Nói xong, Kỷ Ninh xoay người rời đi.
Nhìn xem bóng lưng của Kỷ Ninh, Tây Tư tộc Tôn chủ Đa Ba Nga nghiến răng nghiến lợi, nhưng hắn không thể nghĩ ra biện pháp gì.
Huyễn hoặc? Đạo Quân đáng sợ này Đạo tâm quá mạnh mẽ, chính là đạo tâm chính thức viên mãn tuyệt đối, có thể hơi chút hoặc động liền không tồi rồi, căn bản không cách nào ảnh hưởng cách làm của hắn.
Lòng hiếu kỳ, một ít thủ đoạn khác? Càng không có khả năng, đại năng như thế, tuyệt không phải hắn có khả năng dao động.
- Ta liền vĩnh viễn bị giam cầm, vĩnh viễn bị tra tấn như vậy...
Đa Ba Nga ngẩng đầu, một đôi con mắt màu xanh nhìn hỏa quang vô tận, tràn đầy hận ý, về sau phát ra một tiếng nói nhỏ mang theo mệt mỏi.
- Lúc nào mới là phần cuối, ta thật sự không muốn lại chống đỡ nữa...
Kỷ Ninh quay người ly khai, đi về phía đám người Nữ Oa, Phong Đồng lão tổ, đồng thời lòng tràn đầy nghi hoặc.
Vừa rồi tình cảnh Tây Tư tộc Tôn chủ Đa Ba Nga kia thi triển trảo pháp tập kích mình, không ngừng hiện lên ở trong đầu.
- Làm sao lại như thế.
- Làm sao có thể...
- Chẳng lẽ cái này là nguyên nhân đám Chí Tôn giam cầm bọn họ?
Kỷ Ninh không ngừng suy tư.
Bỗng nhiên...
Sắc mặt Kỷ Ninh khẽ biến, ngẩng đầu nhìn bầu trời xa xa.
- Xoạt!
Một đạo lôi điện đột nhiên xuất hiện, xé rách trời xanh, nó xuyên thẳng qua thời không, xé rách ra một thông đạo ổn định ngắn ngủi.
Đồng thời tám thân ảnh nguy nga ở trong lôi điện hiện ra rõ ràng, một cái trong đó chính là Sí Dương Vực chủ, bảy cái khác khí tức khác nhau, hoặc lạnh như băng, hoặc loáng thoáng như không gian tiêu tan... Rất nhiều khí tức, nhưng mỗi cái uy áp là tương đối.
- Tám gã Vực chủ!
Kỷ Ninh thấy thế sắc mặt hoàn toàn thay đổi.
- Điên rồi sao, Sí Dương Vực chủ kia điên rồi sao!
Kỷ Ninh nghĩ qua Sí Dương Vực chủ khả năng kéo năm ba Vực chủ liên thủ tìm mình, thật không nghĩ đến... Trong truyền thuyết Hỗn Độn Vũ Trụ Bát vực tổng cộng tám vị Nguyên Hành giả mạnh nhất, vậy mà toàn bộ xuất hiện! Trọn vẹn tám vị a, tám vị này liên thủ, mình liều mất tính mạng chỉ sợ cũng không có hy vọng. Mình dù sao cũng không cách nào duy trì thời gian quá dài toàn lực chém giết.
- Tám gã Vực chủ! Cái này, cái này, ...
Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa… cả đám cũng sợ ngây người.
- Đó là Sí Dương Vực chủ, bảy cái khác như thế nào cảm giác uy áp đều tương đương Sí Dương Vực chủ, cho ta cảm giác uy hiếp cũng đồng dạng đáng sợ?
- Bảy cái khác cũng là Vực chủ.
- Tám vị Vực chủ!
Kỷ Ninh cũng khiếp sợ, chớ nói chi là tu luyện giả khác rồi, mỗi cái đều sợ ngây người.
Tám vị Vực chủ đồng thời xuất hiện, cảnh tượng này bọn hắn nghe cũng không có nghe qua.
- Điên rồi điên rồi, một lần liền tám cái, ta cũng không phụng bồi.
Kỷ Ninh cất bước, thân hình lóe lên đã đến bên cạnh đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa, Thanh Ma, Cầm Hỏa Thần, Tô Vưu Cơ,… vung tay lên, liền thu tất cả bọn hắn vào.
Xoẹt!
Kỷ Ninh cầm Bắc Hồng Kiếm, vẻn vẹn vung kiếm lên, kiếm quang xẹt qua, kéo lê một khe hở thời không, sau đó Kỷ Ninh liền cất bước tiến nhập trong thời không, khe hở thời không cũng rất nhanh lắp đầy biến mất không thấy gì nữa. Luận năng lực xuyên thẳng qua thời không, chỉ sợ cũng chỉ có mấy vị Chí Tôn mới có thể siêu việt Kỷ Ninh. Thật muốn đi, tám vị Vực chủ căn bản ngăn không được.
Tám vị Vực chủ kia vừa mới mượn nhờ bảo vật lập tức đến cũng có chút nghẹn họng trân trối nhìn Kỷ Ninh rời đi, thậm chí bọn hắn còn tìm không thấy bất luận biện pháp truy tung gì.
Nếu như Kỷ Ninh nguyện ý, một kiếm xé rách thời không thậm chí có thể trực tiếp ra Sí Dương Vực! Nhưng Sí Dương Vực dù sao cũng là một trong Bát vực, rất nhiều khu vực thời không cực kỳ khó xuyên thấu, muốn bằng vào Kiếm đạo cưỡng ép xỏ xuyên qua cần lực lượng quá nhiều. Kỷ Ninh còn sẽ không lãng phí tuổi thọ ở địa phương bực này, hắn vẻn vẹn men theo thời không cảm ứng, mơ hồ cảm giác một chỗ thời không có chút kỳ dị, liền trực tiếp liên tiếp chỗ kia.
Xôn xao.
Kỷ Ninh đi ra Địa Hỏa Đại Lục, theo một kiếm hình thành thời không thông đạo ngắn ngủi, đi tới một nơi xa xôi khác của Sí Dương Vực.
- Hả?
Kỷ Ninh đưa tầm mắt nhìn qua chung quanh, hơi có chút kinh ngạc.
- Ta trước liền cảm ứng được nơi đây thời không có chút kỳ dị, vậy mà sẽ là như vậy.
Giờ phút này Kỷ Ninh đứng ở trong hư không, chỗ xa xa có một vòng xoáy không gian.
Trong vòng xoáy không gian, đang có chút ít rách tung toé bay ra, một ít tàn phiến vỡ vụn màu vàng, bộ kiện kỳ dị, thậm chí một kiến trúc tàn phá giống như thành lũy khổng lồ... Những thứ này rất nhiều vật tàn phá, đang từ trong vòng xoáy bay ra, mà vòng xoáy không gian kia cũng bắt đầu dần dần chậm lại, tựa hồ bắt đầu khôi phục lại bình tĩnh.
- Xem ra vận khí của ta không tệ, vẻn vẹn xuyên thẳng qua một lần hư không, liền phát hiện một bảo tàng Tây Tư tộc.
Kỷ Ninh cười.
Kỷ Ninh vung tay lên, liền phóng đám người Nữ Oa, Tô Vưu Cơ, Phong Đồng lão tổ, Ngọc Hồng Đế Tôn, Cầm Hỏa Thần ra.
Đám người nhìn chung quanh, rất nhanh đều kinh ngạc nhìn vòng xoáy không gian kia, cùng với trong vòng xoáy bay ra những bộ kiện bảo vật của Tây Tư tộc.
- Bảo tàng Tây Tư tộc?
- Nơi đây thậm chí có một bảo tàng?
- Hơn nữa nhìn bộ dạng, là bảo tàng vừa ra đời?
Đám người Phong Đồng lão tổ đều rất khiếp sợ.
Kỷ Ninh cười hỏi:
- Nghe nói ở trong Vũ Trụ Bát vực, thường xuyên sẽ có từng tòa Dị Vũ Trụ thậm chí bảo tàng Tây Tư tộc trống rỗng xuất hiện?
- Vâng.
Phong Đồng lão tổ gật đầu.
- Ở trong Sí Dương Vực phiêu bạt lang thang, ngẫu nhiên sẽ phát hiện một Dị Vũ Trụ vô chủ... Một ít bảo tàng Tây Tư tộc cũng trống rỗng xuất hiện như vậy. Bất quá bình thường lúc chúng ta phát hiện, những thứ này đều đã sớm ở Sí Dương Vực rồi, như loại từ vòng xoáy không gian xuất hiện này, ta cũng chỉ là nghe nói qua. Cái này còn là lần đầu tiên tận mắt nhìn đến.
- Dị Vũ Trụ, chính là Chí Tôn sáng chế.
Kỷ Ninh nói.
- Bảo tàng Tây Tư tộc cũng là Thượng Cổ đại chiến lúc trước lưu lại, làm sao có thể trống rỗng xuất hiện ở đây?
- Chúng ta không biết.
- Sau lưng chỉ sợ có đám Chí Tôn an bài a.
Phong Đồng lão tổ, Ngọc Hồng Đế Tôn, Khúc Lương Chúa Tể ... cả đám biết sơ lược về Sí Dương Vực đều lắc đầu không biết.
Kỷ Ninh thì suy tư.