Hai người nói đều có chút đạo lý nhưng thật ra là muốn lay chuyển đạo tâm của đối phương.
Đến tầng cấp như bọn hắn, chỉ cần đạo tâm hơi suy chuyển thôi là thực lực đã bị kém đi một chút rồi, mà vào lúc quan trọng thì một chút thôi cũng đủ để thua rồi.
Kỷ Ninh suy ngẫm:
- Thiếu Viêm Hiên là cao thủ dùng roi. Một khi bị cây roi của hắn cuốn lại là những cây roi khác sẽ phủ tới. Không chừng thua luôn! Cho nên tuyệt đối không thể để hắn có cơ hội. Nếu đã không đánh cứng được...thì trận này cứ lấy linh hoạt mà đánh.
Với bất kỳ đối thủ nào cũng phải có sách lược chiến đấu riêng.
Đột nhiên...
Hai người vốn đang nói với nhau đã bắt đầu lao tới đối phương. Trận chiến lập tức bắt đầu.
Xoẹt! Xoẹt!
Xung quanh Kỷ Ninh nở rộ ra Thủy Hỏa Liên Hoa. Hắn đứng ở giữa Thủy Hỏa Liên Hoa. Thủy Hỏa Liên Hoa có thể cản trở được roi của đối phương...tuy chỉ là hơi ảnh hương nhưng trong chiến đấu cũng có trợ giúp rất lớn.
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ba đường roi quật thẳng xuống, phát ra tiếng như sấm rền. khí thế bá đạo như ba con giao long! Ba đường roi còn lại thì lặng yên không tiếng động luồn lách ra đánh lén như con rắn độc làm cho Kỷ Ninh rơi vào thế bị bao vậy.
Kỷ Ninh múa tiên kiếm đồng thời cố gắng tìm cách tiếp cận đối phương.
Tới càng gần thì ưu thế của mình càng lớn! Roi...chính là vũ khí cần phải có không gian thì mới thi triển được. Khoảng cách càng nhỏ thì khả năng uy hiếp của roi càng yếu.
Xẹt xẹt xẹt...
Kiếm quang như tơ hiện lên giữa không trung tạo thành từng đường tơ cắt xuống những cây roi.
Sợi tơ bay múa mang theo sự dẻo dai vô cùng, liên miên không dứt.
- Lực lượng quá mạnh.
Vừa giao chiến là Thiếu Viêm Hiên đã cảm giác được sự đáng sợ của Kỷ Ninh. Mặc dù Kỷ Ninh không hề đánh cứng đối cứng, chỉ cần dựa vào kiếm pháp như nước là đã đánh bay được từng cây roi ra. Mỗi lần kiếm quang va chạm với roi là đều tạo ra lực chấn động kinh người!
Thiếu Viêm Hiên cảm thấy sáu cánh tay của mình hơi run lên! Cây roi do hắn thi triển ra lần lượt bị đánh bay sang một bên.
Khi đã thi triển ra Trích Tinh Thủ, lực lượng của Kỷ Ninh đúng là chiếm ưu thế tuyệt đối.
...
Ngũ Phong tiên nhân, Bạch thúc, tiểu Thanh ở Hắc Bạch học cung và cả Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt đều căng thẳng.
Huyền Cơ lão tổ cũng hồi hộp.
Hai người Kỷ Ninh và Thiếu Viêm Hiên mới giao chiến nên vẫn còn cẩn thận thăm dò đối phương, không để cho đối phương có cơ hội.
- Giết hắn, giết hắn.
Con ngươi hẹp dài của Huyền Cơ lão tổ lóe ra sự lạnh lẽo, lặng yên nói.
Bỗng nhiên...
Chỉ thấy trong đại trận phong cấm xa xa, sáu cánh tay của Thiếu Viêm Hiên cũng biến đổi. Mặt ngoài cánh tay bắt đầu xuất hiện chi chút vảy màu đen, giống như biến thành một con rắn. Cánh tay của hắn lập tức trở nên mềm mại không xương. Cây roi khi trước hung mạnh thì giờ lập tức trở nên mềm mại, điên cuồng trói về phía Kỷ Ninh.
- Thiếu Viêm Hiên kia nhất định phải thua.
Sau khi Thiếu Viêm Hiên thi triển thần thông ra, cây roi của hắn càng thêm âm nhu quỷ dị, nhưng thấy thế thì hoàng đế Đại Hạ lại lắc đầu mở miệng nói.
- Đúng vậy, Thiếu Viêm Hiên kia mất bình tĩnh rồi, không ngờ lại phạm phải sai lầm này.
Lã Động Tân lắc đầu không thôi:
- Kỷ Ninh kia khởi đầu cực kỳ cẩn thận, không hề đánh bừa chút nào...Cho nên cây roi của Thiếu Viêm Hiên mới như chiếm thế trên thế kia. Nhưng trên thực tế, Kỷ Ninh chính là kẻ tấn công mạnh nhất trong mười hai người! Hắn không nhe nanh ra thì cũng không phải là hắn không mạnh mà là hắn cẩn thận với loại binh khí roi kia mà thôi. Ai ngờ Thiếu Viêm Hiên lại nóng lòng cầu thắng, sau khi chiếm thế trên xong lại lập tức thi triển ngay thần thông ra để quấn lấy Kỷ Ninh. Thật đúng là muốn lao vào đường cùng!
Tầm mắt của Thuần Dương chân tiên đều cực cao.
Nên Thiếu Viêm Hiên vừa thi triển ra môn thần thông không biết tên kia là bọn họ đã phát hiện ra thần thông này làm cánh tay mềm mại không xương, tiên pháp càng thêm âm nhu quỷ dị là cùng. Nhưng lực lượng thì ngược lại còn giảm xuống.
Trong trận chiến giữa Kỷ Ninh và Thiếu Viêm Hiên.
Thiếu Viêm Hiên vốn có lực lượng yếu hơn! Hiện tại hắn lại nóng đầu thi triển ra thần thông làm lực lượng giảm đi...thì đúng là muốn chết.
...
Kỷ Ninh khởi đầu rất cẩn thận. Sáu thanh kiếm như sáu dòng nước chảy cẩn thận ngăn cản. Thiếu Viêm Hiên thấy thế thì lập tức thi triển thần thông làm cánh tay mềm mại không xương, cây roi của hắn càng thêm âm nhu quỷ dị.
- Mặc dù lực lượng của ta hơi giảm xuống nhưng roi sẽ càng thêm khó lường hơn. Chỉ cần trói chặt được hắn thì ta nhất định sẽ thắng.'
Lúc này Thiếu Viêm Hiên đã hoàn toàn điên cuồng, đối mặt với cơ hội trở thành đệ tử của Đạo tổ, hắn có bình tĩnh tới mấy thì cũng phải nóng đầu.
- Sao?
Kỷ Ninh kinh ngạc không hiểu.
- Ta vẫn còn chưa dùng hết sức để đánh, vẫn chỉ cẩn thận không muốn tấn công chỉ cần không thua để hiểu được ảo diệu trong tiên pháp của hắn. Thế nào mà tên Thiếu Viêm Hiên kia lại đột nhiên giảm lực lượng xuống thế?
Sau khi phát hiện ra roi của đối phương càng thêm âm nhu hơn, Kỷ Ninh lại càng vui mừng xen lẫn khó hiểu:
- Hắn đúng là tự tìm đường chết a!
Bản thân mình tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ!
Thần thông có Trích Tinh Thủ!
Nếu tính về lực lương thì ưu thế tuyệt đối! Hiện tại mình còn đang cẩn thận thế mà đối phương lại tự giảm lực lượng của mình nôn nóng muốn thắng.
- Cơ hội đưa tới tận cửa.
Kỷ Ninh bạo phát.
Vù! Vù! Vù! Vù! Vù! Vù!
Sáu đường kiếm quang chói mắt xẹt qua trời cao. Mỗi một đường đều cực kỳ hung mãnh bá đạo!
Lực lượng của Trích Tinh Thủ và Thần Ma luyện thể đều bùng nổ!
Uỳnh!
Cây roi màu đen bị kiếm quang của Kỷ Ninh lướt qua sau đó bị đánh bay đi. Lực lượng chênh lệch quá xa làm cây roi bị đánh bật...Tuy Thiếu Viêm Hiên vẫn đang nắm chắc roi nhưng hổ khẩu trên tay hắn đã nứt ra. Máu bắn tung tóe.
Sáu đường kiếm quang cực kỳ hung hãn đánh thẳng vào. Hoặc là cắt, hoặc là chém, hoặc là đập làm tất cả đám roi đều bị đánh bay.
Vù.
Kỷ Ninh lao tới bên người Thiếu Viêm Hiên.
Thiếu Viêm Hiên kinh hãi. Sắc mặt của hắn trong nháy mắt tái mét đi. Hắn hiểu được chính mình thật quá nóng vội, quá coi thường Kỷ Ninh. Khi trước hắn còn có chút hơn thua, bây giờ mới thật sự biết được Kỷ Ninh tấn công khủng khiếp tới cỡ nào. Lúc trước bàn tay mới bị đánh cho hơi run lên là do Kỷ Ninh còn đang cẩn thận chưa bùng nổ hết sức.
Nhưng ngay khi mặt đối mặt giao chiến thì hắn mới hiểu ra Kỷ Ninh đáng sợ tới nhường nào. Đáng tiếc đã quá chậm. Kỷ Ninh đã tới trước người hắn.