Mãng Hoang Kỷ

Chương 127: Chương 127: Tộc nhân (2)




Đó chính là khí tức bá đạo của Tiên Thiên Sinh Linh luyện Thần Ma luyện thể. Hiển nhiên tên nam tử kia đã vận chuyển thần lực trong cơ thể tới mức cao trào, chỉ trong chốc lát sẽ hoàn toàn bộc phát ra.

- Ngươi nói ngươi đi bắt Tiên Thiên Sinh Linh?

Kỷ Ninh nhìn gã.

Nam tử áo đen kia lại không thèm đáp lại, cười mà giống như không, đôi mắt nhìn về Kỷ Ninh.

- Nếu như ta không đoán sai thì ngươi chính là công tử 'Kỷ Ninh' ở Kỷ tộc.

- Sao?

Kỷ Ninh giật mình kinh ngạc.

Việc trao đổi thông tin ở thời đại này đều bằng cách truyền miệng, thư từ qua lại giữa các bộ lạc. Thế nên cũng chỉ có một vài kẻ đứng đầu ở các bộ lạc thì mới có thể biết được tên tuổi Kỷ Ninh. Dù biết rõ nhưng khi nhìn thấy Kỷ Ninh thì những kẻ đó cũng không dám hé răng ra...

- Xem ra ta cũng không có đoán sai.

Nam tử áo đen cảm khái.

- Mới chừng ấy tuổi mà đã đạt được Tiên Thiên Sinh Linh ở toàn vùng Yên Sơn này, lại còn có thể làm đám sư đệ sư muội của ta tưởng nhầm là Tiên Thiên viên mãn. Chắc cũng chỉ có kẻ ba đạp sụp tường thành, một cước đã bay Giang Tam Tứ, vị công tử mang tên Kỷ Ninh mà thôi.

- Ngươi cũng biết rất nhiều đó.

Kỷ Ninh nhìn đối phương.

Nam tử áo đen cảm khái:

- Đương nhiên ta phải biết nhiều chứ. Ta phải bắt một lương lớn Tiên Thiên Sinh Linh để dâng tính mạng chúng cho sư tôn nên dĩ nhiên ta phải tìm hiểu chúng, phải biết rõ hết mọi chuyện liên quan đến từng Tiên Thiên Sinh Linh ở vùng Yên Sơn này. Nếu như mà không hiểu rõ lại động phải cục sắt thì đúng là ta chỉ có thua mà thôi! Ví dụ như Kỷ Nhất Xuyên, phụ thân của ngươi...đây chính là kẻ đã đạt được Tiên Thiên viên mãn từ rất lâu rồi. Thậm chí ta còn nghi là hắn đã là Tử Phủ Tu Sĩ rồi cơ. Ta cũng không dám đi bắt loại người thế này đâu.

- Sau khi biết rõ ngọn ngành ta mới có thể bắt kẻ nào được kẻ đó. Đến nay đã có nhiều Tiên Thiên Sinh Linh mất tích như vậy mà vẫn không ai biết là kẻ nào ra tay đó.

Nam tử áo đen nhìn Kỷ Ninh.

- Tuổi còn trẻ mà lại có thực lực mạnh đến cỡ vậy. Toàn bộ Yên Sơn này chỉ có một tên. Huống chi nơi này lại là lãnh địa của Kỷ tộc Tây Phủ mà ngươi thì cũng là người của Kỷ tộc Tây Phủ.

Kỷ Ninh thật sự kinh ngạc.

Ở Yên Sơn đã có nhiều Tiên Thiên Sinh Linh mất tích như vậy ư? Tại sao mình lại không biết gì?

Thực ra những chuyện này cũng chỉ mới phát sinh. Chuyện bắt Tiên Thiên Sinh Linh dĩ nhiên phải làm thật nhanh gọn, bất thình lình bắt đi. Đến lúc đối phương phát hiện ra thì việc cũng đã qua mấy ngày, rồi đến lúc các bộ tộc đưa ra quyết định thì còn phải thêm một thời gian nữa. Cho nên phải nhanh chóng bắt được càng nhiều càng tốt, không thể làm bắt từ từ được. Một khi để các thế lực ở Yên Sơn phản ứng vây bắt lại thì sẽ rất nguy hiểm.

- Ở Yên Sơn đã có gần trăm Tiên Thiên Sinh Linh mất tích.

Nam tử áo đen nhìn Kỷ Ninh.

- Bởi vì nơi này lại gần Kỷ tộc nên người ở Kỷ tộc cũng mất tích khá nhiều, tổng cộng có hai mươi bốn tên. Có kẻ thì ở trong Kỷ tộc, cũng có kẻ thuộc bộ lạc dưới trướng Kỷ tộc. Bởi vì lãnh địa của Kỷ tộc quá rộng lớn nên chắc đến tận bây giờ Kỷ tộc vẫn chưa thể thống kê được một con số chính xác số lượng những Tiên Thiên mất tích.

Kỷ Ninh kinh hãi.

Vậy mà…vậy mà Kỷ tộc lại mất tích nhiều Tiên Thiên Sinh Linh đến vậy?

- Kỷ tộc Tây Phủ của ngươi cũng mất tích vài tên. Ta nói cho ngươi vài cái tên chắc ngươi cũng có thể biết.

Nam tử áo đen nói:

- Kỷ Vu Ngọc, Kỷ Thiện, Ngõa Cùng, Chấn Thổ, Mông Ngư. Năm người này đều là kẻ trực thuộc Kỷ tộc Tây Phủ nên chắc ngươi cũng biết.

- A!

Kỷ Ninh hơi tái mặt.

Kỷ Vu Ngọc...chính là con của Kỷ Liệt, là đứa con ưu tú nhất của Kỷ Liệt. Dòng dõi nhà Kỷ Liệt cũng là những kẻ tranh đấu rất mạnh mẽ cho chức kế vị Phủ Chủ lúc trước, Kỷ Vu Ngọc cũng là kẻ hoạt động tích cực nhất. Từng có một thời gian Kỷ Ninh rất khó chịu với người này.

Kỷ Thiện là Tiên Thiên Sinh Linh trẻ tuổi nhất ở Kỷ tộc Tây Phủ. Tuy hắn không phải thống linh những Kỷ tộc Tây Phủ cũng rất hi vọng vào hắn. Dù sao thì hắn cũng mang họ Kỷ lại là con cháu dòng dõi.

Ngõa Cùng là người được Kỷ tộc thu nhận bồi dưỡng, vừa mới đạt tới Tiên Thiên Sinh Linh. Kỷ Ninh cũng gặp người này không ít lần ở Tây Phủ Thành, mỗi lần gặp Ngõa Cùng là hắn đều khom lưng xuống hô một tiếng 'Công tử Kỷ Ninh'!

Chấn Thổ là một trong hai mươi thống lĩnh của Kỷ tộc Tây Phủ.

Mông Ngư...Mông Ngư...Mông Ngư! ! !

- Sư phụ Mông Ngư!

Cái tên này thực sự làm Kỷ Ninh rung động.

Sư phụ Mông Ngư chính là người đã truyền dạy cho mình thuật bắn tên, là người mà mình quen thuộc nhất trong năm người này.

Năm người.

Mình đều biết rõ từng người vì dù sao từ nhỏ mình đã ở Tây Phủ Thành rồi nên đám Tiên Thiên Sinh Linh trong Tây Phủ Thành có người nào mà mình không biết mặt? Ở hội nghị thường niên tổ chức tại Phiêu Tuyết Điện, chính mình đã từng nhìn thấy từng người, chính mình cũng quá quen thuộc với họ. Ở kiếp này, họ chính là tộc nhân giống mình đó! Trong đó cũng có kẻ thù hận mình, là người thuộc dòng dõi, là người có chút giao tình với mình, lại còn có cả người là sư phụ dạy mình thuật bắn tên!

- Ngươi...

Sắc mặt Kỷ Ninh tái nhợt.

- Ngươi đều biết à. Ha ha.

Nam tử áo đen bỗng hét lên.

- Kỷ Vu Ngọc, Kỷ Thiện, Ngõa Cùng, Mông Ngư! Công tử của các ngươi đang ở trong đại trận này đây! Công tử Kỷ Ninh của các ngươi cũng sắp đi cùng các ngươi rồi! Ha ha ha...

Âm thanh cực lớn vang vọng khắp trong lòng núi.

Trong lòng núi.

Trên người Mông Ngư đầy vết máu, cả người đang bị trói chặt trên cây cột sắt. Từ ngày đầu tiên tới cái chỗ như địa ngục này hắn đã tuyệt vọng rồi, vào lúc này hắn cũng chỉ còn cố cắn răng nhịn đau để gây hấn với kẻ trước mặt.

- Có chút lực thế thôi à? Tàn nhẫn hơn chút đi, mạnh mẽ lên chút xem nào. Con ngoan của ta, ngươi khi còn bé có lẽ không đươc bú sữa mẹ hay sao ấy?

Bỗng nhiên...

- Công tử Kỷ Ninh của các ngươi cũng sắp đi cùng các ngươi rồi! Ha ha ha...

Tiếng cười kia truyền tới.

- Kỷ Ninh!

Thân thể gã râu dài Mông Ngư run lên, lập tức cố gắng gào khản cả cổ.

- Công tử Kỷ Ninh, mau trốn đi! Nơi này có người tu tiên đang luyện chế pháp bảo tà ác!

Bên cạnh Mông Ngư có một kẻ tóc tai xõa xượi là Kỷ Vu Ngọc vốn đang gục đầu không chút sức lực nào. Bỗng hắn giật mình ngẩng đầu lên lẩm bẩm tự nói:

- Kỷ Ninh? Kỷ Ninh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.