- Hô!
Hỏa Diễm Phượng Hoàng trải rộng hai cánh to lớn cả trăm trượng trực tiếp bay về phía Kỷ Ninh.
- Rống...
Cùng lúc, Tam Xà rống giận, lại một lần nữa tấn công Kỷ Ninh. Cái đuôi của Tam Xà phát ra uy năng kinh người. Từ đó còn phóng ra từng kiện Tiên Giai pháp bảo, kèm theo là những pháp thuật cường đại. Tất cả đều vây công Kỷ Ninh.
- Kỷ Ninh, Hôi Tẫn Thần Hỏa này uy năng rất đặc biệt, Thiên Tiên cũng không giám ngạnh kháng. Mặc dù ngươi có hộ thân kỳ vật, cũng xem ngươi kiên trì được bao lâu? Thời điểm hộ thân kỳ vật của ngươi tiêu hao hết chính là lúc tính mệnh của ngươi kết thúc.
Tam Xà một bên công kích, còn một bên phát ra tiếng người, muốn dao động tâm thần Kỷ Ninh.
- Có thủ đoạn nào dùng hết đi. Hôi Tẫn Thần Hỏa này thì làm gì được ta?
Kỷ Ninh đứng giữa không trung, bộ dáng không chút nào quan tâm.
Hỏa Diễm Phượng Hoàng phóng ra hỏa diễm đỏ sẫm nhanh chóng quấn lấy Kỷ Ninh.
Hôi Tẫn Thần Hỏa này đúng là uy hiếp rất lớn đối với tu sĩ Luyện Khí. Ngay cả một số Thần Ma có lực phòng ngự không đủ mạnh cũng có chút kiêng dè. Tương đương có thể đốt cháy Địa giai pháp bảo. Nhưng gặp Thiên giai pháp bảo thì rất khó khăn rồi. Tối đa chỉ có thể làm cho Thiên giai hạ phẩm pháp bảo xuất hiện chút hư hao. Gặp Thiên giai pháp bảo tốt thì không cần nói, thần hỏa này cũng coi như vô dụng. Muốn đốt cháy thân thể Thần Ma của Kỷ Ninh xem ra là chuyện viển vông rồi.
- Ha ha ha ...
Kỷ Ninh cười lớn, đồng thời toàn thân lại thả ra kim quang mịt mờ.
Kim quang này là Kỷ Ninh cố ý thả ra. Mục đích muốn cho địch nhân nghĩ tới “kỳ vật hộ thân”, để che dấu việc mình tu luyện Bát Cửu Huyền Công. Tuy rằng sau nhiều lần mình thi triển, Bát Cửu Huyền Công nhất định sẽ bại lộ. Nhưng chỉ cần để địch nhân phán đoán sai thực lực của mình sẽ có cơ hội để diệt sát đối thủ.
…
Hôi Tẫn Thần Hỏa thiêu đốt.Tam Xà ngàn trượng liên tục công kích, phóng xuất ra từng kiện, từng kiện Tiên giai pháp bảo hóa thành từng ngọn núi lớn, từng cây đại thụ,…cùng với pháp thuật, thiên hỏa, thần quang,…vô số thủ đoạn tất cả đều không ngừng đánh tới phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh thao túng vạn dặm “Túc Hà” điên cuồng quét qua mọi nơi, áp chế tất cả đối thủ. Đồng thời kiếm quang tung hoành, đánh bay từng kiện pháp bảo. Dũng mãnh dị thường.
- Quái lạ?
- Nguyên lực của ta tiêu hao gần như không còn hai lần rồi, Linh Đan cũng đã ăn hết không ít. Tên Kỷ Ninh này sao vẫn còn có thể chống đỡ vậy?
- Ngay cả kỳ vật hộ thân của hắn sao có thể duy trì đến bây giờ? Uy năng của kỳ vật hộ thân đều do Chân Tiên Thiên Thần quán thâu vào, đáng nhẽ ra phải hết từ lâu rồi mới phải? Tại sao có thể kiên trì lâu như vậy?
…
Đại Hàn một mực đứng ở bên quan sát cũng cau mày:
- Đông Lâm tông các ngươi hình như còn có Thất Tuyệt Lôi trận mà? Tranh thủ thi triển ngay đi!
- Vâng.
Đông Lâm tông chủ liền đáp.
Lập tức trên không trung bắt đầu xuất hiện mây đen, ẩn hiện từng đạo Lôi Điện cuồng bạo đan xen nhau. Trong phút chốc tất cả đám Lôi Điện đều đánh xuống hướng về phía Kỷ Ninh.
- Ha ha ha. Lôi Điện này quả thực là gãi ngứa cũng không đủ a?
Ba Đầu Sáu Tay Kỷ Ninh đứng giữa không trung cười lớn.
- Túc Hà” bao phủ vạn dặm xung quanh. Đồng thời hỏa diễm cháy, thiên lôi cuồng bổ, Tam Xà tập kích, pháp bảo bay lượn,…Kỷ Ninh phảng phất như biến thành Phật Đà, toàn thân đại phóng kim quang, kiếm khí tung hoành, đơn giản đánh tan mọi thủ đoạn.
Hàn Đại cau mày nhìn.
- Thật là phiền toái!
- Các ngươi chỉ có chút thủ đoạn đấy sao? Bình thường không phải trước mặt Huyết Vân Lầu chúng ta, các ngươi hung hăng càn quấy lắm sao. Sao bây giờ một chút biện pháp cũng không có?
Phía Xa,Tam Xà nóng nảy. Miệng phát ra tiếng người quát.
- Hừ!
Hàn Đại cắn răng một cái, vung tay lên. Bên cạnh lập tức xuất hiện một khôi lỗi kỳ dị. Khôi lỗi có hình thể khá giống với loài “ Mèo”, chỉ khác là nó có ba cái đuôi và mỗi một con mắt, bốn chân có móng vuốt sắc bén dài chừng mười trượng. Phần lưng lộ ra một thông đạo để Hàn Đại trực tiếp bay vào bên trong khôi lỗi. Ngay sau đó vang lên tiếng ken két, thông đạo hoàn toàn bị đóng chặt.
Khôi lỗi này… cũng tương tự như những bảo thuyền khác. Có thể khống chế nó tiến hành công kích, cũng có thể trốn ở bên trong bảo vệ tính mạng. Là một loại khôi lỗi vô cùng trân quý.
- Ta cũng không tin một tiểu oa nhi tu luyện chưa đầy trăm năm có thể mạnh mẽ thái quá?
Khỗi lỗi “ Tam Vĩ Lôi Thần” phát ra tiếng gào thét, trực tiếp hóa thành một đạo lôi điện, phi thẳng tới phía Kỷ Ninh.
Lôi Quang tạo thành một đường cong cắt ngang bầu trời.
Kỷ Ninh liền chăm chú quan sát, con ngươi thiêu đốt Chúc Quang. Hắn nhận ra đây rõ ràng là một đầu khôi lỗi rất kỳ dị:
- Xem ra uy năng không nhỏ. Ngay cả tại Hắc Bạch Ngọc cung cũng khó tìm ra cái thứ hai như thế. Thật không nghĩ tới ở cái địa phương thần bí này thoáng cái lại xuất hiện khôi lỗi lợi hại như vậy.
- Nhưng tầm cỡ đó vẫn chưa phải là đối thủ của ta.
Kỷ Ninh trong lòng tự tin, trực tiếp dùng Thiên Ngưu kiếm nghênh đón.
- Sát?
Tam Vĩ Lôi Thần khôi lỗi vung móng vuốt sắc bén lên. Phảng phất mang sức mạnh cực lớn, giống như một lưỡi dao lóe ra lôi điện, hung hăng quét thẳng qua Kỷ Ninh. Nơi móng vuốt lướt qua, không gian cũng bị xé rách.
Một đạo kiếm quang hóa thành Thần Long màu đen, trực tiếp va chạm với móng vuốt.
- Bịch...
Tam Vĩ Lôi Thần thú bị chấn bay ngược lại, lập tức lấy lại thăng bằng. Nó nổi giận gầm lên điên cuồng tiếp tục phóng đến lần nữa.
Mặc cho bọn hắn điên cuồng vây công, tuy nói Kỷ Ninh “sáu quyền nan địch mấy chục tay” ngẫu nhiên bị công kích lên thần thể, nhưng công kích đơn giản bị kim quang trên thần thể ngăn lại, không hao tổn chút nào. Địch nhân lại càng nghi hoặc tưởng rằng Kỷ Ninh có kỳ vật hộ thân vô cùng đặc thù.
- Hàn Đại, đừng phí sức điên cuồng nữa. Tên Kỷ Ninh này thủ đoạn quá nhiều, chúng ta căn bản không làm được gì hắn. Ngươi tranh thủ tìm chủ nhân ngươi, để hắn nghĩ biện pháp. Nếu như ngay cả các ngươi cũng không có biên pháp. Chúng ta Huyết Vân Lầu mặc kệ thành bại, đành dùng một chiêu cuối cùng rồi.
Thủ lĩnh bên trong Tam Xà truyền âm nói.
- Tốt, để ta thông báo cho chủ nhân?
Hàn Đại lập tức truyền âm đáp.
Kỷ Ninh đươc bảo vệ xung quanh bởi Túc Hà, bị vây công từ khắp nơi.
Khôi lỗi Tam Vĩ Lôi Thần bỗng nhiên bay toán loạn rồi quay đầu vội rời đi.