Mãng Hoang Kỷ

Chương 714: Chương 714: Thi thể Thần Ma (2)




Cây cung lớn màu đen ở bên cạnh thi thể Thần Ma bỗng phát sáng, lúc trước nó bị đứt dây, nhưng giờ phút này có một lực lượng Thiên Địa mãnh liệt hội tụ thành dây cung, ngoài ra còn hội tụ ra thành một mũi tên màu đỏ lửa.

- Xíu... uu!!

Cây cung lớn màu đen không có bất kỳ ai điều khiển, nhưng vẫn tự động bắn tên.

Mũi tên xẹt qua trời cao, nhanh như điện xẹt, lập tức tới ngay trước người Kỷ Ninh.

- Ngăn cản.

Kỷ Ninh vung tay lên, mũi tên bắn vào cánh tay.

Bịch …

Lực chấn động to lớn làm cho cả người Kỷ Ninh đều bay ngược về sau mấy trăm trượng, đập trực tiếp vào tường nham thạch, tường nham thạch nổ vang, rạn nứt ra, từng khối đá lớn ầm ầm rơi xuống. Kỷ Ninh từ trong hố to trên tường nham thạch nhảy xuống.

- Bảo bối tốt.

Kỷ Ninh không hề sợ hãi mà ngược lại còn lấy làm mừng.

- Ngươi quả là quái thai, ngay cả công kích này cũng vẫn chịu được?

Thiếu niên áo đen ở xa kinh ngạc.

Kỷ Ninh lại vô cùng kích động, nhìn thấy cây cung màu đen hội tụ lực lượng Thiên Địa:

- Thứ hội tụ chính là lực lượng Thiên Địa, không hề có pháp lực. Chắc chắn do linh hồn pháp bảo của cây cung lớn màu đen kia chủ động điều khiển. Không có chủ nhân, chỉ với bản thân pháp bảo mà làm được ra uy thế như vậy, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.

Như Thanh Ti Trần Hỏa Trản trước đây, Tuyết Hồng Y có thể cưỡng ép bắt được.

Như Thiên Ngưu Kiếm, Kỷ Ninh ở giai đoạn Vạn Tượng tiền kỳ nhờ vào Trích Tinh Thủ cũng cưỡng ép bắt được.

Mà hiện nay thực lực của Kỷ Ninh cao hơn khi đó không biết bao nhiêu, vậy mà còn bị một kiện pháp bảo điều khiển lực lượng Thiên Địa bắn cho bay rớt ra ngoài!

- Thiên Ngưu Kiếm, chính là pháp bảo Tiên Giai cực phẩm trong cực phẩm, gần như là pháp bảo Thuần Dương. Cây cung lớn này... ít nhất phải là pháp bảo Thuần Dương, nếu vậy, e còn là Thuần Dương thượng phẩm, thậm chí là cực phẩm. Hoặc biết đâu có thể là Tiên Thiên Linh Bảo!

Kỷ Ninh lập tức phán đoán.

Chỉ với bản thân pháp bảo không có chủ nhân điều khiển đã có được uy lực Thiên Tiên!

- Cũng phải, thi thể Thần Ma kia chết không biết bao nhiêu năm tháng, mà vẫn lưu lại sát ý đáng sợ như vậy. Một tồn tại cường đại như thế, há lại có thể sử dụng cung tiễn thấp kém sao?

Kỷ Ninh nhíu mày:

- Có điều cây cung màu đen kia lại bị đứt, giáp trên người hắn cũng bị rách, thật không hiểu hắn đã trải qua kiếp nạn gì mà pháp bảo lợi hại như thế cũng bị hư tổn. Ngay cả tính mệnh của Thần Ma này cũng mất, điều cổ quái nhất là... Thần Ma này sau khi chết, vậy mà vẫn giữ được thi thể!

Cần biết, thần hồn của Thần Ma cùng với máu thịt dung hợp làm một.

Còn một giọt máu thịt, là có thể Tích Huyết Trọng Sinh!

Trừ khi...

Có Đại Năng Giả cực trí nào đó, có thể phá hủy toàn bộ phần máu huyết dung hợp với thần hồn trong cơ thể Thần Ma! Chỉ khi không có hồn phách trong thân thể, lúc này mới không cách nào hồi sinh nữa.

- Đây là đại chiến bậc nào đây.

Kỷ Ninh tưởng tượng một trường hạo kiếp khi ThượngCổ Bàn Cổ thế giới bị vỡ vụn,đây tuyệt đối là chuyện vô cùng đáng sợ, ngay cả Bồ Đề lão tổ lúc đó cũng không dám đi, ngay cả Tam Thọ đạo nhân có thể giết được cả Thần Ma Đạo Tổ cuối cùng vẫn ngã xuống.

- Mặc kệ là có chuyện gì, nhưng cây cung lớn màu đen và bộ giáp này mặc dù hư tổn, lại không có chủ nhân điều khiển vẫn làm ra được uy năng như vậy. Đích thị là bảo vật khó lường.

Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay hiện ra Thiên Ngưu kiếm.

Kỷ Ninh nhanh chóng dồn ép tiến lên.

Xíu...uu!!

Xíu...uu!!

Xíu...uu!!

...

Cây cung lớn màu đen kia tự động kéo cung bắn tên, lực lượng Thiên Địa hội tụ ra dây cung và mũi tên, mũi tên màu đỏ lửa nhắm vào Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh thi triển kiếm pháp.

Ánh kiếm như nước, ngăn cản mũi tên bằng Thiên Địa lực lượng sang một bên, kiếm pháp Kỷ Ninh đang thi triển ra chính là một môn kiếm thuật tại tầng thứ chín của Thần Tiên Cung, tên là Thủy Chư Thiên, một môn kiếm thuật sở trường nhất về phòng thủ.

Xuy xuy xuy …

Bất thình lình một lượng lớn tên bắn ra, thậm chí có lúc đồng thời bắn ra mười mũi tên, trong nháy mắt liên tiếp đã bắn ra mấy chục mũi, có điều tốc độ càng nhanh thì uy lực của tên lại càng yếu đi.

Kỷ Ninh lúc thì dùng Thiên Ngưu kiếm ngăn cản, lúc thì dùng thân thể chống đỡ.

- Nhóc con, tuy thân thể ngươi giống như pháp bảo, nhưngđây chỉ là một chiếc cung thần tấn công mà thôi, chiếc cung thần ấy không có chủ nhân, ngươi có thể chống đỡ được cũng không có gì ghê gớm. Ta cho ngươi biết, chờtới khi ngươi tới gần thi thể kia trong phạm vi mười trượng, lúc đó mới là khu vực cấm chế thứ ba, thân thể của ngươi mạnh yếu thế nào cũng không có tác dụng gì với khu vực cấm chế thứ ba này đâu. Thân thể như pháp bảo của ngươi lúc này lại không giúp được ngươi rồi.

Thiếu niên mặc áo đen ngồi ở đó nhìn Kỷ Ninh xông về phía trước.

Đỡ lấy tên xông về phía trước.

Khi Kỷ Ninh cách thi thể Thần Ma mười trượng, cây cung lớn màu đen dừng ngưng tụ lực lượng Thiên Địa, không còn tấn công Kỷ Ninh nữa.

- Hô.

Kỷ Ninh hít sâu vào, tới gần thi thể Thần Ma như thế, uy áp vô hình kia làm cho lòng hắn rung động.

- Khu vực cấm chế thứ ba?

- Không cần biết là chuyện gì, nhất định phải lấy được bảo vật này về tay.

Kỷ Ninh nhìn từng món từng món bảo vật trên thi thể Thần Ma, thèm muốn nhất là cây cung lớn màu đen kia.

Thân thể Kỷ Ninh nhoáng một cái đã biến thành ba đầu sáu tay, trong tay nắm chặt thiên ngưu kiếm, lê thiên kiếm,... Tổng cộng là sáu thanh phi kiếm tiên giai cực phẩm.

Đối mặt với khu vực cấm chế thứ ba này, Kỷ Ninh cũng không dám chủ quan chút nào. Sau khi chuẩn bị xong xuôi liền nhấc chân bước vào đến khi khoảng cách tới thi thể thần ma rút ngắn lại chỉ còn mười trượng, cũng chính thức tiến vào phạm vi của khu vực cấm chế thứ ba.

- oanh...

- Ninh nhi, ăn nhiều một chút.

Một đại sảnh vô cùng quen thuộc, ngọn nến to bằng cánh tay trẻ con đang cháy bập bùng, em bé Kỷ Ninh đang ngồi trước một cái bàn dài, trước mặt để bình nước, còn có đồ ăn, bánh nướng.

- Chuyện này...

Em bé Kỷ Ninh nhìn về phía đối diện.

Phía đối diện có một nử tử đang ngồi, trong ánh mắt tràn đầy vẻ yêu thương, nhìn hắn, nói:

- Nhìn cái gì, còn không mau ăn đi.

Kỷ Ninh quay đầu nhìn sang bên cạnh.

Quả nhiên, cha Kỷ nhất xuyên trẻ tuổi đang ngồi ở kia, chỉ là nhíu mày thoáng nhìn Kỷ Ninh, nghiêm nghị quát:

- Nhìn cái gì vậy? Lúc ăn đừng phân tâm.

- Vâng, thưa cha.

Bỗng nhiên nước mắt lăn dài trên má Kỷ Ninh, sau đó hắn liền cúi đầu xuống cầm lấy bánh nướng cắn từng miếng một.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.