Khô Lâu Ma Thần gầm nhẹ một tiếng. Chém giết ở bên bờ sinh tử, nếu như bởi vì bối rối mà làm ra một ít hành động sai lầm, như vậy cũng sẽ bị đuổi theo.
Hai bên một người chạy, một cái đuổi, cứ thế tiến lên phía trước.
Ở trong hư không vô tận, từng Đại thế giới, Tiểu Thế Giới xẹt qua trước mắt. . . Trong lúc điên cuồng chạy thục mạng, Kỷ Ninh khống chế chính Hư Không chu, mà bên phía Vô Gian Môn thì khống chế Tiên Thiên Chí Bảo Vu Thiên toa. Tất cả hai thứ đều cự kỳ am hiểu chuyện tốc độ, xuyên thẳng qua hư không, trong lúc nhất thời khó có thể phân chia trên dưới.
- Không tốt.
Sắc mặt của Khô Lâu Ma Thần ở trên Vu Thiên toa và một đám Thiên Thần Chân Tiên lập tức biến đổi.
Ở trên hải dương mênh mông ở phía trước có ngọn núi bằng hỏa diễm đang lơ lửng. Trên đỉnh núi có một đám thân ảnh đang đứng đó, khí tức của mỗi người đều rất cổ xưa, đều là cường giả Nhân Tộc đã tồn tại từ Thượng Cổ. Người cầm đầu là Thiên nữ Thiên Thần Oa Tư sát khí ngập trời, sau lưng nàng là ba trăm sáu mươi lăm tên Thiên Thần Chân Tiên.
Mà chiếc Hư Không chu kia cũng đã bay đến bên cạnh ngọn núi hỏa diễm, đồng thời có hai Thần Ma vạn trượng đồng loạt đi ra.
Đại quân của song phương giằng co ở phía .
Song phương đều là tinh nhuệ ở trong trận doanh của mình. Một bên đã sớm thuần thục Vô Gian Vô Lượng trận do Vương của Vô Gian Môn sáng chế ra, một phương khác cũng có thể hình thành Chu Thiên Tinh Thần trận có uy năng rất cao minh. Ở thời kỳ thượng cổ, một đám Thiên Thần Chân Tiên bằng vào một bộ đại trận này cũng có thể chém giết cùng với Chân Thần Đạo Tổ a.
- Có cần chiến một trận hay không?
Nữ Thiên Thần Oa Tư lạnh lùng nhìn qua, thanh âm lạnh lẽo như băng, vang vọng trong khắp thiên địa.
- Bắc Minh.
Khô Lâu Ma Thần chỉ nhìn về phía Kỷ Ninh rồi lãnh đạm nói:
- Lần này coi như ngươi vận khí tốt, không ngờ lại kém một bước để cho ngươi chạy thoát. Bất quá ngươi làm như vậy. . . Là tự mình tìm đường chết.
- Tự tìm đường chết? Đến giết ta đi a.
Kỷ Ninh nhìn qua, thanh âm cũng lạnh như băng:
- Có bản lĩnh thì cứ việc giết ta ở này, cho dù nói hung ác thì có tác dụng gì cơ chứ?
- Được.
Khô Lâu Ma Thần nghiến răng nghiến lợi nói một câu.
Hai luồng hỏa diễm ở trong con ngươi của hắn cuồn cuộn. Hắn đảo qua một đám Thiên Thần Chân Tiên khí tức cường đại đang đứng trên đỉnh núi, chỉ có thể đem sự không cam lòng nuốt vào trong bụng. Tuy rằng rất muốn lao vào đánh được Kỷ Ninh. . . Chỉ cần Kỷ Ninh này có thể kiên trì trong một giây là có thể đạt được trận doanh của Nữ Oa cứu viện. Cho nên hắn cũng không muốn mạo hiểm ra tay.
Đối mặt với đại quân của đối phương, trận doanh bên Vô Gian Môn cũng không thể không tránh né a.
- Rút lui đi.
Thanh âm của Thần Vương vang lên trong đầu của Khô Lâu Ma Thần.
- Đi.
Khô Lâu Ma Thần chỉ có thể không cam lòng nói một câu rồi rời đi.
Oanh ~~~
Vu Thiên toa trực tiếp xé rách hư không, trực tiếp bay đi ra ngoài.
. . .
Ở trong Thế giới thứ ba, Thần Vương và Bích U Đạo Tổ đều đứng ở trong hư không, quan sát về phía xa.
- Đáng chết.
Trong mắt của Thần Vương có quang mang lạnh lẽo lóe lên.
- Đáng tiếc, chỉ thiếu một chút nữa.
Thanh âm lạnh lùng của Bích U Đạo Tổ vang vọng:
- Kém một bước đã có thể đuổi kịp rồi, Kỷ Ninh này có Tiên Thiên Chí Bảo Hư Không chu. Kiện Hư Không chu này chính là thứ mà trước khi Vô Gian Hỗn độn thế giới của chúng ta chưa giao thủ với Bàn Cổ Hỗn Độn Thế Giới cũng đã có. Nó vốn là bảo vật của Tam Thọ đạo nhân, Tam Thọ. . . Đó chính là một chiến tướng dũng mãnh a, dũng mãnh dị thường, đối với chính bản thân mình cũng rất là ngoan độc.
- Đúng vậy.
Thần Vương cũng gật đầu một cái.
Hắn cũng nhớ rõ vị Tam Thọ đạo nhân dũng mãnh cường đại kia, mặc dù không có nắm giữ Thiên Đạo, thế nhưng bằng vào thân thể của Chân Thần cùng với thần thông Trích Tinh Thủ đáng sợ đến cực điểm kia cũng đã khiến cho mấy tên Chân Ma Đạo Tổ của Vô Gian Môn phải ngã xuống dưới chân của hắn. Bởi vì uy năng của thần thông Trích Tinh Thủ kia quá mạnh mẽ.
- Kỷ Ninh có Hư Không chu, muốn giết hắn, một là phong bế thời không trước một bước. Hoặc là bố trí xuống bẫy rập chờ hắn rơi vào. Hai tựu là dùng bảo vật phi độn lợi hại hơn hắn. Mà mạnh hơn so với Hư Không chu. . . Như vậy cũng chỉ có Hỗn Độn kỳ bảo a.
Thần Vương nhíu mày nói:
- Hỗn Độn kỳ bảo am hiểu phi độn bên chúng ta cũng chỉ có một kiện. Ở bên Ma Thủ Đạo Tổ! Ma Thủ Đạo Tổ tính tình quái gở vô cùng, không nhất định đã nguyện ý đem Hỗn Độn kỳ bảo quan trọng như vậy giao cho một ít Thiên Thần Chân Tiên a.
- Đúng vậy, dùng tính cách của Ma Thủ, chỉ sợ rất khó có thể ra lệnh khiến cho nàng đồng ý chuyện này.
Bích U Đạo Tổ gật đầu nói.
Ma Thủ Đạo Tổ. . .
Đó là một Đại Ma Đầu đáng sợ từng nhấc lên giết chóc ngập trời ở trong Vô Gian Hỗn độn thế giới. Chỉ cần là nghe được tên của nàng cũng đã khiến cho vô số cường giả ở trong Vô Gian Hỗn độn thế giới sợ hãi.
Chỗ cường đại của nàng cũng là từ đôi tay, bất quá khác với Tam Thọ đạo nhân. Sở dĩ bàn tay của Ma Thủ Đạo Tổ lợi hại đó là bởi nàng đã lấy được một cặp bao tay là Hỗn Độn kỳ bảo ở bên trong Hỗn Độn, từ đó nàng nghiên cứu ra thần thông, còn sáng chế ra tuyệt học Đại Diệt Tuyệt Ma Thủ. Luận trốn chạy giữ mạng vẫn không bằng Vạn Ma Chi Chủ. Thế nhưng nếu luận chính diện chém giết mà nói, lại không kém hơn một chút nào, lúc trước cũng chỉ có Tâm Ma chi chủ mới có thể trấn áp được vị ma trung chi ma chính thức này.
- Kỷ Ninh này thật sự đang tại tìm chết a.
Thần Vương càng nghĩ càng giận, Kỷ Ninh đã giết mười lăm Thiên Thần Chân Tiên, ảnh hưởng đối với thực lực chỉnh thể bên bọn hắn còn nhỏ. Thế nhưng lại ảnh hưởng tới bố cục của hắn ở trong Tam giới, nếu như vẫn còn dựa theo bố cục hiện tại mà nói. Nếu như Kỷ Ninh đánh lén thêm một lần như vậy, nhất định sẽ đắc thủ lần nữa.
Thế nhưng nếu như thay đổi bố cục, như vậy lại cần phải thay đổi toàn bộ bố cục ở các Đại thế giới trong các nơi Tam giới. Đó là một cái giá quá lớn đối với hắn.
. . .
Mà giờ phút này Kỷ Ninh đang nói lời cảm tạ với Oa Tư Thiên Thần.
- May mắn được Oa Tư đạo hữu cùng với các vị chạy đến cứu trợ. Nếu không lần này Kỷ Ninh ta sẽ dữ nhiều lành ít a.