- Hai văn tự có nghĩa là thập thất. Nghĩa là gì chứ? Chẳng lẽ tấm bia đá loại này có rất nhiều, đây chỉ là tấm bia đá đánh số mười bảy hay sao?
Kỷ Ninh có chút suy đoán:
- Đúng rồi, đằng sau còn có rất nhiều văn tự a.
Sưu!
Thân thể của Kỷ Ninh trực tiếp biến ảo, đã đến bên mặt khác của tấm bia đá rồi khoanh chân ngồi xuống, đồng thời lại đem một lượng lớn Thiên Thần lực rót vào bên trong. Thiên Thần lực ở trong tấm bia đá bắt đầu khởi động, rất nhanh đã va chạm với vô số văn tự ở mặt khác của tấm bia đá. Trong tích tắc khi hắn đang muốn thẩm thấu vào bên trong thì Kỷ Ninh cũng cảm giác được có một lực cảm vô hình xuất hiện. Hiển nhiên muốn mạnh mẽ đạt được tin tức ở trên vô số văn tự này cũng đã vượt qua phạm vi mà hắn có thể thừa nhận.
- Không đúng.
Kỷ Ninh lập tức dừng lại:
- Phía chính diện chỉ có hai cái văn tự, mà ở phía sau. Thoạt nhìn những văn tự này cũng có số lượng đạt tới trăm vạn, hiểu hai cái văn tự ở phía trước, đối với ta cũng không có quá nhiều áp lực. Thế nhưng một lần lại lĩnh hội hơn trăm vạn văn tự. Chuyện này đã vượt qua phạm vi thừa nhận của ta a.
Trên tấm bia đá cao gần trăm trượng có vô số văn tự rậm rạp chằng chịt như là nòng nọc, căn cứ vào Kỷ Ninh quan sát, ước chừng có hơn một trăm hai mươi vạn văn tự.
- Bắt đầu từ phía trên, từ từ sẽ hoàn thành.
Kỷ Ninh lập tức bắt đầu thử dùng Thiên Thần lực thẩm thấu vào bên trong.
- Chậm hơn.
Vừa mới thẩm thấu vào thì Kỷ Ninh cũng đã cảm giác được cố hết sức, bất quá vẫn như trước, lại có một lượng lớn tin tức truyền lại trong đầu của Kỷ Ninh.
- Đào Ngô Thập Bát Thần Ma...
Một bộ pháp môn cổ xưa lập tức liên tục không ngừng dũng mãnh tiến vào trong đầu Kỷ Ninh. Theo Thiên Thần lực của Kỷ Ninh thẩm thấu vào bên trong. Pháp môn này cũng tiến vào trong đầu Kỷ Ninh cũng càng ngày càng nhiều, rất nhanh toàn bộ pháp môn đã được ghi vào trong đầu hắn.
- Không ngờ lại là pháp môn tu luyện.
Kỷ Ninh giật mình nhìn tấm bia đá ở trước mắt này:
- Hơn nữa đây chỉ là một phần nhỏ ở bên trên mà thôi.
Văn tự trên tấm bia đá, chung quanh phân thành bảy bộ phận lớn.
Bộ phận thứ nhất là Đào Ngô Thập Bát Thần Ma.
- Thật là pháp môn lợi hại, không ngờ lại có thể từ một hóa mười tám.
Kỷ Ninh có chút cảm khái, nói:
- Tuy rằng Thần Ma có thể phân ra vô số hóa thân. Thế nhưng hóa thân vừa chết thì hồn phách ở trong đó cũng sẽ bị diệt sát. Sẽ tạo thành tình cảnh hồn phách không trọn vẹn, hồn phách không trọn vẹn quá nhiều, thậm chí còn có khả năng dẫn tới hậu quả trực tiếp bị mất mạng.
- Nhưng pháp môn này, chỉ cần tu luyện tới tầng thứ nhất là đã có thể chia hồn phách ra làm mười tám thể một cách hoàn mỹ. Thực lực của mỗi cá thể đều chỉ có một thành của bản tôn. Bất quá đều có thể đơn độc sống sót. Hơn nữa nếu như mười bảy cái bị diệt, cá thể cuối cùng cũng có thể từ từ bồi dưỡng tới tình trạng như chủ thể trước đó.
- Tu luyện tới tầng thứ hai, mười tám cá thể đều có được thực lực giống như bản tôn.
- Nếu như tu luyện tới tầng thứ ba đại thành, như vậy mười tám cá thể có thể tùy thời dung hợp vào trong bản tôn, bản tôn cũng có thể hóa thành mười tám phân thân. Hơn nữa còn có thể làm cho thực lực của bản tôn tăng vọt.
Kỷ Ninh sợ hãi thán phục than một tiếng.
Nếu như pháp môn này đại thành thì tương đương Kỷ Ninh có thể thoáng cái biến thành mười tám Kỷ Ninh. Khi đó cho dù bản tôn chiến đấu một mình, một khi thi triển ra pháp môn này thì thực lực cũng có thể tăng vọt một mảng lớn.
Đây là pháp môn nghịch thiên thế nào cơ chứ?
- Xem ra, Thiếu Viêm Sửu kia cũng đã tu luyện được pháp môn này. Hơn nữa cũng chỉ mới luyện được tới tầng thứ nhất mà thôi.
Kỷ Ninh đã lập tức hiểu ra.Vốn hắn cho rằng đối phương đã tu luyện các loại bí thuật nào đó như là Huyết Ảnh hóa thân. Hóa ra lại là pháp môn cao thâm như vậy.
Trong Tam giới cũng có pháp môn lợi hại cùng loại.
Tỷ như Huyết Ảnh hóa thân vậy, chỉ cần còn một cái không diệt thì những thứ khác cũng có thể lại sống lại một lần nữa. Chỉ là cường giả lợi hại chân chính lại rất ít khi làm như vậy, bởi vì thực lực của phân thân sẽ lại giảm lớn, còn không cường đại bằng bản tôn! Thiếu Viêm Sửu làm như vậy cũng đã nói rõ một việc. Ở trong Tam giới này Thiếu Viêm Sửu rất sợ chết. Thế nhưng ai ngờ được Thiếu Viêm Sửu lại có được pháp môn mạnh mẽ như Đào Ngô Thập Bát Thần Ma cơ chứ? Cũng may Thiếu Viêm Sửu mới chỉ luyện thành tầng thứ nhất mà thôi.
- Pháp môn này xuất phát từ đâu?
Kỷ Ninh cũng có chút sợ hãi thán phục:
- Bất quá nếu muốn tu luyện môn pháp môn này tới đại thành cũng rất khó a.
Ở bên trên pháp môn cũng có ghi chép lại rất là kỹ càng.
Nhập môn thì dễ, có thể đơn giản luyện thành tầng thứ nhất. Thế nhưng tới tầng thứ hai thì lại khó khăn hơn gấp ngàn lần vạn lần.
Tầng thứ ba lại càng là khó như lên trời, cần các loại ngộ tính cơ duyên.
...
- Tiếp tục xem pháp môn thứ hai xem.
Sau đó Kỷ Ninh lại dùng Thiên Thần lực thẩm thấu, lập tức tin tức của pháp môn thứ hai dần dần vọt tới trong đầu hắn.
Pháp môn thứ hai tên là Trùng Thú Cửu Giải.
Đây là một phương pháp bồi dưỡng trùng thú rất là thần kỳ, Kỷ Ninh cũng đã hiểu ra vì sao Thiếu Viêm Sửu lại có thể nuôi dưỡng ra trùng thú lợi hại như vậy. Tất cả mọi người ở trong Tam giới đều cho rằng Thiếu Viêm Sửu có được truyền thừa của ai đó. Dù sao ở trong Tam giới này, người bồi dưỡng ra trùng thú lợi hại vẫn phải có. Lại nói thực lực của trùng thú mà Thiếu Viêm Sửu bồi dưỡng ra cũng không tính là quá mạnh mẽ, cho nên cũng không làm cho người ta quá chú ý tới hắn.
Thế nhưng người ngoài không biết, thực lực của bản thân Thiếu Viêm Sửu quá yếu, cho nên bảo vật tài liệu có được rất thiếu. Vì vậy căn bản mới không đào tạo ra được trùng thú lợi hại gì.
- Chuyện này cũng cần phải phí thời gian và tinh lực rất nhiều, không thích hợp với ta.
Kỷ Ninh lập tức buông tha thứ này, cũng không có chủ ý với nó nữa.
...
- Nhìn pháp môn thứ ba xem.
Kỷ Ninh phát hiện ra, theo mình dần dần thẩm thấu vào bên trong thì lực cản khi muốn quan sát nội dung bên dưới cũng càng lúc càng lớn. Kỷ Ninh không biết... Thiếu Viêm Sửu mới chỉ nhận được một chút bộ phận của pháp môn thứ nhất và pháp môn thứ hai. Những pháp môn ở đằng sau, căn bản Thiếu Viêm Sửu không có thực lực để đạt được.