- Nói tóm lại!
- Gom góp một bộ truyền thừa nguyên vẹn. Như vậy đã có thể yêu cầu rời khỏi nơi này, trở thành quốc dân của Mang Nhai quốc.
- Gom góp ra đủ hai bộ truyền thừa nguyên vẹn, nhất định sẽ phải đi ra.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc bỗng nhiên cười cười nói tiếp:
- Đương nhiên như người ở trên tầng thứ sáu kia, hắn đã đạt được một bộ truyền thừa nguyên vẹn. Về sau lại cố ý thua mất vài món bảo bối, về sau lại thắng được một bộ truyền thừa khác. Lại thua trận vài món. . . Trước trước sau sau, hắn đã nhận được tới tám loại truyền thừa.
- Cái gì.
- Còn có thể như vậy hay sao?
Đám người Kỷ Ninh đều không khỏi im lặng.
Gom góp một bộ là có thể rời đi, gom góp hai bộ thì phải rời đi. Thế nhưng quy tắc này lại vẫn có lỗ thủng có thể chui vào!
- Khu vực Tinh Thần đảo này tổng cộng có chín mươi chín loại truyền thừa cường đại, đều là truyền thừa rất là cường đại.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc cười nói:
- Quốc dân Mang Nhai quốc bình thường, muốn đạt được một ít truyền thừa lợi hại cũng rất khó khăn. Ngược lại ở bên trong khu vực Tinh Thần đảo này lại có chín mươi chín loại truyền thừa trân quý, chỉ là từng truyền thừa đều chia ra thành vô số bảo bối. . . Nếu như có năng lực, các ngươi cứ việc đi đánh bại các đối thủ khác, cướp lấy bảo bối truyền thừa của bọn họ a.
- Nhớ kỹ!
- Một ngày tối đa chỉ được chiến đấu một lần.
- Nếu như qua thời gian một tháng mà trên người ngay cả một kiện bảo vật truyền thừa cũng không có! Như vậy sẽ bị xử tử.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc nói:
- Cho nên nếu muốn tránh chiến qua thời gian an nhàn, đây là chuyện không thể nào a.
Đám người Kỷ Ninh vừa nghe đã hiểu.
Người chiến bại, bảo vật truyền thừa sẽ bị đoạt đi! Nếu như ngay cả một món bảo vật truyền thừa như vậy mà cũng không có, lại không đi đối chiến với các Thế Giới Cảnh khác! Lại còn có thể an nhàn sống sót. Mang Nhai quốc không có khả năng để cho bọn họ an nhàn sống sót a. Ngay cả thời gian một tháng mà cũng không có lấy được một kiện bảo vật truyền thừa, đó chính là chữ chết a!
Bị Mang Nhai quốc xử tử!
Bị Thế Giới Cảnh khác giết chết!
Gom góp một bộ truyền thừa, đặc biệt là khi gần gom góp đủ, ví dụ như một trăm chín mươi chín kiện, chỉ kém một kiện là có thể nhận được một bộ. Lúc đó sẽ rất dễ bị một ít người càng mạnh hơn nữa nhìn chằm chằm vào. Chỉ sợ bọn họ sẽ trực tiếp ước chiến, cướp đi tất cả mọi thứ của ngươi.
- Mưu toan cướp lấy một ít truyền thừa cao cấp nhất, chỉ sợ tỉ lệ tử vong sẽ rất cao a.
- Đoạt được một ít truyền thừa hơi chênh lệch một ít thì tỉ lệ tử vong sẽ thấp hơn một ít a.
Kỷ Ninh đã hiểu rõ.
. . .
- Nơi đây vừa là nguy hiểm, cũng là kỳ ngộ, chín mươi chín loại truyền thừa. Ha ha, các ngươi ở trong cương vực vô tận, chỉ sợ dùng hết tính mạng khó có thể thu thập được. Thế nhưng ở nơi này lại có thể lấy được. Thậm chí như vị kia!
Nam tử mặc khải giáp màu bạc chỉ vào vị tu hành giả tầng thứ sáu kia:
- Vị kia đã gom góp được tám loại truyền thừa, nếu như các ngươi có thực lực thì cũng có thể làm được.
- Đương nhiên, các ngươi cũng nên cẩn thận một chút, đừng để mất đi tính mạng của mình.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc bỗng nhiên mở miệng nói:
- Lão gia hỏa, lại có ba vạn một ngàn không trăm chín mươi mốt người tới Tinh Thần đảo.
- Được rồi.
Một đạo thanh âm trầm thấp từ trong chỗ sâu trong Thâm Uyên tối tăm truyền đến.
Rầm rầm rầm oanh…
Lập tức có từng tòa Tinh Thần đảo từ trong tối tăm hiển hiện ở trong vực sâu.
Từng tòa Tinh Thần đảo bay về phía đám người Kỷ Ninh.
- Đi thôi.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc vung tay lên, một đạo lực lượng quy mô lớn tác dụng lên trên người tất cả các Thế Giới Cảnh. Cho dù là Kỷ Ninh cũng cảm nhận được bản thân mình dưới lực lượng này cũng khó có thể ngăn cản được.
Kỷ Ninh theo cỗ lực lượng kia, bay về phía một tòa Tinh Thần đảo cách gần mình nhất.
- Chủ nhân.
Thanh âm của Tô Vưu Cơ vang lên trong đầu Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại.
Tô Vưu Cơ ở phía xa xa cũng bay đi về phía Tinh Thần đảo của nàng, nàng nhìn về phía Kỷ Ninh.
- Cẩn thận.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Ngươi cũng thế.
Trong mắt Tô Vưu Cơ có chút không nỡ.
Kỷ Ninh thở dài trong lòng.
Không có biện pháp. Một khi đã lựa chọn đạp vào Tinh Thần đảo, mỗi một Thế Giới Cảnh đều phải tự mình phấn đấu. Bản thân hắn căn bản không có biện pháp tiếp tục che chở được cho Tô Vưu Cơ nữa. Những chuyện có khả năng giúp đỡ hắn cũng đã giúp đỡ, những chuyện còn lại đành phải xem bản thân Tô Vưu Cơ rồi.
. . .
Nhìn đám tu hành giả, sinh mạng đặc thù khác đều bay lên từng tòa Tinh Thần đảo. Sau đó tất cả những Tinh Thần đảo này đều bay đi về phía xa xa. Ở tầng thấp nhất, nam tử mặc khải giáp màu bạc, nữ tử mặc khải giáp màu bạc nhìn về phía xa xa.
- Lần này Chúa Tể từ trong các nơi của cương vực vô tận bắt người tới, mặc dù ít, cũng chỉ có mấy vạn mà thôi. Thế nhưng trong đó chắc chắn sẽ có rất nhiều người có tiềm lực cực cao a.
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc mỉm cười nói.
- Đúng vậy.
Nam tử mặc khải giáp màu bạc gật đầu.
Mang Nhai quốc, ở trong cương vực vô tận là một cỗ thế lực rất là cường đại mà lại rất là thần bí. Đương nhiên cũng có địa bàn của mình, cũng có vô số sinh mạng sinh sôi nảy nở, cũng đào tạo ra một lượng lớn Thế Giới Cảnh.
Thế nhưng Chúa Tể vĩ đại vẫn sẽ từ một ít cương vực khác bắt người cướp của đến một ít. Số lượng bắt người cướp của cũng không tính là quá nhiều, cộng lại cũng chỉ có mấy vạn mà thôi. Đối với cương vực vô tận mà nói, chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi. Cho nên một ít thế lực lớn khác cũng liền kiềm chế, không cần phải vì thế mà đắc tội với vị Chúa Tể kia.
- Ngươi nói xem trong đám này, người có thể đạp vào tầng thứ năm, tầng thứ sáu sẽ có mấy người?
Nữ tử mặc khải giáp màu bạc hỏi.
- Người có thể đạp vào tầng thứ năm sao? Ta đoán có thể có mười người! Tầng thứ sáu a. . . Khó, rất có thể ngay cả một người cũng không có a.
Ánh mắt của nam tử mặc khải giáp màu bạc rơi vào trên mấy chục vạn Tinh Thần đảo đỉnh phong ở phía xa, nhìn lên bên trên tòa Tinh Thần đảo tầng thứ sáu, nói:
- Bối Tháp Lai Ách kia, cũng không biết đến lúc đó hắn sẽ chọn Thập Nhị Cung trong chúng ta a.