- Huyền cơ, tìm ta có chuyện gì?
Thanh niên tuấn mỹ lạnh nhạt nói.
- Có chuyện lớn gì xảy ra, mà gọi cả bốn người chúng ta ra?
Hán tử nâng chuông trầm giọng nói.
Hai người kia cũng trầm mặc.
Bọn hắn đều là lão tổ Thiên Tiên, chính là trụ cột chính thức của Thiếu Viêm tộc! Bởi vì hiện nay toàn bộ thế giới Đại Hạ sóng ngầm mãnh liệt, nguy cơ bốn bề, những lão tổ Thiên Tiên như bọn hắn cũng không dám xem thường.
Kể cả huyền cơ, tất cả năm tên lão tổ Thiên Tiên đều trấn giữ ở tòa thần tháp này.
- Chư vị lại nhìn xem.
Lão tổ Huyền Cơ vung tay lên, cuốn da thú kia liền lơ lửng giữa không trung.
Bốn tên lão tổ Thiên Tiên lần lượt nhìn, lão già tiều tụy luôn nhắm chặt mắt kia cũng dùng tâm thức quét qua.
- Kỷ Ninh?
- Kỷ Ninh kia đã trở về?
Nguyên một đám lão tổ Thiên Tiên đều nhíu mày lại.
Bọn hắn đương nhiên biết rõ Kỷ Ninh, trước khi đại hội tiên duyên được tiến hành, bọn hắn còn ko biết điểm đặc biệt của đại hội lần đó.
Thế nhưng sau khi đại hội tiên duyên kết thúc, thế giới Đại Hạ sóng ngầmmãnh liệt, thậm chí toàn bộ tam giới đểu nổi lên mưa gió... Bọn hắn cũng hiểu, một trận hạo kiếp lớn rung chuyển tam giới muốn bắt đầu rồi.
Bọn hắn xem ra, rung chuyển lớn cỡ này, cỡ như chân thần, đạo tổ còn có thể đơn giản vượt qua, còn những Thiên Tiên như bọn hắn chắc sẽ gặp nguy hiểm lớn.
Một lần rung chuyển lớn kia, không phải đã chết mất một lượng lớn Thiên Tiên sao.
- Hiện nay tam giới rung chuyển, trong lần đại hội tiên duyên kia chỉ sợ sẽ cho ra đời cường giả tam giới trong tương lai. Lần đại hội đó có những hai người được đạo tổ thu làm đệ tử.
Huyền Cơ trầm giọng nói.
- Mà tên Kỷ Ninh này chính là đoạt hạng nhất đại hội tiên duyên, sau đó lại biến mất bí ẩn hơn ba mươi năm, cũng không có bái bất cứ một vị tiên ma nào trong phe Xích Minh đạo tổ làm sư phó. Cộng thêm hai linh thú của hắn cũng thành Phản Hư Địa Tiên, không nghi ngờ gì nữa... Này hơn ba mươi năm nay, Kỷ Ninh đúng là đã có kỳ ngộ lớn!
- Ừ.
- Đúng.
- Chỉ sợ đã bái nhập làm môn hạ cho thế lực lớn trong tam giới rồi.
Bốn gã lão tổ kia đều gật gù đồng ý.
- Hắn chính là dư nghiệt của Úy Trì tộc, toàn bộ Úy Trì tộc đều bị Thiếu Viêm tộc chúng ta tiêu diệt, mẫu thân hắn tên gọi Úy Trì tuyết, người thân Úy Trì tuyết đều chết trong tay Thiếu Viêm tộc. Kỷ Ninh làm sao có thể không hận Thiếu Viêm tộc chúng ta?
Lão tổ Huyền Cơ nói.
- Huống chi Thiếu Viêm tộc ta còn phái tử sĩ Tán Tiên đi ám sát hắn, thù hận này, sợ là không thể hóa giải rồi!
- Vốn cho rằng hắn sẽ bái làm môn hạ một vị Chân Tiên Thiên Thần nào đó dưới trướng Xích Minh đạo tổ, ai ngờ hắn lại không bái một ai cả.
Huyền Cơ kích động nói.
- Nếu là bái làm môn hạ của kiếm tiên trường thanh, vì nể mặt kiếm tiên trường thanh, chúng ta còn không dám động thủ. Nhưng bây giờ chúng ta không cần kiêng kỵ gì cả. Cho dù hắn bái một vị cường giả nào đó trong tam giới làm vi sư, nhưng không phải trong phe Xích Minh đạo tổ! Cơ bản không quản được chúng ta!
- Cho nên ta cảm thấy rằng... Nên mau chóng tiêu diệt hắn! Thừa dịp hắn mới chỉ là Phản Hư Địa Tiên, nhanh chóng diệt trừ!
Lão tổ Huyền Cơ rất kiên quyết.
- Có lý!
- Ừ.
- Đáng tiếc không biết sư phó của hắn là ai.
- Không cần biết sư phó là ai, chỉ cần không phải trong phe Xích Minh đạo tổ thì sợ cái gì?
Nguyên một đám đại năng giả trong tam giới, giống như bá chủ, chiếm lĩnh từng mảng khu vực.
Môn hạ bọn hắn chém giết, tranh đoạt là chuyện thường thấy... Đại năng giả cũng không nhúng tay vào, nếu ra tay sẽ bị nói là “lấy lớn hiếp nhỏ“.
Đối với việc chém giết của đám tiểu bối bọn hắn, các đại năng giả đều rất bình thản.
Mặc dù đồ đệ có chết, cũng chỉ trách tài nghệ không bằng người mà thôi.
Trong tam giới, các loại tranh đấu, chém giết thường xuyên xảy ra! Cho nên đối với đám Huyền Cơ mà nói, nếu như Kỷ Ninh bái sư trong phe Xích Minh đạo tổ, còn khiến bọn họ đau đầu.
Bởi vì lúc đó tất cả đều trong cùng một phe thế lực, sư phó Kỷ Ninh chỉ hơi dùng chút thủ đoạn cũng có thể đối phó bọn họ.
Nhưng Kỷ Ninh không bái nhập dưới phe Xích Minh đạo tổ, dĩ nhiên khíến bọn Huyền Cơ cảm thấy nhẹ nhõm.
- Không phải sợ, nhưng để đạt được mục đích, cẩn thận vẫn hơn, ta cảmthấy cần biết rõ ràng sư phó hắn là ai! Trong tam giới cũng có một vài tên điên đấy, đánh giết lên tận Thiên Đình còn có vài kẻ, phải tên điên có chút bao che khuyết điểm, nói không chừng sẽ vì đồ đệ mà trả thù chúng ta.
Thanh niên tuấn mỹ mở miệng nói.
- Ừ.
- Cánh ngư nói có lý.
- Lúc trước không nể mặt mũi Xích Minh đạo tổ mà dám mang Kỷ Ninh đi. Chỉ sợ sư phó Kỷ Ninh... Thật sự là kẻ có lá gan lớn.
Lão tổ Huyền Cơ nghe những người khác nói vậy, không khỏi cau mày nói.
- Sợ cái gì, thứ nhất, trong tam giới thế lực khác dám đến địa bàn phe Xích Minh đạo tổ chúng ta chém giết, cũng chỉ có một vài tên điên. Ta không tin có chuyện trùng hợp như vậy. Thứ hai, mặc dù thực sự có chuyện trùng hợp đó, nhưng hiện nay tam giới rung chuyển, bình thường nổi điên cũng được, nhưng lúc này ai dám nổi điên làm loạn.
- Huyền Cơ nói có lý, nhưng theo ta thấy, chúng ta nên mời Huyết Vân lầu ra tay.
Lão giả tiều tụy luôn nhắm mắt mở miệng nói.
Xung quanh lập tức yên tĩnh.
- Mời Huyết Vân lầu?
- Cái giá cũng không hề nhỏ đâu.
- Huyết Vân lầu ra giá chỉ sợ sẽ rất cao” lão tổ Huyền Cơ gật đầu:
- Khô mộc nói cũng đúng, nếu chư vị lo lắng về vị sư phó thần bí sau lưng Kỷ Ninh, vậy để cho Huyết Vân lầu ra tay, người tiếp nhận nhiệm vụ của Huyết Vân lầu cũng sẽ phát lời thề thiên đạo, tuyệt đối sẽ không tiết lộ tin tức ra ngoài. Sẽ không ai biết chúng ta mời Huyết Vân lầu ra tay. Tiêu phí ít bảo vật mà diệt trừ được hậu hoạn, ta cảm thấy rất đáng giá!
- Tốt, ta đồng ý.
- Ừ, mời Huyết Vân lầu cũng được, tiêu tốn thêm ít bảo vật, xem như mua cái mạng của Kỷ Ninh đi.
- Cứ làm như thế.
- Huyền cơ, việc này ngươi xử lý nhé.
Huyền Cơ nhẹ nhàng gật đầu, lão đương nhiên sẽ không từ chối.
Cùng ngày, lão âm thầm lặng lẽ rời khỏi tòa tháp này đi thẳng tới chỗ Huyết Vân lầu.
Ở sâu bên trong dãy núi lớn kéo dài mấy chục vạn dặm.
Lão tổ Huyền Cơ cầm lệnh bài, đi tới một hạp cốc, trong cốc sương mù vờn quanh, nhưng chỗ sâu bên trong lại có một tòa tháp truyền tống cao lớn.
- Mời.
Người của Huyết Vân lầu đứng một bên, nhìn lão tổ Huyền Cơ.