Mãng Hoang Kỷ

Chương 104: Chương 104: Sao chép (2)




Lão ngưu màu đen và Kỷ Ninh đàm luận với nhau hồi lâu.

Kỷ Ninh rốt cục nhịn không được hỏi:

- Ta trở thành chủ nhân thứ năm của tiên phủ, vậy thì có thể được hưởng ưu đãi gì?

Lão ngưu màu đen chớp mắt.

- Thư Hoa tiên nhân có thể Tán Tiên sống trăm vạn năm tuổi, chắc hẳn là phải lưu lại thứ gì đó chứ.

Kỷ Ninh tiếp tục truy vấn.

Lão ngưu màu đen tiếp tục trầm mặc.

- Ngài...

- Ài!

Cuối cùng lão ngưu màu đen thở dài một tiếng.

- Chủ nhân thứ ba và chủ nhân thư tư đều chết hết, lại chết đã quá lâu rồi, Thư Hoa tiên nhân lúc trước có cho Lũy Triển một ít bảo vật. Nhưng Lũy Triển đã bỏ mình ở bên ngoài, trải qua bao nhiêu năm tháng, ngươi khó mà kiếm được cái gì tốt. Thư Hoa tiên nhân để lại pháp bảo ở bên trong tiên phủ, ngươi hiện tại không có khả năng lấy được.

- Sao lại không có khả năng lấy được?

Kỷ Ninh hỏi.

- Ta không phải là chủ nhân tiên phủ sao?

Lão ngưu màu đen lắc đầu:

- Trong tay ngươi có một pháp bảo trữ vật nhưng ngươi lại không luyện hóa được pháp bảo đó thì liệu có thể lấy được bảo vật bên trong không? Tiên phủ này là loại pháp bảo động phủ, ngươi không luyện hóa xong thì có rất nhiều nơi không thể đi vào. Hiện tại, ngươi chỉ có thể ở trong đại điện này, còn các địa phương khác trong động phủ ngươi không thể vào được bất kỳ một nơi nào.

- Chỉ có thể ở trong đại điện này?

Kỷ Ninh kinh ngạc.

- Chắc vừa rồi ngươi đã phát hiện ra ngươi chỉ có thể ở trong đại điện, các nơi khác của tiên phủ ngươi đều không thể vào.

Lão ngưu màu đen nói:

- Trước hết, ngươi phải trở thành tu sĩ Tử Phủ thì mới có thể luyện hóa một tấm tín phù. Luyện hóa tín phù xong thì ngươi sẽ có được nhiều ưu đãi hơn, có thể tiến vào một nơi rất tốt trong tiên phủ, hơn nữa ngươi cũng có thể chủ động tiến vào tiên phủ từ bên ngoài, ví dụ như ngươi có thể vào tiên phủ từ hồ Dực Xà.

Bụp!

Ngay khoảng không trống rỗng xuất hiện một phù bài màu xám, trực tiếp rơi xuống, va vào bồ đoàn phát ra tiếng vang.

- Đây là tín phù.

Lão ngưu màu đen nói:

- Chỉ có chủ nhân tiên phủ mới có thể có được tín phù, ngươi hãy nhanh chóng thu lại, chờ khi ngươi thành tu sĩ Tử Phủ thì mới có thể luyện hóa nó. Chờ khi luyện hóa thành thì ngươi lại đến tiên phủ chứ hiện tại ngươi chưa thể tiến vào nơi nào của tiên phủ, không thể hưởng bất kỳ một chỗ tốt nào.

Kỷ Ninh nhặt tấm phù bài lên.

Phù bài khá thô ráp, trên mặt còn khắc một chữ cổ “Hữu”! Chỉ có một chữ thôi, tuy Kỷ Ninh chưa có học qua chữ viết cổ nhưng không ngờ là nhìn thấy chữ này thì tự dưng hiểu nó là gì.

- Tín phù?

Kỷ Ninh thu nó vào trong pháp bảo trữ vật của mình.

- Tốt lắm, tín vật ngươi cũng đã lấy được, chuyện gì cũng nói cho ngươi rồi, hiện tại ngươi có thể đi được rồi.

Lão ngưu màu đen nói:

- Cái này sẽ đưa ngươi rời đi. Ngươi sẽ trực tiếp xuất hiện ở hòn đảo trên hồ Dực Xà.

Kỷ Ninh liền hô lên:

- Khoan!

Lão ngưu màu đen nhìn về phía Kỷ Ninh:

- Còn chuyện gì nữa?

- Cứ như thế sao...Ta cứ thế mà đi sao?

Kỷ Ninh nhịn không được hỏi.

- Ta trải qua cửu tử nhất sinh để vào đây, chỉ lấy một khối tín phù rồi rời đi sao?

Lão ngưu màu đen chớp mắt hai cái:

- Ai bảo chủ nhân trước đó đều chết rồi. Nếu bọn họ còn sống, có lẽ còn có thể chỉ điểm cho ngươi. Ta chỉ là một cái linh hồn của pháp bảo...Cũng không có pháp bảo kỳ vật gì. Pháp môn ngươi tu luyện là “Xích Minh Cửu Thiên Đồ”, là pháp môn Thiên Ma đệ nhất, còn hơn cả pháp môn mà Thư Hoa tiên nhân tu luyện. Ta có thể cho ngươi cái gì đây? A, ngươi chắc là chưa có phương pháp quan tưởng nhỉ!

- Phương pháp quan tưởng?

Kỷ Ninh ngẩn ra.

Lúc trước, Thôi Phủ Quân truyền thụ phương pháp quan tưởng “Nữ Oa Đồ”!

- Phương pháp quan tưởng, nó giúp ta cô đọng hồn phách, là một pháp mộn làm cho hồn phách cường đại.

Lão ngưu màu đen liền nói:

- Phải là người đứng đầu trong bộ tộc mới có, ta có nhớ một phương pháp, để ta truyền cho ngươi.

- Truyền?

Kỷ Ninh tò mò.

- Lấy giấy bút ra.

Lão ngưu màu đen thúc giục.

Kỷ Ninh vừa lật tay một cái, bút lông đã hiện ra, một khối mực và một mảnh da lông, chủ động đứng ở một bên mài mực.

Lão ngưu màu đen nhìn bút lông, bút lông liền trôi nổi lên:

- Ta là linh hồn của pháp bảo, tu luyện qua bao nhiêu năm tháng, thần niệm sợ rằng không còn được mạnh mẽ hơn ngươi. Chẳng qua cầm bút lông thì không có vấn đề gì.

Khẽ chấm một chút mực, bút lông bắt đầu bay múa trên tấm da lông kia. Rất nhanh, một bức tranh hình pho tượng Phật Đà, trên mặt có nỗi niềm thương xót xuất hiện trên trang giấy.

Sau lưng pho tượng Phận Đà này có hai vầng nhật nguyệt, phát ra hào quang vô tận.

Kỷ Ninh nhìn vào mà cảm thấy xúc động.

- Thế nào?

Lão ngưu màu đen tùy ý thao tác bút lông quăng sang một bên, đắc ý nói:

- Đây chính là bản tôn của Phật Đà, là Nhật Nguyệt Quan Minh Phật! Đây là phương pháp quan tưởng trước kia của Thư Hoa tiên nhân, ta mỗi ngày đều nhìn bức họa Phật Đà này, tất nhiên là Nhớ kỹ nó. Tuy nói bức họa này không như nguyên bản, nhưng ngươi chỉ cần quan tưởng bức hình Phật Đà này...Ngươi nhất định có thể cô đọng hồn phách.

Kỷ Ninh nghi hoặc:

- Nhìn vào Phật Đà trong tranh?

- Muốn đi trên con đường tu luyện đầy chông gai thì ngoài thân thể ra, tất cả đều phảiẩn chứa sự ảo diệu của nó.

Lão ngưu màu đen nói.

Kỷ Ninh chỉ có thể cảm thấy bất đắc dĩ trong lòng, cái này mà đi so sánh với Nữ Oa Đồ thì kém hơn không biết bao nhiêu. Nữ Oa Đồ của mình là do Thôi Phủ Quân trực tiếp truyền vào từ hồn phách, tự nhiên là rõ ràng sinh động. Lão ngưu thì chỉ dựa vào trí nhớ vẽ ra một phần pho tượng Phật Đà mà thôi.

- Chẳng lẽ ngươi có phương pháp quan tưởng?

Lão ngưu màu đen phát hiện ra Kỷ Ninh cũng không kích động gì, không khỏi gật đầu.

- Hồn phách ngươi mạnh như vậy chắc hẳn là có phương pháp quan tưởng rồi. Ừ ừ...

Lão ngưu màu đen trầm tư suy nghĩ.

Kỷ Ninh cũng đang chờ.

Lão ngưu này chính là linh hồn của pháp bảo cường đại nhất, đi theo bên Thư Hoa tiên nhân không biết bao lâu, chắc rằng phải hiểu được rất nhiều.

- Ta nhớ rồi, không phải trước đó ngươi thao tác mấy ngàn pháp bảo sao? Ta có một bí thuật kiếm trận chắc là thích hợp với ngươi.

Lão ngưu màu đen bỗng nhiên thầm nghĩ, liên nói:

- Năm đó, Thư Hoa tiên nhân giết chết một tên đại địch. Tên đại địch kia lấy một số lượng lớn phi kiếm bố trí đại trận để đối địch. Thư Hoa tiên nhân chiếm lấy cái kiếm trận kia của hắn. Lúc trước, Thư Hoa tiên nhân cũng cẩn thận lật xem qua, ta tuy nhìn qua một lần nhưng nhớ khá Kỷ. Ta sẽ chép cho ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.