Nếu như không có kiếm pháp vượt qua Thiên Đạo cực hạn, như vậy Thích Ngục Chân Thần ngăn cản sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều, nhưng bây giờ sáu cánh tay đi ngăn cản một thanh kiếm, cũng cực kỳ cố sức.
. . .
Vô Ảnh Thức quỷ dị mờ ảo, còn nhanh hơn điện.
Phảng phất như thiên địa sụp đổ, Thiên Băng Thức hung mãnh nhất.
Tích Huyết Thức tựa như thích khách, lập tức bộc phát, tốc độ nhanh nhất.
Kiếm chiêu của Kỷ Ninh liên tục biến ảo, Vô Ảnh Thức làm cho trong lòng Thích Ngục Chân Thần run sợ chật vật, kiếm pháp này quá quỷ dị khó tìm.Thiên Băng Thức thuần túy dùng lực áp người, mỗi lần đều nện Thích Ngục Chân Thần bay ngược.Tích Huyết Thức thì cực kỳ sắc bén, mỗi lần Kỷ Ninh ra một kiếm này, đều để Thích Ngục Chân Thần chảy mồ hôi lạnh, kỳ thật lần trước giao thủ ngăn cản Tích Huyết Thức này vẫn rất nhẹ nhàng, dù sao ít biến hóa, chú trọng tốc độ nhanh hơn. Nhưng lúc này tốc độ của Kỷ Ninh càng nhanh hơn, mặc dù biến hóa ít hơn nữa, một khi tốc độ nhanh đến trình độ nào đó, liền để cho Thích Ngục Chân Thần run sợ. Nếu như mau nữa, chỉ sợ Thích Ngục Chân Thần ngay cả chặn cũng không kịp, trực tiếp bị một kiếm xỏ xuyên qua đầu lâu.
- Ta nhận thua.
Bỗng nhiên một giọng nói vang lên.
Kỷ Ninh sững sờ.
Thích Ngục Chân Thần xa xa tránh lui, hắn nhìn Kỷ Ninh, trong mắt có không cam lòng cùng với bất đắc dĩ.
- Nhận thua?
Kỷ Ninh có chút kinh ngạc, tuy lần này là vì Khuy Thiên Thái Hạo Tháp, thế nhưng mà Thích Ngục Chân Thần đích thật là đối thủ cực kỳ khó tìm, mặt đối với Minh Nguyệt Kiếm Thuật của mình, vậy mà có thể chống đỡ hơn mười kiếm, quả thực không thể tưởng tượng nổi, Kỷ Ninh cho rằng có đối thủ như vậy ma luyện mình, là sự tình rất cao hứng.
Dù sao cùng Tổ Thần Tổ Tiên giao thủ, Kỷ Ninh tạm thời còn không có ý định này.
Bởi vì toàn bộ Thế Giới lao lung, Tổ Thần Tổ Tiên bị giam giữ tổng cộng chỉ mười sáu vị! Những Tổ Thần Tổ Tiên này, mỗi người đều mạnh hơn mình. Có thể thành Tổ Thần Tổ Tiên, ở đạo ngộ cũng sẽ không thấp. Không phải những tù phạm Chân Thần Chân Tiên này có khả năng so sánh, chỉ sợ luận một ít chiêu thức tiến công, mình không nhất định có thể thắng người khác.
Tựa như luận chiêu thức, tuy mình là Kiếm Lực tầng thứ năm, lại siêu việt Thiên Đạo cực hạn. Thế nhưng Thích Ngục Chân Thần là Thái Cực chi lực, Vô Cực chi lực đều ở tầng thứ năm, lẫn nhau kết hợp, tuy thần thể yếu hơn mình một ít, nhưng như trước kiên trì lâu như vậy.
Những Tổ Thần Tổ Tiên kia, mình bây giờ còn đừng nghĩ.
Tuy nói có thần kiếm Tử Quang Quỳnh. . . Mình đi chiến đấu một phen, cũng có nắm chắc tránh lui nhất định. Thế nhưng ai biết ở trong những Tổ Thần Tổ Tiên này, có một ít thủ đoạn đặc thù hay không, dù sao những người này luận thần thể, Kim Đan, đều có thể so sánh với Vạn Ma chi chủ! Tồn tại như vậy, không thể theo như lẽ thường, cho dù ở Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, bọn hắn cũng là tồn tại gần với ba vị Cửu Phương quốc chủ.
Cửu Phương Hỗn Độn Quốc, pháp môn so với Tam Giới thì càng tiên tiến chút ít.
Mười sáu vị Tổ Thần Tổ Tiên này, Kỷ Ninh không có cách nào dự đoán, cũng không có ngọn nguồn. Một khi bản tôn giao chiến bị diệt sát, muốn tu luyện trở lại, là rất không dễ dàng. Bởi vì bản tôn của Kỷ Ninh, hôm nay đã là Chân Thần.
Vượt qua đại cảnh giới.
Một phân thân đột phá, phân thân khác đều theo chân đột phá. Đây là một loại quy tắc trong tối tăm, lúc đột phá, đó là Hỗn Độn bắt đầu khởi động, lực lượng chủ động quán thâu đến trong cơ thể, lúc ấy các phân thân của Kỷ Ninh cũng đồng dạng được lực lượng Hỗn Độn quán thâu.
Cái phân thân kia là Chân Thần. . . Muốn tu luyện ra mười bảy phân thân, sẽ cần hao phí thời gian cực kỳ lớn.
- Đúng, nhận thua, lần trước ngươi ba đầu sáu tay, ta cũng có thể nhẹ nhõm ngăn cản.
Thích Ngục Chân Thần lắc đầu.
- Hiện tại ta thi triển thần thông sáu tay, ngươi chỉ dùng một thanh kiếm, ta cũng ngăn cản cố sức như thế, tâm thần tiêu hao thật lớn. Cảm giác tối đa chỉ có thể chịu được mấy kiếm, ta cũng phải thua không thể nghi ngờ. Kiếm pháp của ngươi tăng lên nhanh như vậy, lại có kiếm pháp vượt qua Thiên Đạo cực hạn, thua ngươi, ta tâm phục khẩu phục. Ba kiện Hỗn Độn kỳ bảo của ta cũng có thể cho ngươi, nhưng ta hi vọng. . . tương lai ngươi có năng lực, có thể thả ta tự do.
- Tốt.
Kỷ Ninh gật đầu.
Tương lai, mình sẽ tuân theo bổn mạng thệ ngôn, giống như Nữ Oa Nương Nương ly khai Tam Giới tiến vào Hỗn Độn vô tận, thời điểm tìm được Thiên Thương Cung, có năng lực thả những tù phạm thần phục này cũng không có gì.
******
Thích Ngục Chân Thần am hiểu phòng thủ như vậy, bản thân chính là một thế hệ cực kỳ tiếc mệnh, hắn ngoan ngoãn cúi đầu thần phục là chuyện rất bình thường.
Kỷ Ninh sưu hồn xong, cầm ba kiện Hỗn Độn kỳ vật liền rời đi.
- Thực lực có thể lợi hại như vậy, ở Chân Thần Chân Tiên chói mắt như thế, quả thật là có chút kỳ ngộ.
Sau khi Kỷ Ninh sưu hồn liền biết được, Thích Ngục Chân Thần đã từng đạt được truyền thừa của một vị Thế Giới Thần, còn chiếm được bốn kiện Hỗn Độn kỳ bảo, Khuy Thiên Thái Hạo Tháp là một cái trong số đó, Thích Ngục Chân Thần dùng hai kiện Hỗn Độn kỳ bảo khác đổi đôi Minh Phong Liệt Không Côn, hắn có thể dùng Chân Thần chi thân cùng Tổ Thần Tổ Tiên giao thủ, đôi Minh Phong Liệt Không Côn kia là không thể bỏ qua công lao.
Thích Ngục Chân Thần cũng từ trong truyền thừa kia học được thần thông lợi hại, đáng tiếc loại truyền thừa này đều là có bổn mạng thệ ngôn trói buộc, mặc dù sưu hồn cũng không cách nào điều tra.
Kỷ Ninh điều tra trí nhớ của rất nhiều Chân Thần Chân Tiên, có thể đi đến một bước này, đều có được kỳ ngộ của riêng mình.
- Hô.
Kỷ Ninh đáp xuống trên một ngọn núi, tay lật lên, liền xuất hiện một tiểu tháp.
Tiểu tháp chỉnh thể là màu trắng bạc, phía trên có một tầng kim quang nhàn nhạt, thân tháp thì hình dáng Kim Tự Tháp. Kỷ Ninh nâng tiểu tháp, liền ẩn ẩn cảm thấy thời không chung quanh tiểu tháp có chút hỗn loạn, dưới tình huống bình thường, thời không là cực kỳ vững chắc, tồn tại như Bồ Đề Đạo Tổ có thể ảnh hưởng thời không, mà tiểu tháp này đồng dạng cũng có thể làm được.
- Luyện hóa.
Thần lực của Kỷ Ninh xâm nhập, nhanh chóng luyện hóa Hỗn Độn kỳ bảo này, trong tích tắc luyện hóa thành công, khí tức của tiểu tháp hoàn toàn thu liễm, cũng trở nên bình thường, cũng không còn thả ra kim quang.
Không luyện hóa, bảo vật đều có được uy năng của mình.
Một khi luyện hóa, đây hết thảy theo tâm ý của chủ nhân, biến ảo bộ dáng mặt ngoài cũng dễ dàng.