng Long Vệ tiến vào trong tiên phủ, ta tiện tay lấy được một bộ kiếm trận. Ta thấy sư đệ giỏi điều khiển phi kiếm, hơn nữa lại có thể điều khiển được nhiều…(còn tiếp)