Từ màu trắng rực rỡ ung dung hoa quý dần lẫn vào sắc vàng, thiên lôi kèm theo ý vị chí cao vô thượng như đối đầu với Kỷ Ninh.
Từng đợt lôi điện đánh xuống, Kỷ Ninh tẩm trong đó cảm giác mình như bị dòng nước trùng kích, toàn thân thoải mái, thần thể mơ hồ xảy ra thay đổi rất nhỏ bé.
Thứ ba mươi sáu, bốn mươi chín, năm mươi bốn thiên lôi . . .
Uy lực thiên lôi dần tăng cao.
Hồng Tuyết Thiên Thần khẽ cảm thán rằng:
- Bát Cửu Huyền Công đệ lục trọng đúng là rất lợi hại, năm xưa thiên lôi mạnh nhất trong Thiên Thần kiếp của ta, thiên lôi thứ năm mươi bốn có uy lực làm ta liều mạng dữ lắm mới ngăn cản được. Kỷ Ninh không ra tay, thần thể hoàn toàn có thể chịu đựng được.
Tế Điên cười nói:
- Hồng Tuyết sư đệ sinh ra từ thuở khai thiên tích địa, khi đó không có Bát Cửu Huyền Công. Nhìn lôi kiếp của Kỷ Ninh sư đệ rất có hy vọng sẽ xuất hiện Thiên giới.
Hồng Tuyết Thiên Thần sầu lo:
- Thuần Dương kim quang lôi? Nếu đúng thế thì chỉ riêng Bát Cửu Huyền Công đệ lục trọng không ngăn được.
Tế Điên nhẹ nhàng phẩy quạt cười nói:
- Xem là biết.
Kỷ Ninh tẩm trong lôi điện cẩn thận cảm nhận uy lực thiên lôi. Trong thiên lôi thứ bảy mươi hai trọng, bảy mươi ba trọng hầu như đều là màu vàng, chỉ có chút sắc trắng lẫn vào trong, uy năng lớn làm người Kỷ Ninh rung nhẹ, có chút vết thương nhỏ, nhưng thần lực dâng lên nháy mắt lành lại.
Kỷ Ninh vẫn ngẩng cao đầu mặc cho thiên lôi đánh xuống, hắn cẩn thận quan sát:
- Không ngờ đánh thần thể của ta không chịu nổi.
Thứ bảy mươi tám, bảy mươi chín, tám mươi.
Cái cuối cùng.
- Ra!
Kỷ Ninh áo trắng lắc người hiện ra ba đầu sáu tay, tay cầm sáu thanh A Nan Phổ Thế kiếm.
Kỷ Ninh cầm sáu thanh A Nan Phổ Thế kiếm bay vọt lên trời lao vào vòng xoáy hỗn độn:
- Phá!
Trong vòng xoáy hỗn độn dựng dục ra một lôi điện màu hoàng kim không lẫn sắc màu nào khác, nó mang theo ý vị chí dương chí cương vô cùng sắc bén, chỉ nhìn thôi đã làm người sợ hãi.
Minh Nguyệt thót tim:
- Thật đáng sợ.
Hồng Tuyết Thiên Thần giật mình kêu lên:
Tế Điên ngừng phẩy quạt:
- Thuần Dương chi thiên lôi.
Bồ Đề lão tổ, Tiều Phu đứng xa xem cũng trông thấy. Thuần Dương kim quang lôi, chỉ xuất hiện trong thiên kiếp, các tiên ma khi tu luyện bình thường không thể cô đọng ra. Đó là thiên lôi có uy lực lớn kinh người nhưng cũng ẩn chứa vô tận huyền diệu.
Kỷ Ninh ba đầu sáu tay, cầm sáu thanh A Nan Phổ Thế kiếm vọt lên cao.
A Nan Phổ Thế kiếm chí dương chí cương giáng xuống.
- Nát!
Sáu kiếm quang rực rỡ lóe sáng, mỗi luồng kiếm quang ẩn chứa Tâm Lực cường đại của Kỷ Ninh. Tâm Lực đến đệ tứ trọng hoàn toàn rót vào kiếm quang.
Bùm bùm bùm bùm bùm bùm!
Sáu luồng kiếm quang cường đại va chạm với Thuần Dương kim quang lôi. Ầm vang, Thuần Dương kim quang lôi chấn động vỡ nát, nhưng sau khi tan vỡ điện xà màu vàng vẫn rơi xuống người Kỷ Ninh, chỉ làm hắn khẽ run chứ không có vết thương.
Vèo!
Vòng xoáy hỗn độn trên bầu trời co rút lại thành điện quang.
Vèo!
Điện quang chợt lóe đã đến gần Kỷ Ninh, điện quang này nhanh tột độ, không thể ngăn cản.
Xoẹt đùng xoẹt ầm rầm!
Kỷ Ninh cảm giác điện quang huyền diệu làm gân cốt toàn thân hắn kêu răng rắc nhanh chóng lột xác, biến cứng rắn hơn, có sức mạnh hơn. Nội tạng cơ bắp cũng nổ vang, lột xác.
Kỷ Ninh đã hiểu:
- Trong truyền thuyết chịu đựng Thuần Dương kim quang lôi thành Thiên Thần thì thần thể sẽ là thân thần hoàn mỹ.
Thiên Thần muốn đột phá thành Chân Thần thì đầu tiên cơ thể phải đến đẳng cấp thần thể hoàn mỹ.
Thần thể hoàn mỹ bao gồm nhiều mặt như lực lượng, tốc độ thậm chí thần lực đều đến cực độ Thiên Thần. Nếu không dựa vào Thuần Dương kim quang lôi mà cứ tu luyện từ từ sẽ phải hao mòn năm tháng dài lâu.
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng trong hoang dã.
Tâm ma kiếp giáng lâm.
Bồ Đề lão tổ mỉm cười nhìn đồ đệ Kỷ Ninh ở phía xa, gật đầu nói:
- Tâm ma kiếp không gây uy hiếp cho Kỷ Ninh. Xem như đã vượt qua Thiên Thần kiếp.
Bồ Đề lão tổ bỗng biến mất.
Tiều Phu nhẹ gật đầu, khẽ nói:
- Không biết Kỷ Ninh sư đệ có thể đột phá trở thành Chân Thần Đạo Tổ trước khi hạo kiếp đến không?
Tiều Phu cũng biến mất.
Hai người một trước một sau biến mất, đám người đứng xa xem chỉ có Tế Điên mơ hồ phát hiện quay đầu nhìn ra sau.
Tế Điên nhíu mày nói:
- Cảm ứng sai? Là sư phụ và sư huynh sao?
Mạch Phương Thốn sơn chỉ có sư phụ sâu không lường được và đại sư huynh ở trong đám đệ tử là có tài năng bí hiểm khó lường như thế.
Tâm Lực của Kỷ Ninh quá mạnh.
Mặc dù tâm ma kiếp giáng xuống siêu kinh người nhưng Tâm Lực chống cự, nó chỉ khiến Kỷ Ninh ở trong thế giới tâm ma một tháng sau đó hắn tỉnh dậy.
- Ta tự biết sư tỷ là tâm ma của ta, ta đã cố gắng làm mình tin đó là sư tỷ, đáng tiếc ta vẫn có thể cảm ứng được đó chỉ là giả, ảo ảnh.
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng mở mắt ra, trong mắt ngấn lệ nhưng giây lát hơi nước đã bốc hơi hết.
Tâm Lực đệ tứ trọng của Kỷ Ninh quá mạnh, hắn vốn muốn đoàn tụ một chút với sư tỷ trong thế giới tâm ma, nhưng hắn đau khổ phát hiện Tâm Lực cường đại có thể nhìn thấu sơ hở. Dư Vi trong thế giới tâm ma là giả, là hư ảo.
Kỷ Ninh hiểu rằng nếu Tâm Lực chỉ đến đệ tam trọng có lẽ sẽ không phát hiện Dư Vi trong thế giới tâm ma là hư ảo, nhưng đồng nghĩa với việc hắn mãi mãi chìm đắm không thể siêu thoát.
Kỷ Ninh nhắm mắt lại:
- Chỉ là mơ ước viễn vông.
Ầm!
Thiên địa biến sắc.
Từng áng tường vân vô cùng xinh đẹp, dưới đất tuôn ra sen vàng.
Ong ong ong ong ong!
Một thái dương tinh, thái âm tinh to lớn xuất hiện bên trên Kỷ Ninh, lực lượng thái âm, thái dương hùng dũng như bão tố chui vào người hắn. Nhiều lực lượng thiên địa tụ tập lại nhập vào người hắn.
Kỷ Ninh ngồi trên sen vàng trở thành trung tâm năng lượng vô tận, ánh sáng lấp lánh toàn thân hắn.
Kim Đan dần hình thành trong người ,thần thể lột xác điên cuồng hấp thu lực lượng thái âm, thái dương. Khi mọi thứ tan biến trở về yên tĩnh thì thần thể của Kỷ Ninh tự nhiên tỏa ra uy áp, đó là uy áp thuộc về Thiên Thần, còn là tuyệt đỉnh trong Thiên Thần. Vì thần thể của Kỷ Ninh đến đẳng cấp hoàn mỹ.
Minh Nguyệt chạy nhanh lao qua:
- Phụ thân!
Kỷ Ninh ngồi xếp bằng cười ôm nữ nhi.
Minh Nguyệt ở trong ngực Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn phụ thân, mắt sáng lấp lánh:
- Phụ thân rất uy vũ!
Minh Nguyệt mãi mãi không thể quên cảnh phụ thân tắm trong lôi điện, không quên được mặt trời, ánh trăng to lớn xuất hiện trên đều phụ thân, cảnh phụ thân ngồi khoanh chân trên sen vàng.