Cho nên lúc ban đầu Bắc Hưu Thế Giới Thần cuối cùng nhất chỉ có thể trốn vào tử địa, làm cho Vĩnh Hằng Thần Binh nghiền nát! Lúc này mới vứt bỏ được Ô Giao Tam Thần Thú, may mắn bổn nguyên của Vĩnh Hằng Thần Binh cực kỳ lợi hại. . . Mới để cho một tia Tàn Hồn của hắn bảo trụ, nhưng cuối cùng vẫn ức chế không được Chân Linh tán loạn, thân tử đạo tiêu.
- Ồ, vì sao bản mạng thệ ngôn của ta vẫn còn?
Kỷ Ninh nhíu mày.
Lúc trước lập bản mạng thệ ngôn, trong một Hỗn Độn kỷ nguyên phải đến Thiên Thương Cung, nói cho Thiên Thương Cung Tiếp Dẫn Sứ.
Nhưng bây giờ mình nói cho Thiên Nhất Đạo Quân, tin tức cũng truyền quay lại Thiên Thương Cung rồi, trong Thiên Thương Cung cũng có mấy huynh đệ ra tay, có lẽ Tiếp Dẫn Sứ này đã biết mới đúng.
- A!
- Đúng.
Kỷ Ninh lập tức kịp phản ứng.
Lúc trước thệ ngôn toàn văn là ta dùng tánh mạng thề, sau khi ta trở thành Tổ Thần, trong một ngàn năm phải ly khai Tam Giới, trong một Hỗn Độn kỷ nguyên phải đến Thiên Thương Cung nói cho Thiên Thương Cung Tiếp Dẫn sứ biết, Bắc Hưu Thế Giới Thần là bị Ô Giao Thần Thú giết chết.
Dựa theo bản mạng thệ ngôn lúc trước, trong một Hỗn Độn kỷ nguyên phải đến Thiên Thương Cung, đây cũng là một bộ phận của thệ ngôn.
- Xem ra còn phải đến Thiên Thương Cung, bản mạng thệ ngôn này mới có thể tiêu tán.
Kỷ Ninh nói thầm.
- Ân, dù sao ta cũng muốn đi, không vội.
- Kỷ Ninh.
Thiên Nhất Đạo Quân mở miệng nói.
- Cung chủ.
Kỷ Ninh nói.
- Gọi ta Thiên Nhất Đại ca là được.
Thiên Nhất Đạo Quân cười nói.
- Tại Thiên Thương Cung chúng ta, đồng nhất cảnh giới lẫn nhau xưng huynh đệ, kém một đại cảnh giới, hô một tiếng Đại ca là được.
- Thiên Nhất Đại ca.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Kỷ Ninh, lần này ta từ Thượng Thương Vực một đường chạy đến, hao phí không ít thời gian đến Đại Mạc vực này, cũng là bởi vì trong Đại Mạc vực có hai địa phương, ta phải đi xem.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Hai địa phương của Đại Mạc vực?
Kỷ Ninh cẩn thận lắng nghe.
- Chỗ thứ nhất, là Tố Phong di tích.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Ta vốn là tiến về Tố Phong di tích trước, nhưng mới đi nửa đường, cảm ứng được Tiếp Dẫn lệnh của ngươi, hơn nữa dùng cảm ứng vận mệnh của ta, cảm ứng được ngươi không có gặp nguy hiểm, cho nên ta không có sốt ruột, mà chậm rì rì đuổi qua. Ai, sớm biết như vậy, ta liền trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến, có lẽ còn có thể cứu được Hắc Vụ Thế Giới Thần kia.
Kỷ Ninh cũng thở dài.
Điều này cũng không thể trách Thiên Nhất Đạo Quân, dù sao Thiên Nhất Đạo Quân chỉ quan tâm Kỷ Ninh, hắn cảm ứng được huynh đệ nhà mình không có nguy hiểm, tự nhiên không nóng nảy.
- Chiếc Phi Thuyền này đang đi đến Tố Phong di tích.
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh.
- Tố Phong di tích, chính là Tố Phong Đạo Quân xây dựng, Tố Phong Đạo Quân. . . Đó là một vị đại năng cực kỳ khó lường, chỉ thiếu chút nữa liền thành công nắm giữ quy tắc Đại đạo rồi, thực lực không thua kém ta chút nào, cho nên hắn lưu lại trận pháp cấm chế khẳng định cực kỳ nguy hiểm phiền toái, nếu không cần thiết, ta cũng không muốn đi mạo hiểm.
Kỷ Ninh nghe được ra, Thiên Nhất Đạo Quân cùng Tố Phong Đạo Quân thực lực có lẽ tương đương.
- Hắn trước khi chết, bố trí xuống toàn bộ cảm ngộ Tố Phong Bách Lưu của mình.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Toàn bộ đại trận Tố Phong Bách Lưu kia, một khi bộc phát. . . Đầu tiên là Tố Phong Hỗn Độn Thế Giới hoàn toàn nghiền nát, uy lực to lớn không thua gì Tố Phong Đạo Quân dốc sức liều mạng một kích.
- Cho nên lần này tiến đến, may mắn ta cũng không cần phá giải trận pháp cấm chế của hắn, ta chỉ cần tiến vào hạch tâm, lấy bảo vật của hắn là được.
Thiên Nhất Đạo Quân nói.
- Nhưng dù vậy cũng gặp nguy hiểm, ngươi theo ta tiến đến. . . Là ở trong Động Thiên pháp bảo của ta, hay là ở bên ngoài Tố Phong di tích chờ ta.
Kỷ Ninh nói:
- Thiên Nhất Đại ca, có chỗ nào tương đối an toàn chút ít, mang ta đi nhìn xem a.
Không có Đạo Quân che chở, mình còn mạo hiểm đây này.
Có Đạo Quân, sao không đi xông?
- Ta biết ngay.
Thiên Nhất Đạo Quân có chút thưởng thức Kỷ Ninh dũng cảm mạo hiểm.
- Tố Phong di tích kia có ngoại vực, nội vực cùng hạch tâm. Ta muốn đi chính là hạch tâm, ngươi liền theo ta đi hạch tâm chi địa. Ta sẽ giúp ngươi tìm chỗ an toàn nhất, chiêu ra cho ngươi một khu vực, ngươi nhất thiết không thể đi ra khu vực này.
- Minh bạch.
Kỷ Ninh gật đầu.
Nói giỡn, đây chính là hạch tâm, địa phương đáng sợ nhất, mình đi loạn, hoàn toàn lấy mạng đùa giỡn a.
- Ân.
Thiên Nhất Đạo Quân gật đầu.
Gần kề hơn một canh giờ, Thiên Nhất Đạo Quân cùng Kỷ Ninh đã tới Tố Phong Hỗn Độn Thế Giới.
Cái này lại để cho Kỷ Ninh cảm khái, Sinh Tử Đạo Quân xuyên thẳng qua hư không, tốc độ so với mình nhanh hơn nhiều lắm, đây là thuộc về tốc độ chậm rì rì, nếu như dốc sức liều mạng, chỉ sợ còn nhanh hơn nhiều.
- Cái kia chính là Tố Phong di tích, trước kia ta còn đi vào một lần.
Kỷ Ninh chỉ vào khu vực mênh mông, bị mây mù bao phủ kia.
- Aii . . .
Thiên Nhất Đạo Quân đứng ở trên không, quan sát Tố Phong di tích rộng lớn vô tận, biểu lộ có chút phức tạp, thở dài nói.
- Đã đi đến một bước cuối cùng rồi, còn kém một bước này, trăm lưu hợp tuyệt . . . nhưng trăm lưu hợp đạo vẫn thất bại, thân tử đạo tiêu, không lưu lại những di tích này, kẻ đến sau làm sao biết có sự hiện hữu của hắn.
- Đại ca?
Kỷ Ninh nhìn Thiên Nhất Đạo Quân.
- Ha ha ha, trước khi hợp đạo, luôn ưa thích nghĩ ngợi lung tung a.
Thiên Nhất Đạo Quân lắc đầu cười nói.
- Ha ha, ta so với Tố Phong thì may mắn hơn, đạo của ta, cũng càng mạnh hơn hắn, ha ha ha, đi đi, theo ta đi vào.
Hô ...
Thiên Nhất Đạo Quân mang theo Kỷ Ninh, trực tiếp xông vào trong mây mù phía dưới.
Tố Phong di tích.
Thiên Nhất Đạo Quân cùng Kỷ Ninh đều đứng ở giữa không trung, chung quanh là từng đạo khí lưu màu xám.
- Ô...
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn xem từng đạo khí lưu màu xám bao la mờ mịt trên bầu trời, mỗi một đạo khí lưu màu xám đều từ một thâm uyên trong đại địa xông ra, ở trên không cùng khí lưu khác giao nhau, lại rơi vào trong một vực sâu khác.
- Có chút ý tứ, Tố Phong Đạo Quân có thể có uy danh như vậy, thực lực này thật đúng là không phải giả.
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn vô số khí lưu màu xám giao thoa trên không trung.
- Đáng tiếc con đường ta đi hoàn toàn bất đồng hắn, nếu không nhất định phải tiến vào lòng đất, hảo hảo nhìn trộm toàn cảnh của Tố Phong Bách Lưu thoáng một phát.