Thần Vương nghiêm túc nói:
- Mặc kệ thế nào chúng ta đã trả giá rất cao nên càng cần thắng trận chiến tranh này.
***
Thời gian trôi qua từng ngày.
- Có chuyện gì thế này? Bên Vô Gian môn không rút lui?
- Vô Gian thành còn y nguyên.
Trên tường thành Bát Long Vân thành hay có nhóm Thiên Thần Chân Tiên, một số tướng quân thống lĩnh quan sát. Tòa thành Thanh Hồ màu đen nguy nga vẫn còn đó.
- Bọn họ tổn thất thảm trọng, Thất Diệu Thiên Thần của chúng ta mạnh hơn Ma Thần Ba Mắt bên họ nhiều, tại sao không chịu rút lui?
- Lần trước bọn họ chạy nhanh quá, nếu lại đánh sẽ diệt sạch hết!
Bên Xích Minh giới vực tăng vọt sĩ khí.
Xích Minh Đạo Tổ mệnh lệnh đại quân đi khiêu chiến, nhưng Vô Gian môn cố thủ không ra.
***
Từ đại chiến lần trước rất nhanh đã trôi qua một tháng.
Trong thế giới non xanh nước biếc.
Đây là thế giới rộng lớn chứa trong pháp bảo Tử Hà Châu. Lúc trước Kỷ Ninh dời các tộc nhân Kỷ thị đến đây. Bạch thúc, Mộc Tử Sóc, Tiểu Thanh, Thu Diệp sống trong chỗ này. Giờ Kỷ Ninh đưa Dư Vi đến đây, đương nhiên nguyên thần thứ hai vẫn ở trong Bát Long Vân thành tùy thời chờ lên.
Đây là một viện lạc yên tĩnh.
Kỷ Ninh, Kỷ Lưu Chân, Bạch thúc, Tiểu Thanh, Mộc Tử Sóc ở chỗ này. Kỷ Ninh ngồi trên ghế, đôi khi ngước đầu nhìn căn phòng đóng kín, sư tỷ Dư Vi và Thu Diệp ở trong căn phòng đó.
Mộc Tử Sóc cười nói:
- Ngươi nhìn sư huynh xem, không nói một tiếng mà sắc mặt đã hơi thay đổi.
Thân hình Bạch Thủy Trạch cao to nằm sấp một bên cười nhìn Kỷ Ninh:
- Sắp làm phụ thân rồi đương nhiên phải khác.
Bạch Thủy Trạch rất vui mừng, Ninh nhi rốt cuộc sắp làm phụ thân, có tử tự.
Bạch Thủy Trạch cười nói:
- Ninh nhi đừng nôn nóng, cứ chờ từ từ. Mấy năm Ninh nhi còn chờ được thì kém gì một chốc?
Kỷ Ninh gật đầu:
- Ừm.
Sư tỷ là Thiên Tiên, sinh hài tử rất an toàn, nhưng tưởng tượng hài tử của mình sắp đến cõi đời này làm Kỷ Ninh căng thẳng hồi hộp. Hắn có thể chăm sóc tốt cho đứa bé không? Có thể bảo vệ tốt không?
Mộc Tử Sóc ở một bên cảm khái:
- Mang thai năm năm hai tháng, không biết hài tử của sư huynh có bộ dạng gì.
Kỷ Ninh càng hồi hộp hơn.
Không biết trải qua bao lâu, đột nhiên . . .
Một giọng con nít trong trẻo vọng ra từ căn phòng, còn có tiếng Thu Diệp hét lên.
- Hài nhi bái kiến mẫu thân, ủa, phụ thân của ta đâu?
Kỷ Ninh đang rất căng thẳng chợt cứng người.
Giọng Dư Vi vang trong phòng:
- Khoan nôn nóng, mặc quần áo vào rồi hẵng ra ngoài.
Thu Diệp sốt ruột nói:
- Chúng ta chuẩn bị y phục quá nhỏ . . .
Rầm!
Cửa phòng văng ra, một đứa bé tóc rối, mông trần chạy nhanh ra. Nhóm Kỷ Ninh nhìn ra ngay đứa bé là con gái, da non nớt búng ra nước, đôi mắt tràn ngập linh tính, đặc biệt giữa trán có thần văn lửa.
Lửa vòng quanh bé gái, trông như tiên đồng trong lửa.
Rầm!
Cô bé rất vui vẻ đuổi theo cửa phòng bay ra, lại đá một cước tan nát cửa gỗ. Cô bé lộ vẻ mặt hưng phấn, liếc mắt qua Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Kỷ Lưu Chân, Bạch Thủy Trạch.
Giọng cô bé trong trẻo hỏi:
- trong các ngươi ai là phụ thân của ta?
Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bạch thúc ngơ ngác nhìn, một lúc lâu sau mới phản ứng lại.
- Trời ơi.
Mộc Tử Sóc chớp mắt:
- Đây . . . đây là mới sinh ra sao?
Kỷ Lưu Chân ngây người:
- Trong truyền thuyết con của tiên ma rất ghê gớm nhưng đây là lần đầu tiên ta thấy tận mắt, quá . . .
- Hài tử của Ninh nhi và Dư Vi...
Vô Gian môn hoang mang:
- Ninh nhi ngoan như vậy, Dư Vi cũng hiền dịu mà sao sinh ra nữ nhi . . .
Đạo tâm của Kỷ Ninh rất giỏi, hắn là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh, cười nói:
- Không thể trần truồng chạy lung tung, ở bên ngoài phải mặc đồ nếu không sẽ bị cười chê. A, cơ thể của ngươi là con nít ba tuổi, lúc trước mẫu thân ngươi không chuẩn bị bộ đồ cỡ lớn như vậy, nhưng đồ bình thường không chịu nổi ngươi bẩm sinh điều khiển lửa đốt cháy.
Kỷ Ninh chỉ từ xa.
Vèo!
Các tia lửa và dòng nước đan xen vòng quanh người cô bé, rất nhanh hình thành cái yếm đỏ cho con nít, rất đáng yêu.
Cô bé nhìn Kỷ Ninh chằm chằm:
- Ngươi là phụ thân của ta?
Bị nữ nhi nhìn đăm đăm, trong lòng Kỷ Ninh rất là thỏa mãn. Chủ yếu vì nữ nhi nhà mình siêu đáng yêu, là con cưng của thiên địa mới vừa sinh ra đã linh tú thông tuệ thế này.
Kỷ Ninh mỉm cười gật đầu:
- Ừm!
- Hắn là phụ thân của ngươi.
Dư Vi, Thu Diệp ra khỏi phòng, biểu tình rất đặc sắc. Đặc biệt là Dư Vi, tâm tình siêu phức tạp. Hài tử mới sinh ra đã lớn như vậy, còn biết nói, có thể chạy như bay, khống chế lửa. Hơi làm người bất ngờ, mặc dù con của tiên ma sẽ có chút gì đặc biệt nhưng đa số khi mới sinh chỉ là trẻ sơ sinh.
Cô bé xoắn ngón tay nhìn Kỷ Ninh:
- Ta ở trong bụng mẫu thân nghe bên ngoài nói chuyện, biết phụ thân của ta tên Kỷ Ninh. Ngươi tên là Kỷ Ninh?
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Đúng, ta là Kỷ Ninh.
Cô bé hai đầu gối quỳ xuống, dập đầu:
- Hài nhi kính chào phụ thân. Phụ thân, mẫu thân.
Cô bé siêu hưng phấn nhìn Kỷ Ninh, Dư Vi:
- Hai người đã đặt tên cho nhi chưa?
Kỷ Ninh, Dư Vi nhìn nhau. Nữ nhi này nằm ngoài dự đoán của bọn họ nhưng hai người chẳng phải người bình thường.
Kỷ Ninh cười nói:
- Sư tỷ, việc đặt tên sư tỷ từng nói sẽ do sư tỷ nghĩ ra.
Dư Vi nhẹ gật đầu nói:
- Là nữ nhi thì gọi là Minh Nguyệt đi.
Kỷ Ninh sửng sốt:
- Minh Nguyệt?
Năm xưa ở đại hội tiên duyên, Kỷ Ninh nhất minh kinh nhân. Trong đại hội tiên duyên, bên trong Minh Nguyệt Sơn Thủy Đồ, hắn và sư tỷ định tình, thành đạo lữ.
Kỷ Ninh nhìn cô bé trong ngọn lửa, nói:
- Từ hôm nay trở đi ngươi tên laf Kỷ Minh Nguyệt.
Cô bé vui vẻ chạy nhanh trong đình viện, lặp đi lặp lại tên của mình, rất là hưng phấn:
- Kỷ Minh Nguyệt? Kỷ Minh Nguyệt? Ha ha, Kỷ Minh Nguyệt, Kỷ Minh Nguyệt . . .
Tiểu Thanh đến gần nhỏ giọng nói:
- Chủ nhân, sao ta thấy nữ nhi của chủ nhân điên còn hơn nhiều bé trai, mới sinh ra đã thế này rồi, ta không dám tưởng tượng sau này sẽ ra sao.
Kỷ Ninh gật đầu nói:
- Sau này phải dạy dỗ nhiều.
***
Nữ nhi Minh Nguyệt có thiên phú rất cao, vừa sinh ra đã là thân thể Thần Ma sánh ngang cảnh giới Tử Phủ, có thể điều khiển lửa. Thật ra chuyện này cũng bình thường thiên địa dựng dục ra Thần Ma yếu nhất cũng phải là cảnh giới Tiên Thiên. Dựng dục trong hỗn độn cường đại thì càng có Hỗn Độn Thiên Thần, Hỗn Độn Chân Thần.