- Tính của hắn vốn như thằng điên mà lại.
Lão già lưng còng cười nói:
- Không cần phải để ý tới hắn. Nhưng về Kỷ Ninh...các ngươi cũng đừng nhúng tay vào quá. Huyền Cơ lão tổ kia đã có sát tâm nặng như thế thì các ngươi có muốn cản cũng không được. Tốt rồi, ta trở về đây. Đáng tiếc, Kỷ Ninh kia đúng là một hạt giống tốt. Thật sự đáng tiếc.
Nói xong lão già lưng còng liền rời đi.
...
Ở một không gian khác. Trong Thủy Phủ.
Kỷ Ninh hiện đang ở trong đại điện, vừa liếc mắt một cái đã thấy con gấu lớn lông vàng và lão ngưu đen.
- Tiền bối.
Kỷ Ninh mở miệng.
- Ngươi vừa gây đại họa ở bên ngoài đúng không?
Con gấu lớn lông vàng nói:
- Làm sao mà phải vội vội vàng vàng ra lệnh di dời toàn bộ người trên đảo Minh Tâm đi thế?
- Đúng là đã chọc vào đại họa.
Kỷ Ninh liền nói:
- Ta có...
Con gấu lớn lông vàng chặn cứng Kỷ Ninh lại:
- Ta hỏi ngươi, chuyện ở bên ngoài đã được sắp xếp ổn thỏa chưa?
- Sắp xếp ổn thỏa rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Ừ.
Con gấu lớn lông vàng gật đầu:
- Ta có thể cảm giác được lòng ngươi đang tràn ngập lo lắng. Lúc này tâm thần ngươi đang rối loạn. Trước tiên tới Tinh Thần Điện, đọc Tinh Thần quyển đi, đọc xong tĩnh tâm thì tới tìm ta nói chuyện.
Kỷ Ninh ngẩn ra:
- Đọc sách ở Tinh Thần Điện?
- Đi mau.
Con gấu lớn lông vàng lại nhắc.
- Vâng thưa tiền bối.
Kỷ Ninh không dám làm trái, nhanh chóng tới Tinh Thần Điện.
Trong Tinh Thần Điện.
Kỷ Ninh ôm bộ sách trong gian nhà tranh ra cái bàn đá ở bên ngoài, ngồi trên ghế đá, bắt đầu nén lo lắng trong lòng lại để đọc. Sau khi giết Thiếu Viêm Nông, chia tay Cửu Liên, bố trí yêu tộc Tiên phủ đóng quân bảo vệ cho bộ tộc của mình. Nghĩ tới Thiếu Viêm tộc, trong lòng Kỷ Ninh lại thêm ngàn vạn ý niệm, cực kỳ mạnh mẽ.
- Hôm nay, Xương Lai tới bái kiến ta...
Tiếng đọc của Kỷ Ninh quanh quẩn khắp nơi. Những dòng chữ nhìn như bình thường kia vang lên lại ẩn chứa sự lôi cuốn tới kỳ lạ. Cứ thế làm cho lòng Kỷ Ninh yên tĩnh trở lại, thậm chí còn dần dần rơi vào tình trạng ngộ đạo trầm tĩnh.
Yên lặng,
Xa xôi.
Làm lòng Kỷ Ninh xóa hết mọi thứ. Kỷ Ninh ngẩng đầu lên nhìn ngôi sao trên trời.
Bỗng nhiên...trời đổ mưa, dòng nước như sợi tơ bay lả tả khắp nơi, rơi xuống cả người Kỷ Ninh.
Mưa càng ngày càng nặng hạt, trong vùng trời đất này mưa bắt đầu trút xuống từng cơn. Kỷ Ninh không hề né tránh, cũng không dùng nguyên lực ngăn cản, mà cứ thể để mặc cho mưa rơi xuống người. Hắn cảm nhận được một điều gì đó cực kỳ thân thiết mà trước tới nay chưa từng cảm nhận được. Loại cảm giác thân thiết này làm cho hắn say sưa.
Bỗng nhiên...
Một luồng không khí khó tả bắt đầu bao phủ Kỷ Ninh. Đó chính là không khí của Đạo!
Cả người Kỷ Ninh như thực thể tồn tại của Đạo.
- Vũ Thủy Chi Đạo?
Con gấu lớn lông vàng cùng lão ngưu đen cực kỳ kinh ngạc.
- Vậy mà có thể hiểu ra. Tuy rằng trong mười năm ở hồ Dực Xà, Kỷ Ninh đã có tiến bộ rất lớn. Vũ Thủy Chi Đạo cũng đã hiểu sâu hơn. Nhưng tới bước cuối cùng thì vẫn còn kém một chút. Mà bình thường ngộ Đạo càng tới cuối thì càng gian nhan. Không biết Kỷ Ninh đã trải qua chuyện gì, mà làm cho cả người như được gột rửa. Vậy mà có thể lập tức hiểu ra Vũ Thủy Chi Đạo!
Con gấu lớn lông vàng sợ hãi than.
Lão ngưu đen gật đầu:
- Đúng là hắn đã trải qua việc gì đó có ảnh hưởng rất lớn.
Mưa biến mất, Kỷ Ninh nhìn lên ngôi sao trên trời. Liệt Hỏa Chi Đạo, Tật Phong Cho Đạo, Kiếm Đạo đều có chỗ bổ ích. Đặc biệt là Kiếm Đạo, sau khi đạt tới 'Đại Đạo Vực Cảnh', rồi lại ngộ ở Tinh Thần Điện làm cho cảnh giới tiếp tục thêm vững chắc.
Rốt cuộc tất cả đều ngừng lại.
- Ta đã ngộ trong bao lâu?
Kỷ Ninh mở miệng nói.
- Không lâu lắm, mới nửa canh giờ.
Con gấu lớn lông vàng cười nói:
- Nhưng trong nửa canh giờ này, ngươi đã tiến bộ rất lớn, đúng là đi liền một mạch.
Kỷ Ninh lộ ra vẻ mặt bình tĩnh vốn có, tươi cười:
- Ta cũng cảm thấy mình đã tiến bộ. Ta đã hiểu được Vũ Thủy Chi Đạo. Thậm những Đạo về Thủy khác cũng được ta hiểu thêm chút ít.
- Cái này gọi là từ một thứ mà suy ra nhiều thứ.
Con gấu lớn lông vàng nói:
- Hiện tại ngươi đã hiểu toàn bộ Vũ Thủy Chi Đạo. Ở phương diện Thủy không ngừng đi lên như thế thì từ một thứ suy ra nhiều thứ cũng là bình thường. Đáng tiếc rằng Liệt Hỏa Chi Đạo và Tật Phong Chi Đạo của ngươi, tuy đã có tiến bộ nhưng vẫn còn cách bước nắm giữ hoàn toàn không ít.
Kỷ Ninh gật đầu.
Trong ba Đạo thì Vũ Thủy Chi Đạo được mình hiểu ra đầu tiên và cũng có cảnh giới cao nhất. Mức độ hiểu về Liệt Hỏa Chi Đạo cũng không kém Vũ Thủy Chi Đạo bao nhiêu. Nhưng lần này vẫn không thể hiểu được. Tật Phong Chi Đạo thì vẫn kém hơn hai Đạo kia.
- Không ngờ ngươi đã nắm giữ được 'Vực Cảnh Đại Đạo'.
Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh:
- Kiếm Tiên đều giỏi tấn công. Đạt tới Vực Cảnh Đại Đạo là thực lực của ngươi tăng lên không ít tí nào. Hiện tại, ngươi đã nắm giữ thêm Vũ Thủy Chi Đạo hoàn chỉnh. Ngươi hoàn toàn có thể dung nhập toàn bộ Vũ Thủy Chi Đạo vào trong Kiếm Đạo.
Kiếm Đạo vốn là một loại Đạo về việc vận dụng.
Người hiểu được nó có thể dùng tất cả mọi thứ thông qua Kiếm Đạo để thi triển ra!
- Ta thử xem sao.
Kỷ Ninh mỉm cười, ngón trỏ và ngón giữa cùng tạo thành kiếm chỉ.
Không gian xung quanh bỗng nhiên đổ mưa phất phơ ở mọi chỗ. Mỗi một giọt mưa ẩn chứa uy lực cực kỳ đáng sợ. Cả trời đất xung quanh như ngưng đọng lại. Nếu như có một tên Vạn Tượng chân nhân ở đây thì e là kẻ đó sẽ bị áp lực đè xuống làm cho không thể động đậy nổi. Đây chính là do sau khi nắm giữ một Đạo hoàn chỉnh, có thể thuyên chuyển uy lực của 'Đạo' làm không gian xung quanh bị mình khống chế.
Chiêu này gọi là 'Tự Thành Thiên Địa'
- Mở.
Kỷ Ninh bỗng nhiên vung kiếm chỉ lên.
Rầm rầm!
Một đường kiếm quang màu nước xẹt qua trời cau, để lại dấu vết trên không trung, rất lâu vẫn không biến mất.
- Kiếm pháp tốt, thật sự là kiếm pháp tốt.
Con gấu lớn lông vàng khen.
- Hơn cả tốt ấy chứ. Cho dù là Tán Tiên e là cũng không hơn thế này được. Hơn nữa rất nhiều Tán Tiên còn không thể bằng được Kỷ Ninh ấy chứ.
Lão ngưu đen kinh ngạc hô lên.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
Thông thường, Nguyên Thần đạo nhân đều ở mức Đạo Chi Vực Cảnh.
Tán Tiên thông thường nắm giữ một Đạo hoàn chỉnh.