- Xích Ba điện?
Mang Nhai Chúa Tể, Lam Hạo Chúa Tể nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ rung động.
- Xích Ba điện trong truyền thuyết?
Lam Hạo Chúa Tể lẩm bẩm nói:
- Xích Ba điện trong truyền thuyết, không ngờ lại xuất hiện ở trong Vực Giới của các ngươi. Không ngờ Dịch Ba Đế Quân này lại để cho Xích Ba điện di chuyển vào trong Dịch Ba Giới của hắn?
- Lại là Xích Ba điện?
Mang Nhai Chúa Tể cũng rung động.
. . .
- Là Xích Ba điện.
Minh Lan Chúa Tể từ bên trên vương tọa đứng lên, trong mắt bắn ra hai đạo quang mang mịt mờ.
- Xích Ba điện?
Mà những Cổ tu hành giả Vĩnh Hằng Đế Quân kia thì có chút nghi hoặc lên tiếng.
- Cái gì là Xích Ba điện cơ chứ?
- Chúa Tể, Xích Ba điện kia là cái gì?
Bọn hắn đều có chút nghi hoặc.
Minh Lan Chúa Tể lại nhìn chằm chằm vào Xích Ba điện kia, nhẹ giọng nói:
- Ta, Mang Nhai, Phong Vũ, tất cả bảo vật của ba đại Chúa Tể chúng ta cộng lại cũng không bằng một tòa Xích Ba điện này. Dịch Ba Đế Quân. . . Ghê gớm, ghê gớm.
. . .
- Xích Ba điện trong truyền thuyết hay sao?
Gương mặt hiện ra từ vô số lá cây trong rừng rậm to lớn cũng tràn ngập vẻ khiếp sợ:
- Xích Ba điện, không ngờ lại trực tiếp được nã di tới Vô Tận cương vực chúng ta?
. . .
- Hảo thủ đoạn, lợi hại, lợi hại a.
Trong Đạo Minh, dị tộc tóc vàng hói đầu và lão giả áo đen tóc đen cũng giật mình, bọn hắn nhìn tấm gương đang lơ lửng ở trước mắt. Nhìn chăm chăm vào tòa Thần Điện cổ xưa đang hiện ra kia.
- Xích Ba điện từ lúc nào đã bị Dịch Ba kia chiếm được? Hơn nữa hắn ta lại còn lặng lẽ không một tiếng động na di nó đến bên trong Dịch Ba Giới?
- Nếu như không phải hắn chủ động bạo lộ, như vậy một người trong chúng ta cũng còn không biết a.
- Đại thủ bút a.
******
Bất quá ở bên trong Dịch Ba Giới, mấy người Kỷ Ninh cùng với vô số Đạo Quân đều nhìn về phía phương hướng Xích Ba điện Thập trọng cảnh. Tất cả bọn hắn đều đang mong đợi ba miếng Động Minh ngọc phù. Mà đối với Xích Ba điện này, bọn hắn căn bản không biết ba chữ kia có ý vị như thế nào.
- Chủ nhân của ta xông xáo ở trong hắc ám vô tận. Mà Xích Ba điện này chính là thu hoạch lớn nhất mà chủ nhân trải qua vô số nguy hiểm mà có được.
Giới linh Bồ La quan sát phía dưới, âm thanh quanh quẩn ở mỗi một ngóc ngách trong Dịch Ba Giới:
- Vô Tận cương vực là quê hương của chủ nhân, đưa Xích Ba điện đến Vô Tận cương vực cũng là chủ nhân muốn cống hiến cho quê hương của mình.
Giới linh Bồ La vô cùng kiêu ngạo.
Hắn nói lời này cũng là nói với cao tầng của sáu đại thế lực. Bởi vì quả thực Dịch Ba Đế Quân đã đem thu hoạch lớn nhất của mình, cũng chính là Xích Ba điện cống hiến ra ngoài.
- Ba miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng đang ở ngay trong Xích Ba điện. Sau khi đạt tới Đạo Quân đỉnh phong tiến vào thì mới còn có hi vọng còn sống đi ra.
Giới linh Bồ La quan sát vô số Đạo Quân ở phía dưới, nhếch miệng khẽ mỉm cười.
Quyển 33: Xích Ba điện
Hàng nghìn đạo thân ảnh xuất hiện ở trên không trung Dịch Ba giới, lúc này cũng đồng thời tiêu tán.
- Đi Xích Ba điện.
- Đi.
- Giới linh đã nói, Đạo Quân đỉnh phong tiến vào Xích Ba điện thì mới có cơ hội còn sống đi ra. Mà thực lực của chúng ta phải kém một chút. Đi mau, nếu chậm chỉ sợ sẽ phải chết không thể nghi ngờ a.
- Không nhìn tới nhìn thì ta không cam lòng a! Hơn nữa mọi chuyện đều có một đường sinh cơ, nói không chừng chúng ta vẫn còn có cơ hội.
- Coi như là không đi vào, đứng chờ ở bên ngoài Xích Ba điện, có lẽ cũng sẽ có cơ hội nha.
Mặc dù Giới linh Bồ La đã nói vô cùng rõ ràng, thế nhưng vẫn có vô số Đạo Quân tiến về trước Xích Ba điện như trước.
Đương nhiên, các Đạo Quân đỉnh phong thì không chút do dự đi tới.
- Có cùng tiến về Xích Ba điện hay không?
Tửu Thánh nói.
- Cùng một chỗ a, từ nơi này đến Xích Ba điện cũng xa xôi, trên đường đi cũng có rất nhiều phiền toái, liên thủ thì tốc độ tiến lên cũng sẽ càng nhanh.
Lê Tinh Cung chủ tán thành ý kiến này.
- Ta không có vấn đề, Đại Mạc, ngươi thì sao?
Kỷ Ninh nhìn về phía Đại Mạc Đạo Quân, Đại Mạc Đạo Quân cười cười:
- Ta chỉ là một pháp thân, đã sớm có chuẩn bị để chết. Đã như vậy, đương nhiên phải đi Xích Ba điện nhìn một cái rồi.
- Xuất phát.
Tửu Thánh mỉm cười.
Đương nhiên hắn cũng đã sớm nghe nói tới đại danh của Đại Mạc Đạo Quân. Thế nhưng có một cái pháp thân của Đại Mạc Đạo Quân cùng đi cũng có trợ giúp rất nhiều a.
Sưu! Sưu! Sưu!
Tửu Thánh, Lê Tinh Cung chủ thì trực tiếp phi hành, Kỷ Ninh thì khống chế phi chu. Bởi vì hắn có việc phải nói chuyện với Thiên Nhất Đế Quân, cho nên bên trong phi chu chính là ba người Kỷ Ninh, Đại Mạc và Thiên Nhất Đế Quân.
. . .
Bên trong phi chu.
Đại Mạc đã sớm đứng ở mạn thuyền đằng xa, đứng ở đó nhìn về phía trước. Mà Kỷ Ninh và Thiên Nhất Đế Quân thì đứng ở một chỗ khác.
- Thiên Nhất đại ca.
Kỷ Ninh mở miệng nói:
- Lúc trước ngươi có được đại cơ duyên, đạt được Động Minh ngọc phù. Chúng ta cũng đã nói qua, ta và Cửu Trần sẽ đem hết toàn lực chống cự giúp ngươi. Thế nhưng nếu như thật sự không thể chống cự được, ngươi phải lập tức giao Động Minh ngọc phù ra. Như vậy cũng có thể tránh được một trận kiếp nạn.
- Đúng vậy.
Trên khuôn mặt già nua của Thiên Nhất Đế Quân cũng có một tia xấu hổ.
- Thế nhưng trên thực tế, đến cuối cùng, lúc ta và Cửu Trần gặp phải tuyệt cảnh, ngươi lại bế quan, cấm chế phong bế dày đặc, không bị quấy rầy một chút nào.
Kỷ Ninh nhìn về phía Thiên Nhất Đế Quân, hỏi:
- Nói cho ta biết, vì cái gì?
Tuy rằng Thiên Nhất đã trở thành Vĩnh Hằng Đế Quân, thế nhưng ở trong lòng của Kỷ Ninh, hắn vẫn là huynh đệ như cũ.
Thứ hắn cần chính là một lời giải thích.
- Ài.
Thiên Nhất Đế Quân gật đầu:
- Là ta không đúng, đều là lỗi của ta! Lúc trước chúng ta đã có ước định, ngươi và Cửu Trần Giáo chủ một đường chạy trốn, ngăn cản lần lượt tập kích. Mà ta thì trốn ở bên trong động phủ của ngươi! Nói thật, nhìn thấy miếng Động Minh ngọc phù này, quả thực ta có khát vọng và lòng tham lam rất là mãnh liệt. Bất kỳ một Đạo Quân ở biên giới hợp đạo nào đối mặt với Động Minh ngọc phù, đều không thể làm ngơ a.
Kỷ Ninh nghe vậy, hắn cũng thừa nhận điểm này. Nếu không cũng không đến mức có nhiều Đạo Quân nghịch thiên chịu bỏ mạng như vậy. Ngay cả Ca Tước Vương, Tuế Mộng Giáo Chủ, Sửu Vương cũng là bởi vì tranh đoạt chém giết mà cuối cùng bỏ mạng ở nơi này.