- Nếu như tồn tại cao cấp nhất trong mấy vị Đại Năng Giả của trận doanh ta có thể luyện thành, một khi luyện thành, có lẽ luận tốc độ sẽ không thua gì Vạn Ma Chi Chủ kia a.
Bồ Đề cảm khái vạn phần.
Mặc dù Kim Ô Đạo Tổ có được thần thông Thái Dương Kim Diễm. Thế nhưng ở trên Thiên Đạo và nhiều phương diện khác lại có chênh lệch quá xa với Vạn Ma Chi Chủ.
- Đáng tiếc, đáng tiếc.
Bồ Đề lắc đầu thở dài.
Kỷ Ninh lại trực tiếp đưa cho Bồ Đề sáu cái bình màu đen.
- Ồ?
Bồ Đề sững sờ.
Kỷ Ninh chỉ là nhìn sư phụ mà không có nhiều lời.
Bỗng nhiên Bồ Đề nghĩ đến cái gì đó, trong mắt hiện lên vẻ rung động. Hắn tiếp nhận sáu cái bình màu đen này, đồng thời tâm thức của hắn cũng kiểm tra, trong cái bình màu đen có chứa từng giọt từng giọt chất lỏng. Bên trong giống như ẩn chứa thế giới vô tận. Đây là Hỗn Độn linh dịch, mặc dù hắn chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy qua. Thế nhưng Tam giới đã sớm đánh chết qua rất nhiều Hỗn Độn dị tộc, cho nên cũng đã nhận được qua một ít sách vở của Hỗn Độn dị tộc, cũng từng sưu hồn dò xét qua, cho nên cũng biết chỗ đặc thù của Hỗn Độn linh dịch.
Hơn nữa tâm thức vừa mới kiểm tra, linh dịch này rất là huyền diệu, không thể tưởng tượng nổi như vậy. Mà bên trong lại ẩn chứa khí tức Hỗn Độn, Bồ Đề lập tức nghĩ đến Hỗn Độn linh dịch trong truyền thuyết kia.
- Con. . .
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, vừa kinh sợ, thế nhưng trong lòng lại vô cùng phức tạp.
Chí bảo như thế.
Đám Đại Năng Giả của Tam giới khao khát vô cùng, thế nhưng cũng không chiếm được ah, bởi vì cả đám không có cái thủ đoạn kia. Mà muốn trích Hỗn Độn linh dịch thì lại phải bố trí trận pháp cực lớn. Lúc trước Cửu Phương Quốc Chủ cũng phải trải qua gian khổ thì mới đạt được trận pháp bực này a. Tiếp đó cũng cần thời gian cực dài. . . Trong Tam giới, một là không có trận pháp, hai là không có người có thể bày trận được, ba là không có thời gian.
Hơn nữa Hỗn Độn linh dịch có thể diễn biến ra vạn vật, như Đào Ngô Thập Bát Thần Ma vậy. Có thể mượn Hỗn Độn linh dịch để luyện thành tầng thứ hai, phục tùng Cửu Giác Điện Xà cũng có thể dùng tới nó, cho nên ở một ít phương diện khác cũng sẽ dùng đến.
Loại bảo vật này. . .
Không ngờ Kỷ Ninh lại trực tiếp dâng ra?
Nếu như hắn không dâng ra, sẽ không có ai biết được a.
Cần phải biết người tu tiên, người tu tiên. . . Vốn là nghịch thiên mà đi, cần phải đoạt lấy tinh hoa của Thiên Địa vạn vật. Khi đó mới có thể đi xa hơn. Mặc dù Bồ Đề coi trọng Kỷ Ninh, thế nhưng cũng chỉ là đối xử bình thường. Hắn đối đãi với các đệ tử đều như thế. Thế nhưng hắn không nghĩ tới Kỷ Ninh lại dâng ra một phần đại lễ như vậy! Đây là một phần đại lễ đối với toàn bộ trận doanh Nữ Oa cũng có ảnh hưởng cực lớn a.
Ví dụ như tồn tại cao cấp nhất trong Tam giới, nếu như Toại Nhân Thị luyện thành môn thần thông này, như vậy ở trận quyết chiến cuối cùng kia. Toại Nhân Thị muốn đánh với ai thì đánh, muốn đi thì đi. Đối với toàn bộ chiến cuộc mà nói, sẽ có lực ảnh hưởng cực lớn.
Mà đây mới chỉ là một người luyện thành môn thần thông này. . .
Bên trong trận doanh Nữ Oa sẽ có thêm một hai Chân Thần Đạo Tổ tu luyện . Đương nhiên điều kiện tiên quyết phải là tồn tại như Toại Nhân Thị, Tam Thanh đạo nhân tu luyện, nếu như để cho người thực lực nhỏ yếu tu luyện, giá trị sẽ bị hạ thấp nhiều hơn.
- Từ hôm nay trở đi.
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, trực tiếp truyền âm nói:
- Bảo vật của con coi như là do sư phụ phát hiện ra, con có hiểu rõ hay không?
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
- Đồ nhi ngu xuẩn!
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Nếu như nói bảo bối này là do con phát hiện ra, một khi truyền đi, mặc dù là một ít Đại Năng Giả bên trong trận doanh Nữ Oa chúng ta. Nói không chừng cũng sẽ sinh ra một ít ý niệm tà ác. Thậm chí còn muốn trực tiếp lấy được bảo bối này từ trong tay con.
- Cho dù là cùng một trận doanh. Thế nhưng ở Thượng Cổ cũng có thể giống nhau chém giết lẫn nhau. Người tính tình thô bạo như Lôi Thần Thiên Tôn thì còn coi như tốt. Ở bên trong trận doanh của chúng ta cũng có Ma Đầu, có hạng người điên cuồng tà ác, chỉ là bởi vì cuộc chiến trận doanh cho nên chúng ta mới có thể tụ lại cùng một chỗ mà thôi.
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, lại nói:
- Chuyện con có cái bảo bối này, nhất định không thể nói ra. Đương nhiên làm như sư phụ nói cũng chỉ là để phòng ngừa vạn nhất mà thôi. Dù sao bảo bối này. . . Ta cũng chỉ nói cho mấy vị tồn tại như là Tam đại Nhân Hoàng, Tam Thanh mà thôi. Chúng ta sẽ thương lượng thật tốt, sẽ quyết định để ai tu luyện môn thần thông này. Bọn họ tâm tính phi phàm, sẽ không đi đối phó với một tiểu bối như con.
Bồ Đề nhìn Kỷ Ninh, càng nhìn càng yêu mến.
Công lao như thế, quá lớn a.
Kỷ Ninh truyền âm nói:
- Sư phụ, con và ngươi nói chuyện với nhau, liệu có thể bị Vô Gian Môn biết rõ hay không?
- Khó mà nói được.
Bồ Đề truyền âm nói:
- Luận khống chế thời không, ở trong Tam giới vi sư đứng thứ nhất. Phương Thốn Sơn của ta có tầng tầng lớp lớp thời không, những Đại Năng Giả ở trong Tam giới cũng khó có khả năng dò xét được, chỉ có vị Tâm Ma Chi Chủ dung nhập vào trong Thiên Đạo của Vô Gian Môn kia. Có thể dò xét được hay không. . . Bản thân ta cũng không có nắm chắc.
- Ta và con truyền âm, khả năng hắn dò xét được có thể sẽ thấp hơn một chút ít a.
Bồ Đề nói.
Kỷ Ninh gật đầu.
Chuyện này cũng là không có biện pháp.
Từ khi quyết định đem pháp môn Cửu Giác Điện Xà độn thuật cùng với sáu bình Hỗn Độn linh dịch hiến cho sư phụ, Kỷ Ninh đã chuẩn bị tốt việc bị Vô Gian Môn phát hiện ra! Sở dĩ hắn dâng ra, cũng không phải là Kỷ Ninh vô tư cỡ nào. Chủ yếu Kỷ Ninh làm vậy là vì thê tử, nữ nhi của mình có thể còn sống. Sáu bình Hỗn Độn linh dịch này ở trong tay hắn, tuy rằng tương lai sẽ khiến cho thực lực của mình tăng lên một chút ít, thế nhưng lại xa không bằng bản thân mình tự dâng ra a.
Đối phương là Đại Năng Giả đỉnh tiêm. Nếu như đạt được thì thực lực sẽ tăng lên nhiều, thậm chí đối với trận quyết chiến cuối cùng cũng sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Tuy rằng việc cứu sư tỷ rất quan trọng. . . Thế nhưng chiến thắng cuối cùng mới là chuyện quan trọng hơn!