Mãng Hoang Kỷ

Chương 158: Chương 158: Tuyết Long Sơn (1)




May là bản thân có Thủy Hỏa Liên Hoa mượn lực lượng của trời đất mới có thể dễ dàng như vậy. Như người khác thì phải tiêu hao chân nguyên mới có thể từ từ đi xuống.

- Bao sâu?

Đám người Kỷ Cửu Hỏa đều nhìn về Kỷ Ninh.

- Hơn ba trăm dặm.

Kỷ Ninh nói.

Kỷ Cửu Hỏa, Ảnh bà bà, Kỷ Lưu Chân đều biến đổi sắc mặt. Bọn họ còn quên cả thán phục việc Kỷ Ninh có thể trong một canh giờ ngắn ngủi đi lại hơn ba trăm dặm trong lòng đất. Bởi vì giờ phút này trong lòng bọn họ thật sự cảm thấy luống cuống.

- Có chuyện gì vậy?

Kỷ Ninh liền gặng hỏi.

- Mỏ quặng nguyên thạch này.

Kỷ Cửu Hỏa trịnh trọng nói:

- Ta cũng đã điều tra qua, phạm vi chừng hơn bốn nghìn dặm! Nếu có chiều sâu hơn ba trăm dặm...thì đây chắc chắn là một mỏ quặng nguyên thạch khổng lồ. Một mỏ quặng khổng lồ như vậy đối với Kỷ tộc chúng ta mà nói thì không phải là phúc mà ngược lại là họa đó!

Đại họa!

Trong lòng Kỷ Ninh hơi kinh ngạc nhưng trong phút chốc liền hiểu ra. Bụng lớn thế nào thì ăn bấy nhiêu cơm, ăn nhiều hơn thì chỉ có căng bụng mà thôi.

- Đây là mỏ giàu, hơn nữa phạm vi lớn như vậy.

Kỷ Cửu Hỏa trịnh trọng nói:

- Một khi khai thác toàn bộ thì sẽ có được giá trị lớn hơn Kỷ tộc ta không biết bao nhiêu lần. Ngươi nói xem Kỷ tộc ta có thể hưởng thụ không?

Mỏ quặng này...

Là đạo nhân Nguyên Thần viên mãn 'Hỏa Long đạo nhân' vì đột phá Địa Tiên nên không tiếc vốn liếng bày ra đại trận tập hợp nguyên khí thiên địa xung quanh để cung ứng tốt cho chính mình đột phá. Ước chừng sau trăm năm tập hợp thì hình thành nên mỏ quặng. Nếu khai thác toàn bộ thì giá trị của nó cũng phải ngang với gia sản của cả gia đình một gã Nguyên Thần đạo nhân. Chỉ vì Hỏa Long đạo nhân sau khi đột phá lên Địa Tiên thì tầm mắt cũng cao hơn. Hơn nữa việc khai thác mỏ quặng cũng khá phiền toái nên dù là Nguyên Thần đạo nhân cũng ngại khó mà không làm. Chỉ có đám Vạn Tượng chân nhân mới điên cuồng vì nó thôi.

- Thế này thì làm sao bây giờ?

Ảnh bà bà liền hỏi.

- Ta không sợ người khác, chỉ sợ Tuyết Long Sơn!

Kỷ Cửu Hỏa mang vẻ mặt đầy lo lắng.

- Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn này chỉ là một chi nhánh, sau lưng nó...chính là tông môn Tuyết Long Sơn! Ở đó có Nguyên Thần đạo nhân trấn thủ! Hơn nữa theo ta nhẩm tính thì Tử Phủ tu sĩ của chi nhánh Tuyết Long Sơn có lẽ cũng đã tới vùng xung quanh rồi!

Tất cả đúng như Kỷ Cửu Hỏa tính toán, đúng ngay nơi cách bọn họ chừng hơn ngàn dặm.

Trên bầu trời có một tấm màn lơ lửng, trên đó có bốn người đang nhìn xuống phía dưới. Bỗng nhiên từ phía dưới có một đường sáng phóng lên, đó chính là một đại hán mặc áo giáp toàn thân đang đứng trên cự kiếm. Đại hán này có vẻ mặt khôi ngô với làn da hơi xanh, đứng trên cự kiếm thật giống như pho tượng ma thần.

- Các vị sư huynh sư tỷ.

Đại hán khôi ngô mang vẻ mặt mặt vui mừng nói.

- Ta đã tra xét qua, vùng đất này có rất nhiều nguyên thạch mà trong đó đều là nguyên thạch thượng phẩm chứng tỏ đây là một mỏ quặng nguyên thạch rất dồi dào.

- Ồ!

Một nam tử mặc áo đen trước sau có vẽ hình trận đồ bát quái gật đầu, cười nói:

- Cự Tán sư đệ khổ cực rồi. Không nghĩ tới lần này trong lãnh địa Kỷ tộc lại còn tiềm ẩn một mỏ quặng như vậy. Đúng rồi, Cự Tán sư đệ, ngươi có phát hiện dấu vết khai thác chưa?

Đại hán khôi ngô lắc đầu.

Nam Tử tóc dài mặc áo đen vừa lòng gật đầu:

- Kỷ tộc chưa bao giờ bán nguyên thạch ra bên ngoài nên chắc là khi trước bọn họ cũng chưa hề phát hiện ra nơi này. Các vị sư huynh sư muội, làm phiền các ngươi tìm kiếm bốn phương Đông Tây Nam Bắc xem rốt cuộc mỏ quặng này dài đến đâu, còn ta sẽ đi xem xem nó sâu bao xa. Sau khi xong việc hãy quay về đây gặp mặt.

- Dạ, Tử Khải sư huynh.

Ba nam một nữ đáp rồi lập tức đều tự bước lên pháp bảo phi hành của mình hóa thành bốn đường sáng bay đi theo bốn hướng khác nhau.

Đồng thời, nam tử tóc dài cũng thu tấm màn lại, nhảy xuống mặt đất rồi đi sâu xuống lòng đất.

….

Một lúc lâu.

Ba nam một nữ lúc trước đều đã khống chế pháp bảo về tới nơi.

- Tử Khải sư huynh vẫn chưa tra xét xong sao?

Nam tử tóc bạc có làn da xanh biếc kinh ngạc nói:

- Xem ra mỏ quặng này cũng khá sâu.

- Theo chúng ta biết thì phương viên của mỏ quặng này là khoảng bốn ngàn dặm. Nếu còn sâu nữa thì thật không thể tưởng tượng được.

Nữ tử bên cạnh trịnh trọng nói.

Vừa dứt lời.

Xoẹt!

Một đường sáng phóng từ dưới lên, đúng là Tử Khải sư huynh áo đen tóc dài.

- Tử Khải sư huynh.

Ba nam một nữ cung kính hành lễ, tuy cả năm người đều là Tử Phủ tu sĩ nhưng thực lực của Tử Khải sư huynh lại vượt xa họ.

- Hay cho một cái nguyên thạch mỏ quặng, không ngờ lại sâu hơn ba trăm dặm.

Nam tử tóc dài áo đen kinh ngạc nói.

- Hơn ba trăm dặm?

- Sâu như vậy sao?

- Chúng ta vừa kiểm tra, phạm vi của mỏ quặng này khoảng hơn bốn ngàn dặm, lúc này lại biết nó sâu hơn ba trăm dặm. Việc này… thật là khó tin.

Ba nam một nữ đều vô cùng khiếp sợ. Một mỏ quặng bình thường chỉ sâu khoảng vài dặm, mỏ quặng này lại sâu hơn ba trăm dặm!

Nam tử tóc dài áo đen quát:

- Mỏ quặng nguyên thạch này là của Tuyết Long Sơn chúng ta.

- Đúng thế, là của Tuyết Long Sơn.

- Lần này chúng ta đã lập công lớn, tông môn chắc chắn sẽ ban thưởng cho chúng ta.

- Kỳ ngộ của ta đến rồi!

Cả năm người đều vô cùng hưng phấn, từ phạm vi cùng độ sâu của khoáng thạch này bọn họ đã đoán được giá trị của nó lớn đến không tưởng. Chỉ sợ cho dù là những vị Nguyên thần đạo nhân đỉnh cao ở Tuyết Long Sơn cũng phải xem trọng.

- Tử Khải sư huynh à!

Nữ tử tóc xanh cau mày:

- Nơi này gần với Vạn Kiếp thành của Kỷ tộc. Nếu dựa vào pháp quy của vương triều Đại Hạ thì nó phải thuộc về Kỷ tộc.

- Một cái Kỷ tộc nhỏ bé thì là gì?

Tử Khải sư huynh hừ lạnh:

- Đồ của Tuyết Long Sơn mà chúng cũng dám tranh giành hay sao?

Nam tử tóc xanh bên cạnh cũng gật đầu:

- Kỷ tộc thì không cần quan tâm, mỏ quặng này Tuyết Long Sơn nhất định phải chiếm được. Nhưng chúng ta cũng không thể bỏ qua pháp quy của Đại Hạ được. Theo pháp quy thì nơi đây quả thật thuộc về Kỷ tộc. Cho dù Tuyết Long Sơn của chúng ta thực lực mạnh mẽ cũng không nên tùy tiện làm trái với quy tắc của vương Triều Đại Hạ.

- Ừm!

Động Tử Khải nhẹ nhàng gật đầu.

Đúng thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.