Kỷ Ninh ngẫm lại cũng cảm thấy kinh hãi, bởi vì Thiên Nhất Đạo Quân, Đại Mạc Đạo Quân ở trong cương vực vô tận cũng xem như là tồn tại cực kỳ cường đại:
- Có lẽ Thiên Nhất đại ca, Đại Mạc Đạo Quân đối với ta đều có thiện ý, cho nên ta mới không cảm giác được một chút uy hiếp nào.
- Chủ nhân, chủ nhân.
Tô Vưu Cơ đứng ở bên cạnh Kỷ Ninh khẽ gọi.
- Sao vậy?
Kỷ Ninh nhìn qua chỗ nàng.
- Chủ nhân, ta nghe các tu hành giả ở bên cạnh nói, bọn họ ở trong Xuân Phu Vực bị Cự Thú thôn phệ vào trong miệng rồi mang tới nơi này. Còn có tu hành giả nói bọn họ vốn đang ở trong Thiên Thương vực bị Cự Thú hút đến nơi này a. . .
Tô Vưu Cơ nói.
Kỷ Ninh cả kinh.
Xuân Phu Vực? Hắn chưa từng nghe nói qua.
Thiên Thương vực? Đây chính là cái đích mà hắn muốn đi tới a.
Đều là người bị Cự Thú thôn phệ đến hay sao? Ở trong cương vực vô tận có một đầu Cự Thú đáng sợ như vậy cũng đã rất khó lường rồi, Kỷ Ninh không tin lại có vài đầu Cự Thú như vậy.
- Lúc đầu Cự Thú này thôn phệ chúng ta vào, có thông đạo thời không được hình thành a.
Kỷ Ninh nghĩ ngợi một chút rồi nói:
- Xem ra đầu Cự Thú thần bí này ở trên phương diện thời không nhất đạo rất là am hiểu. . . Có lẽ chính là bởi vì rất là am hiểu trên phương diện thời không nhất đạo cho nên mới có thể trong thời gian ngắn xuất hiện ở rất nhiều nơi trong cương vực vô tận a.
- Thực lực của nó, có lẽ so với Thiên Nhất đại ca của ta cũng không mạnh hơn quá nhiều, chỉ là phương diện thời không nhất đạo lại tương đối am hiểu mà thôi.
Mặc dù Kỷ Ninh tự an ủi mình như vậy, thế nhưng hắn cũng hiểu. Có thể trong thời gian ngắn xuất hiện ở đây rất nhiều cương vực khoảng cách xa xôi như vậy là tồn tại đáng sợ tới bực nào.
Phải biết người như Thiên Nhất Đạo Quân cũng phải một đường bôn ba, thậm chí còn phải ngồi Thời không truyền tống trận thì mới có thể đến được Đại Mạc vực! Có thể đơn giản xuất hiện ở trong rất nhiều nơi trong cương vực vô tận. Chỉ riêng phần thủ đoạn này cũng đã không thể tưởng tượng được nổi rồi. Mặc dù Kỷ Ninh tự an ủi mình, hy vọng thực lực của đầu Cự Thú thần bí này yếu một chút, như vậy hi vọng chạy thoát mới lớn hơn được một chút.
Thế nhưng ở sâu trong lòng hắn cũng hiểu. . .
Còn có một loại khả năng, thần bí Cự Thú thực lực, thật sự phi thường mạnh phi thường! Vượt quá xa Thiên Nhất Đạo Quân! Phải biết Vạn Thần Đạo Quân chính là tồn tại vượt xa Thiên Nhất Đạo Quân a. Thậm chí còn có thể đuổi giết Vĩnh Hằng Đế Quân a!
- Làm sao bây giờ?
- Phải làm như thế nào mới có thể đi ra ngoài được đây?
Kỷ Ninh có chút lo lắng, tâm thần bất định.
Để hắn buông tha cho bản tôn này sao? Để cho một phần thân ở Đại Mạc vực tu luyện ra bản tôn nữa rồi lại tới? Bản tôn có thể tu luyện, chỉ là bảo bối ở trên người bản tôn rất nhiều. Có sáu thanh Vĩnh hằng thần binh, ba kiện Tuyết Giám đồ quyển, Nguyên Nhất thủy hỏa hồ lô cùng với rất nhiều bảo bối cũng không có phương pháp tu luyện kiếm lại được a.
- Xe đến trước núi ắt có đường.
Kỷ Ninh lặng lẽ chờ đợi:
- Đầu Cự Thú kia hút chúng ta đến nơi này, chung quy cũng sẽ không trực tiếp giết chúng ta a.
. . .
Thời gian dần dần trôi qua.
Một ngày, hai ngày, ba ngày. . . Số lượng tu hành giả ở trên đỉnh núi ngày càng nhiều, còn có rất nhiều những sinh mạng khác cũng có mặt.
Đảo mắt đã trôi qua được mười hai ngày.
Lúc này số lượng tu hành giả ở trên đỉnh núi đã vượt qua ba vạn, còn có những sinh mạng khác mà bình thường rất khó gặp. Còn có một ít là sinh linh ngưng tụ ra ở trong ngọn lửa, có một ít là sinh vật thực vật. Có một ít sinh linh nham thạch. . . Đều là những sinh linh cực kỳ cường đại, số lượng sinh linh này ở trong cương vực vô tận cũng cực kỳ hiếm thấy, thế nhưng ở nơi này lại có mấy ngàn sinh linh tụ tập.
- Chủ nhân, dường như không có người nào mới đến nữa rồi.
Tô Vưu Cơ ngồi ở bên người Kỷ Ninh nhỏ giọng nói.
- Ồ? Cũng đã nửa ngày trôi qua rồi. Ngay cả một người mới tới cũng không có, có lẽ rất nhanh chúng ta sẽ biết được. Cự thú này bắt chúng ta tới đây rốt cuộc là muốn làm gì cái gì.
Kỷ Ninh cũng một mực lặng lẽ quan sát chung qunah.
Lại qua thời gian uống cạn một chung trà.
Sưu sưu.
Xa xa có hai đạo lưu quang xé rách không tủng, dùng tốc độ vô cùng đáng sợ nhanh chóng tới gần nơi này.
- Tốc độ thật là đáng sợ.
Các tu hành giả tụ tập ở trên đỉnh núi cùng với các sinh linh khác đều chấn kinh, bởi vì tốc độ của hai đạo lưu quang này quá nhanh. Nếu như so tốc độ của đầu Kỳ Bức màu vàng mà Kỷ Ninh đã từng được kia với hai người này, quả thực không có cách nào so sánh được.
Oanh! Oanh!
Hai đạo lưu quang trực tiếp rơi xuống trên đỉnh núi, khiến cho đỉnh núi này cũng có chút rung động lắc lư. Lúc này mới hiện ra hai đạo thân ảnh.
Cỗ khí tức đáng sợ kia chính là từ hai vị cường giả mặc khải giáp màu bạc, một người là nam, người còn lại là nữ tử. Trên khải giáp màu bạc của nam tử kia còn mơ hồ có ấn ký lôi điện, mà trên khải giáp của nữ tử còn mơ hồ có ấn ký hình kiếm. Uy áp trong lúc vô hình mà hai người bọn họ phát ra khiến cho hơn ba vạn tu hành giả ở đây, cùng với các sinh linh khác đều cảm thấy hít thở không thông.
- Quá mạnh mẽ.
Kỷ Ninh cảm thấy uy hiếp này rất là đáng sợ, mặc dù uy hiếp mà hai vị này mang đến không có mạnh mẽ như đầu Cự Thú thần bí kia. Thế nhưng vẫn có thể đơn giản bóp chết được bọn họ.
Sau lưng nam tử mặc khải giáp màu bạc cùng với nữ tử kia đều có hai người tùy tùng mặc khải giáp khải giáp màu đen.
Có tổng cộng bốn gã tùy tùng mặc khải giáp màu đen, khi tức đều rất cường đại, khí tức mơ hồ phát ra. . . Không ngờ đều là khí tức của Sinh Tử Đạo Quân! Chỉ có điều cũng không tính là cường đại. Trong cảm nhận của hắn, so với Kỳ Bức màu vàng cũng không mạnh hơn được quá nhiều.
- Các ngươi có thể ở trong cương vực mênh mông vô tận được Chúa Tể vĩ đại chọn lựa ra, lại đưa đến nơi này. Như vậy trong các ngươi cũng có không ít người có tiềm lực cực cao a.
Thanh âm của nam tử mặc khải giáp màu bạc kia nặng nề, vang vọng bên trên đỉnh núi:
- Đừng cảm thấy bối rối, các ngươi có thể đi tới nơi này, nơi này chính là chỗ cường đại nhất trong toàn bộ cương vực vô tận. Mặc dù xem như một phần kiếp nạn, thế nhưng lại càng là kỳ ngộ của các ngươi.