Tích Nguyệt quận chúa cũng tỉnh táo lại, gật đầu:
- Đúng vậy, cấm quân vương đô Đại Hạ giám sát cả vương đô. Một khi có chiến đấu là sẽ nhanh chóng na di tới ngay.
- Đúng, cho nên Thiếu Viêm tộc muốn giết Kỷ Ninh thì sẽ phải phái tử sĩ ra. Hơn nữa tử sĩ phải giết chết Kỷ Ninh trong một cái hô hấp. Mà tử sĩ như thế...
Thanh Liễu tiên tử lắc đầu:
- Thật sự khó, thật sự rất khó tìm. Ít nhất cũng phải là Tán Tiên hàng đầu. Hơn nữa cho dù có là Tán Tiên thì e là cũng không chắc chắn giết chết được Kỷ Ninh trong một hô hấp. Dù sao khi trước Kỷ Ninh đã có chiến tích giết chết cả Thiếu Viêm Nông và một Thần Ma cấp độ Nguyên Thần.
Tích Nguyệt quận chúa cũng cười.
Nàng chợt cảm thấy tự hào vì có đệ đệ như vậy. Đệ đệ của mình đúng là rất lợi hại.
...
Trời đã tối. Giữa trời đêm xuất hiên từng ngôi sao sáng, từng ánh sao liên hệ với nhau tạo thành một lối đi giữa ánh sao. Một lão già cao cao gầy gầy có đôi mắt hẹp dài bước ra từ ánh sao. Đúng là Huyền Cơ lão tổ.
Phía dưới là một ngọn núi yên tĩnh.
- Phù Vân.
Huyền Cơ lão tổ hờ hững mở miệng. Giọng nói lập tức xuyên qua tầng tầng núi, truyền xuống phái dưới
Rất nhanh đã có một bóng người rời khỏi dãy núi. Đó là một lão già hói đầu. Lão già hói đầu vừa thấy Huyền Cơ lão tổ thì lập tức cung kính hành lễ:
- Phù Vân bái kiến lão tổ.
- Ừ, ngươi tu luyện tới nay đã bao nhiêu năm rồi.
Huyền Cơ lão tổ lạnh nhạt nói.
- Tới nay đã là mười hai vạn tám ngàn một trăm mười ba năm rồi.
Lão già hói đầu cung kính nói.
- Coi như không tệ. Mười vạn năm sẽ có một cửa ải lớn. Bình thường Tán Tiên đều không thể vượt qua nổi mười vạn năm.
Huyền Cơ lão tổ nói.
Lão già hói đầu liền nói:
- Năm xưa Phù Vân độ kiếp thất bại làm nền móng Nguyên Thần bị tổn thương. Cũng may là có bộ tộc trợ giúp thì mới có thể khôi phục lại, nhờ đó mới có thể sống tới bây giờ. Nhưng…tới bây giờ đã gần như là cực hạn của ta. Mỗi một lầm tam tai cửu kiếp là một hồi kiếp nạn khó khăn với ta. Ta muốn chuyển sang kiếp khác...nhưng lại sợ chuyển thế thất bại.
Không phải người nào chuyển thế cũng thành công. Có người may mắn sẽ thành công nhưng có người lại đi đời.
Am tào Địa phủ không phải nơi dễ dàng.
- Ta sẽ ban cho ngươi một phần pháp chỉ để chuyển thế.
Huyền Cơ lão tổ mở miệng.
- Pháp chỉ chuyển thế?
Lão già hói đầu lập tức lộ ra vẻ sợ hãi pha lẫn vui mừng.
Pháp chỉ chính là thứ truyền đạt mệnh lệnh của người bản lĩnh lớn trong tam giới.
Với pháp chỉ của những người bản lĩnh lớn này thì tới cả Âm Tào Địa phủ cũng phải nể. Cho dù là Thiếu Viêm tộc thì pháp chỉ này cũng không đơn giản chỉ là trân quý. Dù sao thì cũng có rất nhiều Tán Tiên. Chỉ riêng Thiếu Viêm tộc đã có hơn ngàn Tán Tiên rồi.
- Ta cần ngươi làm một chuyện.
Huyền Cơ lão tổ mở miệng.
- Xin lão tổ ra lệnh.
Lão già hói đầu nói. Khi trước lão ta đã xin bộ tộc vài lần nhưng bộ tộc chưa bao giờ ban cho một phần pháp chỉ chuyển thế. Hiện tại lão tổ lại tự mình đến, lại còn định ban cho một phần pháp chỉ chuyển thế thì việc này gần như chắc chắn rồi.
- Ngươi có biết việc Kỷ Ninh giết chết Nông nhi không?
Huyền Cơ lão tổ lạnh nhạt nói.
- Có biết.
Lão già hói đầu liên nói.
Việc này sao lại không biết đươc. Thiếu Viêm Nông gần như là ván đã đóng thuyền với chức Vũ Thần Công rồi, bên người còn có Thần Ma bảo vệ. Trong lòng của lão tổ thì hắn ta còn có địa vị hơn xa với Tán Tiên sắp chết như thế này.
- Hiện tại Kỷ Ninh ở ngay vương đô Đại Hạ.
Huyền Cơ lão tổ ra lệnh:
- Ngươi đi tới vương đô Đại Hạ, giết chết Kỷ Ninh, sau đó lập tức đầu thai.
- Vương đô Đại Hạ?
Lão già hói đầu biến đổi sắc mặt.
Giết người ở vương đô Đại Hạ?
Trong khoảng khắc giết chết Kỷ Ninh?
Đây không phải việc đơn giản. Dù sao Kỷ Ninh chính là kẻ đã giết chết Thiếu Viêm Nông và một Thần Ma cấp độ Nguyên Thần. Vì thế việc giết Kỷ Ninh đã rất khó rồi, lại thêm việc giết người ở vương đô Đại Hạ thì lại càng thêm phiền toái. Không cẩn thận là thần hồn của hắn cũng không trốn thoát nổi, bị cấm quân bắt đi thì kết cục của hắn chắc chắn là hồn phi phách tán.
- Ta cho ngươi thời gian để chuẩn bị. Muốn mua bảo vật nào cứ mua, muốn đổi bảo vật nào cứ đổi. Ta muốn hôm nay ngươi phải giết chết Kỷ Ninh.
Huyền Cơ lão tổ lạnh lùng nói, đồng thời trong tay xuất hiện cuốn tranh màu vàng:
- Đây là pháp chỉ chuyển thế. Ngươi lập lời thề Thiên Đạo thì ta sẽ ban ngay cho ngươi.
Lão gìa hói đầu hơi chần chờ khi nhìn thấy pháp chỉ màu vàng. Nghĩ tới bản thân cũng có không ít bảo vật, nếu hết đi đổi lấy vài món có uy lực đáng sợ thì vẫn có thể.
Hơn nữa Huyền Cơ lão tổ đã tự mình tới thì e là mình không thể nào không đồng ý được.
- Thiên Đạo làm gương! Phù Vân ta thề phải giết Kỷ Ninh trong vòng ba ngày, không tiết lộ chút tin tức nào ra khỏi Thiếu Viêm tộc. Nếu ta làm trái lời thề thì sẽ bị hồn phi phách tán.
Lão già hói đầu cắn răng nói.
- Tốt lắm.
Huyền Cơ lão tổ gật đầu rồi lập tức vung tay lên. Cuốn tranh màu vang bay thẳng qua.
Lão già hói đầu nhận cuốn tranh.
- Cho ngươi ba ngày, nhưng càng sớm thì càng tốt.
Huyền Cơ lão tổ nói xong lập tức cất bước biến mất giữa vô sô ngôi sao.
Trong Thiên Bảo Sơn, trên chín ngọn Đa Bảo Phong có lơ lửng từng đám mây bay. Trên mây có đủ loại nhân vật lợi hại. Quả thật là ngư long hỗn tạp.
- Đạo hữu Kỷ Ninh.
Ngu Kỳ mặc áo tím đi tới chỗ Kỷ Ninh.
- Sao?
Kỷ Ninh nhìn về phía Ngu Kỳ. Lần đổi đống bảo vật lấy hai trăm sáu mươi vạn cân nguyên dịch vẫn làm Kỷ Ninh cảm thấy hài lòng, cười nói:
- Đạo hữu Ngu Kỳ. Chúng ta uống vài chén rượu nào.
- Không cần phải uống rượu đâu.
Ngu Kỳ cười, khẽ nói:
- Ta tới đây là để báo cho đạo hữu Kỷ Ninh ngươi biết, người Thiếu Viêm tộc đã tới.
- Người Thiếu Viêm tộc đã tới sao?
Đôi mắt của Kỷ Ninh sáng quắc lên:
- Ở đâu?
- Đúng vậy, ở đâu thế?
Hai tròng mắt của tiểu Thanh cũng sáng cả lên.
Ngu Kỳ ngạc nhiên.
Một người một rắn ở trước mặt này sao vừa nghe thấy Thiếu Viêm tộc là đã như nhìn thấy con mồi vậy?
- Đang ở kia.
Ánh mắt của Ngu Kỳ nhìn về một ngọn núi phía xa xa:
- Thấy không? Đám người vừa đi ra từ ngọn núi đó là chín hầu gái.