- Tiểu Đạo là Tiểu Đạo, Đại Đạo là Đại Đạo, Thiên Đạo là Thiên Đạo!
Con gấu lớn lông vàng cảm khái:
- Ba thứ này khác nhau rất xa. Như Thư Hoa tiên nhân, hắn có thể ngộ ra được chín Đạo hoàn chỉnh. Nhưng có cho hắn thêm một ngàn vạn năm nữa, hắn cũng chẳng thể ngộ ra được một cái Đại Đạo! Như chủ nhân ta là Thần Ma Hỗn Độn, vừa sinh ra đã hiểu rõ sinh mệnh, nắm giữ một Đại Đạo. Sau này còn ngộ ra nhiều Đại Đạo khác, Đạo bình thường thì lại còn nhiều hơn nữa Đáng tiếc, chi tới tận lúc tạo dựng động phủ này, chủ nhân cũng chưa từng nắm giữ một Thiên Đạo nào.
Lỗ tai của Kỷ Ninh dựng lên.
Tam Thọ đạo nhân?
Hiểu rõ sinh mệnh, sinh ra từ hỗn độn là đã nắm trong tay một Đại Đạo? Nắm trong tay rất nhiều Đại Đạo?
- Cứ ngộ thật tốt đi. Tư chất của ngươi còn cao hơn cả đám Thư Hoa. Phải ngộ ra một Đại Đạo thì mới có thể trở thành người bản lĩnh lớn tung hoành tam giới. Khi đó ngươi mới có thể so sánh với sư phụ Tam Thọ đạo nhân.
Con gấu lớn lông vàng nhìn Kỷ Ninh:
- Trong thế giới mà vương triều Đại Hạ thống lĩnh này, ngươi có thể là người đầu tiên nắm giữ Kiếm Đạo, một loại Đại Đạo.
Kỷ Ninh lập tức sôi trào nhiệt huyết.
Bất kể là Bắc Hành tiền bối hay Thư Hoa tiên nhân mạnh hơn, mặc dù có thể đi rất xa trên Kiếm Đạo. Nhưng tới mức nắm Kiếm Đạo trong tay thì vẫn còn kém không ít. Dù vậy, họ cũng đã trở thành tồn tại lớn mạnh uy chấn vương triều Đại Hạ. Thậm chí là Tán Tiên mà có thể so sánh với Thiên Tiên. Nếu như mình thật sự nắm giữ Kiếm Đạo thì đúng là một người lợi hại giữa tam giới rồi.
- Tư chất của ta còn cao hơn Thư Hoa tiên nhân, lại còn có được thần thông Trích Tinh Thủ. Có thể khởi điểm cao hơn.
Kỷ Ninh thầm nghĩ:
- Lại còn được cả Thủy Phủ trợ giúp. Với từng ấy điều kiện, nếu không thể trở thành một Kiếm Tiên nắm giữa Kiếm Đạo trong tay thì ta chỉ có thể tự trách mình thôi.
Kỷ Ninh hào khí vạn trượng.
Bắc Hành tiền bối?
Thư Hoa tiên nhân?
Chính mình cũng muốn trở thành một Kiếm Tiên mạnh mẽ, thậm chí còn phải là Kiếm Tiên mạnh nhất vương triều Đại Hạ! Rồi sau này trở thành Kiếm Tiên tung hoành tam giới, tiếng tăm lẫy lừng!
- Chín tầng mây bay chồng lên mặt đất. Hành trình ngàn dặm, nước chảy dưới chân. Còn đường là còn muốn đi.
Lúc này, Kỷ Ninh đi vào trong gian nhà tranh, lấy một bộ sách ra. Đúng là ‘Tinh Thần cuốn đầu’, ‘Tinh Thần cuốn hai’.
Sau khi đặt bộ sách này lên cái bàn ngoài gian nhà tranh, Kỷ Ninh ngồi lên ghế đá.
Mở ra cuốn đầu. Kỷ Ninh bắt đầu đọc lên.
- Hôm nay, Xương Lai Kiến tới bái kiến ta, xin ta đi giúp hắn.
Kỷ Ninh đọc lên. Một đám âm thanh rất bình thường. Nhưng khi những âm tiết này ở cùng một chỗ thì lại trở thành âm thanh diệu kỳ nhất của ‘Đạo’ Tự nhiên cứ thế dẫn dắt tâm của Kỷ Ninh bắt đầu sáng rõ, ngộ Đạo tới cảnh giới sâu xa hơn
Đôi mắt sâu kín của Kỷ Ninh nhìn lên từng ngôi sao trên trời.
Phù.
Gió thổi. Từng đợt gió nhẹ thổi qua. Kỷ Ninh đứng dậy cất bước. Cả người hắn dần hòa vào trong gió như một con chim đại bạng đang bay lượn giữa đầu gió gào thét. Thân hình hắn lóe lên như độn thuật rồi biến mất ở chỗ này, xuất hiện ở một chỗ khác theo cơn gió.
Đây mới thực sự là ‘Phong Dực độn pháp’.
- Tật Phong Chi Đạo.
Con gấu lớn lông vàng gật đầu nhẹ:
- Lại thêm một Đạo nữa đạt tới Đạo Chi Vực Cảnh. Xem ra trong bốn năm này, Kỷ Ninh đã tiến bộ không ít.
Trong bốn năm, Kỷ Ninh đã có được lương lớn cảm ngộ và tích lũy. Mà những tích lũy này điều được Tinh Thần Điện dẫn dắt nên vừa gặp là đã bùng lên.
Khi Kỷ Ninh đang đọc Tinh Thần quyển để ngộ Đạo trong Tinh Thần Điện Thủy Phủ thi ở trong An Thiền thành xa xôi.
Trong Hắc Bạch học cung.
- Ta và Kỷ Ninh sư huynh đã hoàn thành xong nhiệm vụ Ứng Long Vệ. Kỷ Ninh sư huynh trở về quê của hắn ở Yên Sơn. Mà ta thì nếu đi Yên Sơn lại cũng không có nhiều trợ giúp về khôi lỗi nên quay lại.
Mộc Tử Sóc cười nói. Người đang đối diện với hắn là Cửu Liên sư tỷ mặc áo bào màu xanh da trời ngồi ở bên.
Cửu Liên sư tỷ cười gật đầu:
- Hai vị sư đệ thật lợi hại. Chỉ thời gian ngắn như vậy mà đã có thể trở thành Ứng Long Vệ. Ta tới giờ vẫn còn chưa thành Ứng Long Vệ đâu đấy.
- Sư tỷ hiện giờ đã đạt tới cảnh giới Vạn Tượng nên chắc cũng dễ trở thành Ứng Long Vệ thôi.
Mộc Tử Sóc nói.
- Không vội, để tới khi thực lực của ta cao tới một mức nhất định rồi vào Ứng Long Vệ cũng không muộn.
Cửu Liên sư tỷ chần chờ một chúi rồi hỏi:
- Đúng rồi, Kỷ Ninh sư huynh trở về quê ở Yên Sơn. Ngươi có biết hắn tới chỗ nào ở Yên Sơn không?
Mộc Tử Sóc nói:
- Hồ Dực Xà ở Yên Sơn! Sư huynh nói, sau này sẽ đợi ta ở đó!
- Ừ, hồ Dực Xà!
Cửu Liên sư tỷ gật đầu nhẹ, lặng yên ghi nhớ cái tên này rồi lập tức mỉm cười đứng dậy:
- Ta không quấy rầy sư đệ nữa. Ta về trước đây.
Cửu Liên lập tức đứng lên pháp bảo Tuyết Bạch Liên Hoa, bảy thẳng về phía xa xa.
Khi vừa bay lên trời cao, trong mắt của Cửu Liên có chút vui vẻ:
- Hồ Dực Xà Yên Sơn à? Sư phụ cũng nói ta đã ở môn phái lâu rồi, nên đi ra ngoài kiếm thêm hiểu biết. Ừ. Lần này tới hồ Dực Xà ở Yên Sơn luôn.
Đến ngày hôm sau.
Cửu Liên và sư muội của nàng rời Hắc Bạch học cung ra ngoài lưu lạc. Trước tiên, hai người bọn họ đi tới hồ Dực Xà ở Yên Sơn.
Trong Tinh Thần Điện ở Thủy Phủ.
Không gian trong Tinh Thần Điện lúc thì nổi cuồng phong, lúc thì lửa cháy đầy trời, lúc thì mưa bay lả tả.
Còn Kỷ Ninh thì hô phong hoán vũ như thể không gì không làm được.
- Quả đúng là thiên tài.
Con gấu lớn lông vàng đứng trong gian nhà tranh nhìn ra, nhịn không được cảm thán:
- Trong bốn năm ngắn ngủi mà đã có thể tiến bộ tới mức này.
- Đúng là lợi hại.
Đôi mắt trâu của lão ngưu màu đen trợn tròn:
- Chỉ cần đứa nhỏ này không vấp phải sơ suất, không chết trên đường thì việc hắn tới được tầm cao như Thư Hoa tiên nhân cũng không phải vấn đề lớn.
Con gấu lớn lông vàng liếc mắt nhìn lão ngưu màu đen:
- Đừng đem chủ nhân ngươi ra so sánh. Chủ nhân ngươi ở giai đoạn Địa Tiên còn không vượt qua được tầng thứ bảy Chiến Thần Điện Có Thủy Phủ trợ giúp hắn mà cuối cùng cũng chỉ là một Tán Tiên. Tư chất như thế sao có thể so sánh với Kỷ Ninh này? Bất kể là nhận thức, tâm tính, Kỷ Ninh đều cao hơn chủ nhân ngươi.
Lão ngưu màu đen cười thật thà.