- Bắc Hành tiền bối có thể so với Thiên Tiên chỉ là cách nói mơ hồ.
Kỷ Ninh từng tán gẫu với mấy vị sư huynh trên Phương Thốn Sơn nên tất nhiên đã hiểu được rõ hơn.
- Độ kiếp thành Thiên Tiên là chuyện vô cùng khó khăn. Có Phản Hư Địa Tiên độ kiếp tương đối dễ nhưng cũng có Phản Hư Địa Tiên độ kiếp khó gấp trăm gấp nghìn lần. Thậm chí có Phản Hư Địa Tiên thiên kiếp còn tan đi luôn không đánh xuống. Hơn nữa các Thiên Tiên tu thời gian luyện khác nhau, có rất nhiều người là tán tu, cũng có rất nhiều người bái thành môn hạ của đại năng giả, thực lực tất nhiên cũng khác nhau.
- Nếu nói Bắc Hành tiền sánh ngang Thiên Tiên thì cũng chỉ là so với những Thiên Tiên bình thường nhất mà thôi.
- Giống như trong lịch sử có Thư Hoa Tán Tiên sống mấy trăm vạn năm cũng được nói thành 'Sánh ngang Thiên Tiên'. Bắc Hành tiền bối sống trăm vạn năm cũng so được với Thiên Tiên.
Kỷ Ninh cười nói.
- Hiện giờ tiên và Thiên Tiên chênh lệch rất lớn, mọi thứ khó nói. Thiên Tiên yếu ớt thì một số Tán Tiên nghịch thiên sống mấy trăm vạn, ngàn vạn năm cũng có thể chém giết. Còn Thiên Tiên cường đại nhất, nghe nói trong các Thiên Tiên có cả người đã hoàn toàn nắm giữ kiếm đạo, chỉ thiếu chút nữa là thành Thuần Dương Chân Tiên. Đó mới chính là quái vật trong Thiên Tiên, thậm chí có thể so với các Thuần Dương Chân Tiên.
- Thế nên đồng dạng là Thiên Tiên thì chênh lệch thực lực cũng rất lớn. Cách nói sánh ngang chân tiên... Ha ha ha, đều là để tán dương thôi.
Kỷ Ninh nói.
Quả thực như thế.
Hắn hiện giờ chỉ riêng thần ma luyện thể cũng đã đến tầng thứ mười lăm của Xích Minh Cửa Thiên Đồ, sánh ngang với thần ma luyện thể Phản Hư Tiền Kỳ thông thường! một khi thi triển Trích Tinh Thủ, lại dựa vào kiếm pháp đáng sợ.... Hoàn toàn không thua gì Bắc Hành Tiên Nhân năm đó!
Lúc Kỷ Ninh mới vào Hắc Bạch học cung, hắn vô cùng sùng bái Bắc Hành Tiên Nhân nên tất nhiên không có ý kiến gì với cách nói ‘Bắc hành Tiên Nhân sánh ngang Thiên Tiên’.
Nhưng giờ bản thân đã đạt tới cấp độ như Bắc Hành Tiên Nhân, vừa nghe thấy ‘sánh ngang Thiên Tiên’ đã cảm thấy khá xấu hổ rồi. Dù sao thì Kỷ Ninh cũng hiểu rất rõ hiện tại mình chỉ có thể so với Thiên Tiên bình thường nhất, mà chỉ là tương đương mà thôi. Chỉ sợ gặp phải một Thiên Tiên lợi hại chút cũng có thể đánh bại, thậm chí đánh chết mình!
Tiểu Thanh lại hưng phấn nói:
- Chủ nhân, ngươi cũng đừng khiêm tốn. Bất kể thế nào, ít nhất cảnh giới kiếm pháp của ngươi chắc chắn là cấp Thiên Tiên! Thậm chí còn trên cả Thiên Tiên bình thường, đúng không?
Kỹ Ninh khẽ giật mình nhưng lập tức cười bất đắc dĩ nói:
- Đúng. Nhưng Tiểu Thanh, thực lực này của ta trong tam giới vẫn chỉ là một tiểu nhân vật, vẫn phải khiếm tốn tí.
- Chủ nhân, thực lực của ngươi gần như là không địch thủ dưới Thiên Tiên rồi.
Tiểu Thanh thật sự không biết khiếm tốn là như thế nào.
Kỷ Ninh cười.
Không địch thủ dưới Thiên Tiên ư?
Cho dù là Tán Tiên nghịch thiên mấy trăm vạn năm mới gặp được sợ rằng cũng không mạnh hơn mình bao nhiêu. Quả thực mình có thể coi như đỉnh cấp dưới Thiên Tiên được rồi. Nhưng dù sao Tán Tiên vẫn chỉ là tiểu nhân vật trong tam giới, Thiên Tiên mới có thể xem như thực sự có chút thân phận, mình là đệ tử lão tổ nên tất nhiên tầm nhìn phải cao chút.
- Ta chưa từng đi vào tầng thứ chín Thần Tiên Cung và Tam Giới Cung.
Kỷ Ninh thầm nghĩ.
- Chờ đi đến tầng thứ chín xong lại đến Tam Giới Cung... Nhất là Tam Giới Cung. Các sư huynh đều nói chỉ cần tới Pháp môn thứ nhất trong Tam Giới Cung là cũng đủ để tung hoành tam giới. Đến lúc đó sợ rằng thực lực của ta sẽ càng mạnh hơn hiện giờ, không còn ở đẳng cấp Bắc Hành Tiên Nhân mà là cấp như Thư Hoa Tiên Nhân. Dù là Thiên Tiên lợi hại chút thì chắc chắn ta cũng có thể bảo vệ tính mạng.
Kỷ Ninh rất tò mò về Tam Giới Cung.
- Tiểu Thanh, Bạch Thúc.
Kỷ Ninh nhắc nhở.
- Ta sẽ bế quan để sửa chữa hoàn thiện Tam Xích Kiếm của mình một lần nữa, các ngươi cứ làm chuyện của mình đi, không cần lo cho ta.
- Tốt.
Bạch Thủy Trạch gật đầu.
- Chủ nhân, ngươi vừa đột phá lại bế quan, khoảng cách giữa ta và ngươi càng ngày càng lớn.
Tiểu Thanh bất đắc dĩ nói, nhưng sau đó liền cười hắc hắc nói.
- May mà Đại Na Di của ta e là phải chờ rất lâu nữa chủ nhân mới có thể làm được.
Kỷ Ninh lắc đầu.
Rất lâu?
Mình dù sao cũng là Nhân tộc, nhất định phải hoàn toàn nắm giữ Càn Khôn Đại Đạo mới có thể thi triển. Kiếm đạo của bản thân mình còn một khoảng cách rất lớn mới hoàn toàn đại thành! Về phần Càn Khôn Đại Đạo kia lại càng xa vời vô tận!
Ầm ầm.
Cửa đá đóng lại, Kỷ Ninh tiến vào mật thất.
Tiếp theo trong mật thất gợn lên rung động, Kỷ Ninh đi thẳng vào trong đó, đi tới chính giữa Thủy Phủ.
- Kỷ Ninh, rốt cục ngươi đã hoàn toàn nắm giữ chín thức của Tam Xích Kiếm này.
Trong đại điện Thủy phủ, Hoàng Mao Đại Hùng (con gấu lông vàng) đang đứng ở đó, mặt mỉm cười.
- Tiền bối, hiện giờ ta có chắc chắn xông qua được tầng thứ tám Chiến Thần Điện không?
Kỷ Ninh hỏi, từ mười năm trước đã xông qua tầng thứ bảy rồi, lúc ấy chọn một bảo vật Tiên giai.
Hoàng Mao Đại Hùng khẽ gật đầu:
- Chắc chắn cực độ, có thể thử một lần.
Kỷ Ninh cười rồi đi vào hành lang bên cạnh.
Thần ma luyện thể mỗi lần đạt đến một cảnh giới lớn cũng chỉ có hai lần cơ hội xông vào Chiến Thần Điện! Cho nên Kỷ Ninh sẽ hỏi qua ý kiến của Hoàng Mao Đại Hùng. Mỗi một lần cơ hội đều có thể đại biểu cho bảo vật tuyệt đỉnh, Kỷ Ninh cũng không dám khinh thường. Đặc biệt đến lúc này, đại biểu cho bảo vật Tiên giai!
Một lúc lâu sau.
Cộp.
Kỷ Ninh đã đi ra khỏi Chiến Thần Điện.
- Thắng!
Kỷ Ninh thở phào một hơi, trong tầng thứ tám Chiến Thần Điện bản thân gặp phải một thần ma cổ lão cấp Phản Hư! Xích Minh Cửu Thiên Đồ của mình mới đạt tầng mười lăm, so với thần ma luyện thể thông thường thì cũng chỉ mới đạt Phản Hư Tiền Kỳ, nếu so với thần ma chân chính thì cũng phải tương đương với thần ma nguyên thần viên mãn!
Mà Phản Hư thần ma cao hơn mình một cảnh giới! Còn có thần thông trong người, sức mạnh ngất trời!
Một trận chiến này quả thực là nhẹ nhàng thoải mái vui vẻ...
Phản Hư Thần Ma kia phân ra tam đại phân thân, biến thành thần ma ba đầu sáu tay vây đánh một mình Kỷ Ninh! Kỷ Ninh thi triển ra ba đầu sáu tay, Trích Tinh Thủ, ánh kiếm tung bay... Mạnh mẽ đánh cho Phản Hư Thần Ma rơi vào hạ phong, cuối cùng Phản Hư Thần Ma kia không thể không nhận thua.