Chương 403: Sát ý sôi trào (2)
- Cái gì?
Kỷ Ninh nhíu mày:
- Vậy mà hắn lại ở cùng với Hàn Dương đạo nhân kia ở Tuyết Long Sơn sao?
Đông Thất rất được cưng chiều.
Đệ tử bình thường còn khó gặp được mặt Nguyên Thần đạo nhân, nhưng hắn thì lại luôn ở bên.
- Nếu như hắn chỉ ở Tuyết Long Sơn thì ta còn có cách.
Kỷ Ninh lắc đầu. Tuy Kỷ Ninh có đủ tự tin nhưng hắn cũng chưa tới mức điên rồ động vào một môn phái đã truyền thừa từ rất lâu rồi. Cho dù là một Tán Tiên thì cũng phải nghĩ kĩ rồi mới dám làm. Dù sao nơi đó cũng là gốc rễ của môn phái nên chỉ riêng một vài đại trận là đã có khả năng đồng quy vu tận làm Tán Tiên phải e ngại rồi.
- Tiếp theo.
Kỷ Ninh lại lật nhìn tới tình báo về Ngu Động.
Ngu Động là một người tu tiên rất có dã tâm, rất giỏi về mưu tính. Vì không thỏa mãn với những thứ mình có nên hắn cam nguyện làm chó săn cho Đông Thất! Sau khi lợi dụng Đông Thất thành công, hắn đã lặng lẽ rời đi. 'Hiện tại đã là Vạn Tượng tiền kỳ'. Đang ở cùng với sư phụ và một vài Vạn Tượng viên mãn khác ở 'Tàn Nguyệt Sơn'.
Thật ra tên Ngu Động này cũng gây thù không nhiều. Ít nhất thì trong tư liệu của Thiên Bảo Sơn, kẻ này rất ít khi làm việc đó, tổng cộng chỉ có hai. Dĩ nhiên là việc thanh toán cha mẹ của Kỷ Ninh cũng không được ghi chép lại!
'Tàn Nguyệt chân nhân' - sư phụ của hắn thì lại ngược lại, đã làm hại không ít người. Gã là một tên tiểu nhân bỉ ổi. Đã tu luyện tới Vạn Tượng viên mãn hơn hai trăm năm nên có thực lực cực kỳ mạnh mẽ!
- Mặc dù có một người sư phụ, nhưng hắn vẫn ở Tàn Nguyệt Sơn sao?
Kỷ Ninh hơi thả lỏng một chút:
- Đúng là rất dễ dàng cho ta thanh toán ở một nơi hoang vu như thế.
- Tiếp theo.
Kỷ Ninh lại lật đến phần tình báo về Thủy Dị.
Thủy Dị...
Có xuất thân là người hầu trong nhà của bộ tộc Đông tộc. Hắn thuộc loại cực kỳ xuất sắc trong những người hầu nên được Đông tộc bồi dưỡng. Hiện giờ cũng đã là một Tử Phủ tu sĩ viên mãn. Bởi vì thực lực có hạn cho nên lại trở về Tuyết Long Sơn, luôn luôn ở trong bộ tộc Đông tộc.
- Trong bộ tộc Đông tộc?
Kỷ Ninh đau đầu:
- Việc này phiền toái đấy. Nhưng...nếu muốn giết hắn thì vẫn có cách.
Đông tộc là bộ tộc của Hàn Dương đạo nhân.
Nhưng do Hàn Dương đạo nhân trấn thủ Tuyết Long Sơn nên trong bộ tộc Đông tộc cũng không có Nguyên Thần đạo nhân trấn thủ. Chỉ có một đám Vạn Tượng chân nhân. Nhưng dù sao thì hiển nhiên rằng khả năng dày đặc của Đông tộc cũng còn lâu mới bằng được Tuyết Long Sơn. Kỷ Ninh vẫn đủ tự tin. Dù sao hắn cũng chỉ muốn giết Thủy Dị chứ không phải giết cả Đông tộc.
- Trước tiên giết Ngu Động rồi tới Thủy Dị. Hai kẻ này chính là hai hung thủ trực tiếp ra tay với bác trai và cha mẹ ra.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
Ở bên cạnh, Bắc Sơn Bách Vi cũng cảm ứng được sát khí qua hơi thở của Kỷ Ninh, thậm chí còn nhìn ra cả sự hung ác trong ánh mắt.
- Huynh đệ Kỷ Ninh của ta có tính tình tốt như thế mà cũng có lúc điên dại như vậy.
Bắc Sơn Bách Vi thầm nghĩ:
- Xem ra đây chắc chắn là thù lớn. Chắc chắn không chỉ đơn giản là thù không.
- Bách Vi huynh.
Kỷ Ninh đứng dậy. Bắc Sơn Bách Vi cũng đứng lên.
- Lần này làm phiền Bách Vi huynh. Bách Vi huynh lại từng giúp ta vài lần. Ân lớn không thể nào báo đáp hết được. Kỷ Ninh xin khắc ghi trong lòng.
Kỷ Ninh chắp tay nói:
- Ta cũng sẽ không ở lại lâu nữa. Xin cáo từ trước.
- Kỷ Ninh huynh, ngươi có việc gì cứ việc nói.
Bắc Sơn Bách Vi nói.
- Ta có kế hoạch hết rồi.
Kỷ Ninh vừa chắp tay xong liền dẫn nhóm sư đệ rời đi.
Hơn một canh giờ nữa qua đi khi mặt trời bắt đầu ngả bóng về Tây.
Nhóm Kỷ Ninh đã cưỡi lên con thuyền đầu rồng xé gió rời An Thiền thành.
- Có được pháp bảo này thì bọn ngươi đừng hòng đầu thai chuyển sang kiếp khác được!
Kỷ Ninh nắm chặt cái pháp bảo có hình lư hương, lập tức ngẩng đầu:
- Sư đệ, đi về phía Nam. Đi Tàn Nguyệt Sơn!
Tàn Nguyệt Sơn chính là thánh địa ở giữa mười vạn giáp (giáp: một kiểu biên chế hộ khẩu thời xưa). Bởi vì ở nơi này có một Vạn Tượng chân nhân là 'Tàn Nguyệt chân nhân' nên những bộ tộc, yêu quái ở xung quanh cũng không dám động tới.
Trong phòng điện lông lẫy xa hoa.
Một lão già thở ra hơi thở lạnh lẽo đang khoanh chân ngồi trên giường ngọc. Trong tay lão có một cái đao cong ngăm đen lớn cỡ bàn tay đang lơ lửng quay tròn.
- Sư phụ.
Bên ngoài truyền tới một âm thanh cung kính.
Lão già lạnh lùng lộ ra vẻ tươi cười:
- Vào đi.
Chỉ thấy một gã thấp bé xấu xí và một nữ tử cao gầy dễ thương mặc áo xanh cùng đi vào. Gã kia có vẻ gì đó khá là chững chạc.
- Ngu Động này.
Lão già lạnh lẽo nhìn gã xấu xí kia, thầm gật đầu:
- Khi trước hắn gia nhập làm môn hạ của ta. Ta vẫn còn chẳng thèm để mắt tới. Không ngờ trong đông đảo các đệ tử thì hắn lại là kẻ đầu tiên đạt cảnh giới Vạn Tượng! Hơn nữa chỉ mấy chục năm đã đột phá, như vậy cũng đã gọi là cực nhanh rồi. Quả thật không thể xem nhẹ.
Còn về dung mạo ư? Người tu tiên vốn cũng không quá coi trọng dung mạo. Nếu thực lực kém mà dung mạo cũng kém thì dĩ nhiên là bị người khác xem thường. Nhưng nếu thực lực mạnh...cho dù có xấu hơn nữa thì vẫn được tôn trọng.
- Hơn nữa, xem ra , Vi nhi với Ngu Động này đã có ý với nhau rồi.
Lão già thầm gật đầu:
- Xem ra dòng dõi nhà ta cuối cùng lại rơi vào tay Ngu Động rồi.
- Vi nhi, lại đây.
Lão già hô lên.
Nữ tử áo xanh kia lập tức đi tới, ngồi bên cạnh giường ngọc, ôm cánh tay của lão già với vẻ rất thân mật.
- Chắc chắn cha sẽ thích lễ vật mà Ngu Động tặng cha.
Nguyệt Vi liền nói.
Lão già cười cười nhìn xem.
Ngu Động lập tức cung kính nói:
- Sư phụ, đệ tử vừa mới kiếm được một lọ 'Tam Tiên Nhưỡng' cho nên đặc biệt dâng tặng cho sư phụ.
- Tam Tiên Nhưỡng?
Lão già lập tức sáng mắt lên, cái mũi cũng chằng kìm được mà phải hít một hơi. Hắn đã bị níu chân ở cảnh giới Vạn Tượng hơn hai trăm năm, cách đại nạn cũng chẳng bao xa nữa nên chắc chả sống được lâu thêm. Một người tu tiên sắp chết như lão đều sẽ rất hứng thú với những hưởng thụ.
Tam Tiên Nhưỡng chính là loại Tiên Nhưỡng cao cấp, cực kỳ khó tìm. Thông thường tới cả An Thiền thành to lớn mới có được. Ở một nơi hẻo lánh như Tàn Nguyệt Sơn thế này thật sự là khó gặp.
- Ngươi thật có tâm.
Lão già vừa lòng gật đầu.
Lão lại càng hài lòng với Ngu Động.