Xa xa gần hòn đảo trong hồ Dực Xà, bên cạnh đảo dâng lên một sóng nước màu trắng. Sóng nước chia làm hai hình thành một cái rãnh, một thiếu niên mặc da thú đang bước trên sóng nước bay thẳng lên trên đảo.
- Ninh nhi!
Uất Trì Tuyết là người đầu tiên lên tiếng.
…………………. .
Kỷ Ninh mới rẽ sóng bước lên bên cạnh hòn đảo, bên tai liền truyền đến âm thanh quen thuộc.
- Mẫu thân?
Kỷ Ninh ngẩn ra, lập tức quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Kỷ Nhất Xuyên cùng Uất Trì Tuyết đang nhanh chóng đạp nước mà tới, điều này làm cho Kỷ Ninh vừa mừng vừa sợ.
Kỷ Nhất Xuyên, Uất Trì Tuyết lần lượt bước lên trên đảo.
- Ninh nhi.
Uất Trì Tuyết vội vàng chạy qua, liền nắm lấy cánh tay nhi tử, kiểm tra Kỷ lưỡng nhi tử mình.
- Yên tâm, Kỷ Ninh cho dù bị thương, lấy lực lượng Thần Ma luyện thể của nó cũng có thể đã khôi phục rồi.
Kỷ Nhất Xuyên quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, trong mắt có vẻ hài lòng.
- Có thể cùng Đại Yêu Dực Xà cấp Tiên Thiên viên mãn đại chiến một trận, lại làm cho Dực Xà đành chịu thối lui. Kỷ Ninh, con so với dự đoán của ta còn tiến bộ hơn rất nhiều.
Kỷ Ninh hơi ngẩn người, lập tức nói:
- Phụ thân, đại yêu Dực Xà đã bị con giết chết rồi.
- Dực Xà bị con giết chết?
Kỷ Nhất Xuyên nhìn con mình. Uất Trì Tuyết đứng bên cạnh cũng mang vẻ mặt đầy kinh ngạc. Hai người bọn họ đều biết con của bọn họ không phải người thích nói dối, thế nhưng việc này thật sự quá...Lúc trước cưởng giả ở Kỷ Tộc Ngũ Phủ đã giao chiến mấy lần cũng đại yêu Dực Xà nhưng đều không thể giết chết nó.
Kỷ Ninh liền nói:
- Mời phụ thân xem.
Tay hắn vung lên, chỉ thấy bãi đất bên cạnh xuất hiện một con quái vật khổng lồ, mình đầy vết thương, đôi cánh phủ đầy lân giáp, huyết dịch màu xanh lá cây. Tất cả những thứ hiện lên đều biểu hiện thân phận của quái vật này.
- Dực Xà?
- Dực Xà?
Kỷ Nhất Xuyên cùng Uất Trì Tuyết đều nhìn hướng về phía thi thể quái vật khổng lồ ở trước mắt rồi lại nhìn nhau.
- Xem ra thực lực của con chúng ta bây giờ không hề đơn giản chút nào.
Kỷ Nhất Xuyên mở miệng nói:
- Chẳng những giết chết Dực Xà lại còn có thể cho thi thể của Dực Xà vào pháp bảo trữ vật nữa.
- Phụ thân, mẫu thân.
Kỷ Ninh cũng không giấu diếm.
- Lúc trước khi con lưu lạc đến Đông Sơn trạch có gặp một kẻ thuộc Thiết Mộc tộc tên là Thiết Mộc Chiêm.
Kỷ Nhất Xuyên cùng Uất Trì Tuyết nghe thấy thế thì lập tức giật mình.
Thiết Mộc Chiêm?
Đây chính là một kẻ thù cực nguy hiểm.
- Hẳn là hắn muốn đi giải quyết Không Thanh Xà Yêu, ép nó làm nô bộc cho hắn đó.
Kỷ Ninh nói đến đây thì có chút thổn thức. Lúc trước chính mình cùng Không Thanh Xà Yêu còn không làm gì được đối phương, chỉ có thể hỗ trợ nhau chút ít. Nhưng về sau khi lục soát trong pháp bảo trữ vật của Thiết Mộc Chiêm thì mình lại không tìm được thi thể của Không Thanh Xà Yêu, lại không thấy nó đi làm nô dịch thì Kỷ Ninh liền hiểu ra. Hẳn là ở thời khắc mấu chốt Không Thanh Xà Yêu đã ngộ ra được năng lực thiên phú của giống loài nó là 'Hư Không Xuyên Toa'.
Ngộ được 'Hư Không Xuyên Toa' thì Không Thanh Xà Yêu như cá chép hóa rồng! Nó nhất định sẽ rời vùng Yên Sơn này để đi bốn phương tìm kiếm thiên bảo vật trời đất.
Thật là không biết đến khi nào mới được gặp lại nó đây.
Kỷ Ninh rất nhanh khôi phục suy nghĩ lại nói tiếp:
- Trong lúc Thiết Mộc Chiêm còn đang mải đối phó với Không Thanh Xà Yêu thì con nhân cơ hội đó bỏ trốn vào rừng núi cách xa nơi đó hơn ngàn dặm...rồi sau đó con nghỉ ngơi bên cạnh một cái hồ, dưới cơ duyên xảo hợp đã ngộ được đạo.
- Ngộ đạo?
Vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên nhìn nhau, đến thở cũng ngừng lại.
- Trong một đêm con ngộ đạo đó, điều không muốn nhất là bị Thiết Mộc Chiêm đuổi theo phá đám lại xảy ra.
Kỷ Ninh lắc đầu.
- Có điều lúc ấy con đã có thể dung hợp âm dương tạo ra thần lực Xích Minh, thân thể được lột xác nhờ Thủy Hỏa trời giáng, bước vào cảnh giới Tiên Thiên. Nhờ đó thực lực tăng nhiều nên đã giết luôn được cả Thiết Mộc Chiêm và Ngạn thú của hắn!
Kỷ Nhất Xuyên kinh ngạc nói:
- Con giết chết Thiết Mộc Chiêm?
- Đúng.
Kỷ Ninh khẽ đảo tay, trong tay xuất hiện cây Hắc Mộc Đằng Tiên.
- Đây là pháp bảo bên người của Thiết Mộc Chiêm.
Nhìn thấy Hắc Mộc Đằng Tiên thì Kỷ Nhất Xuyên gật đầu tán thưởng.
- Đó đúng là Hắc Mộc Đằng Tiên của hắn. Chỉ sợ hiện tại Thiết Mộc tộc vẫn chưa biết Thiết Mộc Chiêm đã chết đâu. Con vừa bước vào Tiên Thiên Sinh Linh mà đã có thể đánh chết Thiết Mộc Chiêm thì xem ra đêm ngộ đạo đó đã giúp con tiến bộ rất nhiều rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Đêm hôm đó con đã ngộ ra được một chút chân ý từ đạo.
- Chân ý từ đạo?
Uất Trì Tuyết kinh ngạc.
- Đúng là chân ý từ đạo?
Kỷ Nhất Xuyên cũng không thể tin được.
Cảnh giới càng tăng lên thì độ khó cũng càng lớn hơn.
Phía trên của Thiên Nhân Hợp Nhất chính là Đạo Chi Chân Ý! Kể cả là tu sĩ Tử Phủ thì phần lớn cũng không thể đạt tới cảnh giới 'Đạo Chi Chân Ý'! Năm đó Kỷ Nhất Xuyên cũng phải rất may mắn mới có thể đạt tới cảnh giới này. Hơn nữa bên ngoài Kỷ tộc cũng đều không biết được, họ vẫn chỉ nghĩ Kỷ Nhất Xuyên đang ở cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mà thôi.
- Con ta mới mười một tuổi.
Đôi mắt Uất Trì Tuyết sáng ngời lên.
- Mà đã đạt được cảnh giới Đạo Chi Chân Ý, lại còn tu luyện pháp môn Thần Ma luyện thể khó nhất là 'Xích Minh Cửu Thiên Đồ'. Tư chất như vậy mà muốn làm học trò của một vài vị đại năng giả (người có bản lãnh lớn) thì cũng là chuyện dễ dàng đó.
- Không vội không vội.
Kỷ Nhất Xuyên quay lại nhìn nhi tử.
- Con có khả năng thi triển ra Đạo Chi Chân Ý?
Ngộ là một chuyện mà có thể thi triển ra lại là một chuyện khác rồi.
Kỷ Ninh trải qua cửu tử nhất sinh ở Thủy Phủ cổ xưa kia mới có thể thi triển ra Tích Thủy Chân Ý.
- Mời phụ thân xem.
Trong tay Kỷ Ninh xuất hiện thanh Bắc Minh kiếm. Hắn đâm thẳng kiếm về khoảng không phía trước mặt...Xoẹt...Mũi kiếm giống như một giọt nước làm cho không khí xung quanh biến đổi.
- Tích Thủy Chân Ý!
Kỷ Nhất Xuyên gật đầu liên tục.
- Đúng là Tích Thủy Chân Ý. Chỉ có sau một đêm ngộ đạo mà con đã có thể thấu hiểu được Đạo Chi Chân Ý ứng dụng vào kiếm pháp để thi triển ra? Thật sự là...thật sự là...
Kỷ Nhất Xuyên cũng không biết dùng từ ngữ nào để diễn tả được. Ít nhất là ở cả vùng đất Yên Sơn này cũng chưa từng thấy thiên tài quái dị đến cỡ này.