Mãng Hoang Kỷ

Chương 308: Chương 308: Trận chiến ở Luận Đạo Điện (1)




Có điều vì đã từng xem qua những tin tức do Bắc Sơn Bách Vi biên soạn, nên Kỷ Ninh cũng biết được ở Hắc Bạch học cung có một truyền thống. Những đệ tử mới gia nhập đều sẽ bị ăn đủ dạy dỗ trong Luận Đạo Điện. Mà đám đệ tử cũ cũng rất vui vẻ làm trò này. Thứ nhất là giúp đám đệ tử mới vào sáng mắt ra. Thứ hai là bọn họ lại chẳng chịu thiệt thòi gì.

- Được.

Kỷ Ninh sáng mắt lên, cười nói:

- Ta cũng đang có chút mong muốn luận bàn cùng với các vị sư huynh đây.

- Ha ha ha.

Nam tử đồ đen Bối Anh cười ha ha.

- Đi thôi, tới Luận Đạo Điện.

Lúc này hai người điều khiển pháp bảo nhanh chóng bay lên trời, hướng về phía Luận Đạo Điện.

Trong lúc hai người Kỷ Ninh và Bối Anh đang bay giữa trời đêm. Bỗng nhiên ở xa xa có một đường sáng phóng tới.

- Kỷ Ninh sư huynh.

Một thanh niên áo trắng đứng trên khôi lỗi Thanh Long chạy tới.

- Sóc sư đệ?

Kỷ Ninh kinh ngạc. Mộc Tử Sóc ở trước mặt nồng nặc mùi rượu. Hắn không biết Khi trước Mộc Tử Sóc vẫn đang uống rượu trên nóc nhà, liếc mắt thấy hai người Kỷ Ninh và Bối Anh bay đi thì liền chạy tới. Mộc Tử Sóc vội vàng nói:

- Kỷ Ninh sư huynh. Có phải ngươi được mời tới Luận Đạo Điện phải không.

- Song Mộc sư đệ.

Nam tử đồ đen nhíu mày.

- Ngươi đừng tin lời của đám người ấy.

Mộc Tử Sóc vội vàng nói:

- Bọn họ cố ý lừa ngươi để lấy Hắc Bạch Đan và nguyên dịch đó. Ta đã bị thua bọn hắn rồi. Nên ngươi đừng có mắc lừa bọn hắn.

Hiển nhiên là Mộc Tử Sóc thật lòng lo lắng cho Kỷ Ninh sẽ bước theo vết xe đổ của hắn.

Nam tử đồ đen Bối Anh quát:

- Song Mộc sư đệ. Thông thường luận bàn ở Luận Đạo Điện đều phải có đánh cuộc. Có thắng có thua. Chẳng lẽ ngươi phải thắng thì mới cho là đúng sao? Nếu người nào cũng muốn thắng như ngươi thì tốt nhất là đừng có tới Luận Đạo Điện nữa.

- Kỷ Ninh sư huynh.

Mộc Tử Sóc cực kỳ vội vã.

- Sóc sư đệ.

Kỷ Ninh cản lại.

- Không cần phải nói nữa. Trong lòng ta đã biết rõ. Thua thì chỉ có thể trách ta không bằng người ta thôi. Có điều Kỷ Ninh ta vẫn có vài phần nắm chắc mà.

- Kỷ Ninh sư huynh!

Mộc Tử Sóc lo lắng.

- Đi thôi.

Do đã sớm tìm hiểu tin tức nên Kỷ Ninh cũng sáng tỏ trong lòng hết mọi việc rồi.

- Ta đi với ngươi.

Mộc Tử Sóc liền nói. Hắn thầm ngủ trong lòng tốt nhất là đi theo khuyên bảo Kỷ Ninh, không thì hắn lại thảm bại mất.

Vèo! Vèo! Vèo!

Ba người nhanh chóng bay tới Luận Đạo Điện. 'Luận Đạo Điện' dần dần hiện ra trước mắt giữa quanh cảnh đêm tối. Lúc này ba người Kỷ Ninh nhảy xuống cửa Luận Đạo Điện.

Ba người Kỷ Ninh đáp xuống cửa Luận Đạo Điện. Từ cửa chính nhìn vào, tuy đang giữa đêm nhưng Luận Đạo Điện vẫn cực kỳ sáng, bên trong còn có cả tiếng bàn tán.

- Cửu Liên sư tỷ, ta xin nhận một trăm Hắc Bạch Đan và mười cân nguyên dịch này.

Người đang nói chuyện là 'Ẩm Huyết Vấn Kiếm' mặc áo trắng có vết máu. Lúc này Ẩm Huyết Vấn Kiếm lộ ra vẻ mặt vui vẻ, hiển nhiên là vui sướng vì vừa thắng luận đạo.

Một nữ tử tóc dài mặc áo màu xanh nước biển đang ngồi khoanh chân trên cột đá đối diện bay tới, đứng ở một bên lắc đầu nói:

- Ba năm trước ta còn có thể thắng được Vấn Kiếm sư đệ, không ngờ bây giờ lại thua dưới tay Vấn Kiếm sư đệ.

- Sư đệ cũng phải gắng lắm mới có thể thắng được đó.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm vốn cực kỳ kiêu ngạo nhưng lúc này lại rất khiêm tốn.

- Cửu Liên sư tỷ. Ai đi luận bàn mà chả mong thắng. Tỷ có thực lực tương đương với Vấn Kiếm sư đệ. Nhưng đòn tấn công của Vấn Kiếm sư đệ lại sắc bén hơn.

- Cửu Liên sư tỷ.

Vài tên nam nữ đang bàn tán với nhau.

Lúc này ba người Kỷ Ninh, Mộc Tử Sóc, Bối Anh bước vào Luận Đạo Điện. Đám nam nữ kia cùng quay đầu ra nhìn.

- Cửu Liên?

Ánh mắt của Kỷ Ninh dời tới chỗ nữ tử có tên 'Cửu Liên’. Nàng mặc một chiếc áo màu xanh nước biển đơn giản, tóc dài màu đen, mặt mũi của nàng tuy cũng xinh đẹp nhưng vẫn còn kém chút so với Mạnh Hân. Thế nhưng Cửu Liên sư tỷ lại có khí chất khá nổi bật. Giống như một đóa tiên liên (sen tiên) làm cho những đồng môn xung quanh bị hấp dẫn.

- Khí chất như vậy thì sợ rằng có lai lịch cũng không tầm thường.

Kỷ Ninh thầm nghĩ.

- Cửu Liên sư muội.

Bối Anh vừa nhìn thấy Cửu Liên thì liền hắng giọng, vẻ mặt tươi cười nói:

- Hai vị này là đệ tử mới gia nhập Hắc Bạch học cung. Vị này là Mộc Tử Sóc, vị này là Kỷ Ninh.

Đôi mắt của Cửu Liên chuyển tới, nhếch mép cười.

- Nghe nói lúc ban ngày, Mộc Tử Sóc sư đệ đã luận bàn thua hai trận ở Luận Đạo Điện rồi tức giận quá mà biến đi đó hả?

Mộc Tử Sóc vốn da mặt mỏng nên lập tức cảm thấy bị bức bách.

- Chẳng qua mới vào môn phái, chưa gặp phải cảnh chèn ép như vậy.

Kỷ Ninh lại mở miệng.

Cửu Liên nhìn về phía Kỷ Ninh:

- Ngươi chính là Kỷ Ninh, kẻ mới được sư tổ thu làm đại đồ đệ đó sao.

- Đúng.

Kỷ Ninh gật đầu. Bối Anh đứng bên cạnh liền nói:

- Bắc Minh sư đệ. Ngươi là đệ tử của Điện Tài tiên nhân. Mà Cửu Liên sư muội lại cũng là đệ tử của 'Ngũ Phong tiên nhân' đó.

- Đệ tử của Ngũ Phong tiên nhân?

Kỷ Ninh kinh ngạc.

- Lúc trời chập tối thì ta mới về tới học cung nên không thể tới dự lễ gia nhập môn phái của sư đệ.

Cửu Liên nhẹ nhàng nói:

- Hiện tại sư đệ đã tới đây. Chắc là muốn luận đạo phải không?

Kỷ Ninh mỉm cười, gật đầu:

- Ta cũng rất mong muốn được luận bàn một chút với các vị sư huynh sư tỷ.

- Vậy ngươi phải cẩn thận đó. Ta vừa mới thua một trận xong.

Cửu Liên cười.

- Kỷ Ninh sư đệ!

Một âm thanh lạnh như băng vang lên.

Kỷ Ninh quay đầu nhìn lại. Người vừa nói đúng là Ẩm Huyết Vấn Kiếm mặc áo bào trắng toàn thân. Ẩm Huyến Vấn Kiếm vốn muốn tới đây để đánh bại Kỷ Ninh xả nhục. Không ngờ tới đây lại gặp được Cửu Liên sư tỷ, người mà hắn luôn luôn kính yêu. Nên hắn chỉ còn cách dùng hết sức đánh với Cửu Liên sư tỷ để Lưu lại chút ấn tượng trong lòng với vị sư tỷ này. Ai ngờ rằng Kỷ Ninh vừa mới gặp đã nói chuyện vui vẻ được với Cửu Liên sư tỷ như vậy rồi

- Vấn Kiếm sư huynh.

Kỷ Ninh cười.

- Ngươi còn nhớ trận chiến ở cửa hang lúc trước không?

Ẩm Huyết Vấn Kiếm lạnh lùng nói.

- Nhớ rõ.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Lần đó ta muốn báo danh nhưng Ẩm Huyết Vấn Kiếm sư huynh lại không cho ta báo. Nói rằng sau này chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại nữa.

Ẩm Huyết Vấn Kiếm biến đổi sắc mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.