Mãng Hoang Kỷ

Chương 1031: Chương 1031: Trích Tinh đại thế giới (2)




Thực lực càng mạnh thì hồn phách càng tăng nhanh. Như Nguyên Thần kỳ dựng dục hồn phách khá mạnh, Phản Hư kỳ tăng nhanh chút. Thiên Tiên thì thành tựu Kim Đan, hồn phách hoàn toàn dung nhập vào Kim Đan, tốc độ tiến bộ kinh người. Thuần Dương Chân Tiên Thuần Dương Kim Đan nuôi dưỡng hồn phách càng ghê gớm.

Nhưng loại nuôi dưỡng này cần thời gian, bản tôn Kỷ Ninh dù sao vừa mới trở thành Thuần Dương Chân Tiên, qua một ngàn năm hồn phách được Thuần Dương Kim Đan nuôi dưỡng có thể đến đẳng cấp siêu cao, khi đó tâm thức của Kỷ Ninh có kinh người cũng không khiến bọn họ thấy lạ.

Nhưng Kỷ Ninh chỉ mới độ kiếp đột phá, hơn nữa từ khi sinh ra đến bây giờ hắn chỉ tu luyện trăm năm thời gian.

Hồng Tuyết gợi ý:

- Đừng quên phủ chủ có Tâm Lực đệ tứ trọng.

Kỷ Ninh không nói nhiều.

Dù chỉ dùng Tâm Lực thì Kỷ Ninh vẫn dư sức bao phủ nguyên đại thế giới. Phát ra tâm thức qua Tâm Lực có phạm vi rộng lớn hơn nhiều, nhưng chưa đáng gì, tâm thức của mỗi Đạo Tổ nếu dốc hết sức thì có thể bao phủ tam giới, đương nhiên chỉ làm được trong thời gian ngắn, tạo gánh nặng rất lớn cho hồn phách.

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Ưm, Trích Tinh đại thế giới có hơn một vạn sáu ngàn Thiên Tiên, hơn một trăm năm mươi vạn tán tiên, hơn mười vạn Phản Hư Thần Ma, đúng là không thua gì Đại Hạ.

Hồng Tuyết lắc đầu nói:

- Những Phản Hư Thần Ma sống vào thời thượng cổ, từ năm tháng vô tận đến hiện giờ chỉ có Cửu Nha đột phá, còn lại ai cũng trì trệ. Hơn một vạn Thiên Tiên thì chưa từng xuất hiện Thuần Dương Chân Tiên nào.

Kỷ Ninh kinh ngạc hỏi:

- Tại sao vậy?

Nguyên Quang Thiên Thần nghiêm mặt nói:

- Vì cắt đứt với bên ngoài, bọn họ không được tôi luyện thật sự. Không được rèn luyện, đè ép thì rất khó đột phá. Như các Thiên Tiên thế giới Đại Hạ có thể phiêu bạt trong tam giới, nhưng một số cao thủ trong ba ngàn đại thế giới, thậm chí Thiên giới chém giết tranh đấu chỉ ngẫu nhiên có đột phá.

Nguyên Quang Thiên Thần lắc đầu nói:

- Trích Tinh đại thế giới thì luôn phong kín.

Hồng Tuyết góp lời:

- Chúng ta luôn chờ, đợi phủ chủ mới sinh ra. Phủ chủ không xuất hiện thì Trích Tinh đại thế giới chúng ta vĩnh viễn không xuất thế.

Kỷ Ninh rất khâm phục bảy người Hồng Tuyết.

Năm đó Tam Thọ Đạo Nhân không rõ sống chết thế nào, lão không cưỡng cầu bọn họ phải trung thành với mình. Nhiều thuộc hạ dưới trướng Tam Thọ Đạo Nhân đều đi nhưng bảy người vẫn kiên trì, giữ vững.

Hồng Tuyết Thiên Thần liếc hư không bên cạnh:

- Thiên Tiên Tán Tiên của Trích Tinh đại thế giới ta không nhiều nhưng đủ hình thành đại trận giống Hình Thiên Thần hoàn mỹ.

Giữa hư không xuất hiện Hoàng Mao Đại Hùng, nó tội nghiệp nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh kinh ngạc kêu lên:

- Đại Hùng?

Mắt Hoàng Mao Đại Hùng chất chứa mong chờ:

- Năm xưa chủ nhân để lại nhiều báu vật trong Trân Bảo điện, để lại cho các đời truyền nhân. Vì chủ nhân không biết mình sẽ có bao nhiêu đời truyền nhân mới có một người thành Thiên Thần, trở thành chủ Trích Tinh phủ mới. Kỷ Ninh bây giờ thành phủ chủ, ngươi có thể đi lấy ba món báu vật chủ nhân để lại cho ngươi. Không gian đó chỉ có phủ chủ mới là được vào, ta cũng không thể vào. Trong năm tháng vô tận này ta luôn suy nghĩ chủ nhân để lại ba món báu vật là cái gì? Ta tò mò chết được, ngươi mau đi lấy ra cho ta xem với, ta tuyệt đối đối không lộ ra ngoài.

Hoàng Mao Đại Hùng tràn đầy mong chờ nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh kinh ngạc hỏi:

- Ba món báu vật? Sư phụ Tam Thọ Đạo Nhân chẳng phải chỉ để lại các bộ pháp bảo Thuần Dương sao?

Hoàng Mao Đại Hùng vội nói:

- Đó là để cho các đời tuyền nhân, ngươi thành phủ chủ thì có quyền giải quyết tất cả pháp bảo, còn có báu vật quan trọng nhất.

Hồng Tuyết Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh:

- Ta có nghe nói, Thần Vương có nhắc chuyện này với chúng ta. Trích Tinh Thủ của Thần Vương đến đệ lục chuyển mạnh hơn bất cứ tiên thiên linh bảo nào, đã đến đẳng cấp hỗn độn kỳ bảo trong truyền thuyết. Thần Vương thậm chí trao đổi báu vật với Chân Thần Đạo Tổ khác, đặc biệt chừa lại ba món báu vật cho ngươi, cũng chuẩn bị cho Trích Tinh phủ một lần nữa vươn lên.

Nguyên Quang Thiên Thần thúc giục:

- Phủ chủ mau đi lấy đi, năm xưa nghĩa phụ không cho chúng ta biết, chúng ta cũng rất tò mò.

- Được rồi.

Kỷ Ninh hơi tò mò Tam Thọ Đạo Nhân để lại cái gì, hắn nhìn Hoàng Mao Đại Hùng:

- Dẫn đường đi Đại Hùng.

Hoàng Mao Đại Hùng hưng phấn xoay mông xuyên qua hư không:

- Được rồi!

Trong thủy phủ.

Kỷ Ninh, Hoàng Mao Đại Hùng, Hồng Tuyết, Nguyên Quang, Tuyết Hạc, bảy vị Thiên Thần xuất hiện trong đại điện.

Hoàng Mao Đại Hùng quay đầu nhìn nhóm Hồng Tuyết:

- Các ngươi hãy chờ ở đây, không gian kho báu đó chỉ có phủ chủ mới là được vào.

Hồng Tuyết gật đầu nói:

- Được rồi.

Nguyên Quang lắc đầu cười nói:

- Chúng ta có kiên nhẫn, không giống gấu to nhà ngươi chờ đến sốt ruột.

Đại Hùng trừng mắt:

- Ngươi làm sao giống ta được, mỗi ngày ta phải canh giữ không gian đó qua bao năm tháng. Lúc trước không sao hết, bây giờ biết Kỷ Ninh đột phá thành phủ chủ mới, đương nhiên trong lòng ta rất tò mò, sao trách ta được?

Kỷ Ninh nói:

- Được rồi, Đại Hùng hãy dẫn ta đi.

Hoàng Mao Đại Hùng đi đằng trước dẫn đường:

- Hãy theo ta.

Kỷ Ninh đi theo.

Một người một gấu đi trong Thủy phủ, nơi này rất rộng lớn vì từng là chỗ Tam Thọ Đạo Nhân triệu tập các Thần Ma.

Hoàng Mao Đại Hùng nói:

- Kỷ Ninh, bây giờ ngươi cũng thành Thiên Thần Chân Tiên rồi, hoàn toàn có thể luyện hóa nguyên Trích Tinh phủ.

Kỷ Ninh gật đầu nói:

- Ừ, lát nữa luyện hóa.

Kỷ Ninh không gấp.

Thủy phủ là pháp bảo loại động phủ, giấu Trích Tinh đại thế giới. Kỷ Ninh đã thành Thiên Thần, chờ Xích Minh Đạo Tổ tặng mớ tiên đan thì rất nhanh sẽ có thể tu luyện thành Bát Cửu Huyền Công đệ cửu chuyển, đến lúc đó thân thể sẽ như pháp bảo cực phẩm Thuần Dương, có gặp nguy hiểm cũng không cần trốn vào Thủy phủ.

Dù muốn trốn thì Kỷ Ninh cướp được tiên thiên linh bảo trong chiến tranh giới vực, Thủy phủ giảm bớt tầm quan trọng nhiều. Nhưng Thủy phủ có ý nghĩa đặc biệt với Kỷ Ninh, lúc hắn còn nhỏ yếu nó trợ giúp hắn rất lớn.

Rào rào!

Xuyên qua màn nước, đến đường hầm hư không mông lung. Kỷ Ninh, Hoàng Mao Đại Hùng cứ đi mãi, hắn chưa từng cảm ứng được nơi thế này.

Kỷ Ninh nhìn đằng trước, tận cùng đường hầm hư không có ánh sáng cấm chế mông lung:

- A?

Hoàng Mao Đại Hùng chỉ nơi đó, nói:

- Đấy là cấm chế trận pháp chủ nhân để lại, năm xưa chủ nhân nói với ta phải là phủ chủ mới thì có năng lực phá nó.

- Vậy sao?

Kỷ Ninh bước lên trước, tâm thức bắt đầu thẩm thấu tra xét.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.